Lọc Truyện

Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế - Giang Ninh Phiến (Full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“ông Hạng, anh Hạng, bây giờ không phái là lúc đế cãi nhau…” Luật sư đứng ở giữa nhìn trái nhìn phải vởi vẻ mặt bất đắc dĩ.

Nghe vậy, Hạng Chi Viền cụp mât xuống.

Đúng là Hạng Chí Viến mắc nợ Hạng Văn Thanh.

Lúc trước nếu không phải nhờ Hạng Văn Thanh thì một cậu chủ nhỏ mười hai tuổi sống an nhàn sung sướng năm nào như anh, đừng nói là báo thù, ngay cả sỗng sót thế nào cũng là vấn

đề.

Là Hạng Văn Thanh báo thù cho anh, lại bồi dưỡng anh, cho anh tất cả mọi thứ.

Không có Hạng Văn Thanh thì không có Hạng Chí Viền anh.

Đồng hồ báo thửc trẽn tưởng tích tỉch tâc tắc điếm thời gian.

Cơn tức của Hạng Văn Thanh dẵn dân hạ xuống, ông ta ngồi xuống trước bàn hội nghị rồi mạnh mẽ nói: “Lần này cho dù có phái hao hết tăm huyết nứa đời, ba cũng phải mang con ra bâng được! Đừng có nghĩ đến việc chết!”

Hạng Chí Viến mím môi, nâng mát nhìn về phía Hạng Văn Thanh: “Ba nuôi, ba không cần phải lảm vậy.”

Lòng anh đã quyết rồi.

“Ba là ba con, trả giá vì con mình thì có thế nào cũng không đât!’ Hạng Văn Thanh nói.

Hồi đó, ông ta nhận nuôi rất nhiêu đứa trẻ giống như Hạng Chí Viễn. Ba mẹ đều chết hết, tuối không lỏn, trong lòng còn mang sự hận thù cực lớn. Đứa tré như vậy mới có thế đi lâu dài trên con đường này.

Sau đó ông ta lại ném tất cá những đứa tré vào chợ đen như một quân cờ, đế bọn họ phân tán ra rồi tự sinh tự diệt.

Cuối cùng chí còn lại mỗi Hạng Chí Viền là còn sống sót tốt.

Chỉ một người mà thôi.

Ông ta còn nhớ rõ lúc ông ta mang Hạng Chí Viên ra khỏi chợ đêm, vóc dáng của thiếu niên này đâ trở nên cao lớn trong vài năm này, đẽ gần đến một mét tám.

Thiếu niên mặc một cái áo chữT rách nát và một chiếc quần bò giặt đến bạc phếch, di ra từ trong ngõ của chợ đêm Thiếm Tiếu.

Trên người thiếu niên toàn là vết thương nhưng anh lại cứ như không có cảm giác đau đớn vậy.

Thiếu niên mà ông ta nhìn thấy khi đó cả người lạnh như băng, bướng bỉnh, trong mát lộ ra sự u ám không đứng đán.

Mặc dù thiếu niên cả người toàn là vết thương nhưng phía sau anh ván có rất nhiêu dứa nhóc váy quanh kính trọng gọi anh là

anh Viẻn.

Từ lúc bât đầu, ông ta đã nhận định Hạng Chí Viễn chính là người thừa kế tốt nhất của ông ta.

“ba nuôi, chuyện mà con đã quyết định thì không ai có thế thay đối được.” Giọng nói của Hạng Chi Viễn trầm thấp mà kiên định.

Hạng Văn Thanh nhớ lại từng chuyện trong quá khử, cơn tức giận cũng dần dần nguõi ngoai: ‘Hạng Viền, con nói nếu như còn sống, con sế hàu hạ ba cả đời, lả cà đỏi đấy. Con nghĩ muốn đối ý là đổi ý được sao?*

Đây lả cãi giã mã anh đã hứa để bảo thù.

“Con không đối ý.” Hạng Chi Viễn đang ngồi, không còn sự bừa bãi ngây xưa nữa, nghe vậy thì nâng mát nhìn về phia õng ta. khóe môi cong lên một cách gọi dờn, ra vẻ không sao cà nói: “Chl là không ngờ rằng… một đời của Hạng Chí Viên con lại ngần nhưthế.”

Trên mặt anh là vẻ không thèm để ý.

Vởi anh mã nói thi tinh mạng dãi hay ngân không quan trọng lắm.

Hạng Vãn Thanh ngạc nhiên nhin anh, bị chấn động đến nỗi trong khoáng thời gian ngân khõng thế thốt nẽn lởi.

Ông ta đã biết tính cách cúa Hạng Chí Viễn là như thế từ lâu

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT