Lọc Truyện

Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế - Giang Ninh Phiến (Full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Đứa con nuôi này của ông ta…

Nhập ma mất ròi.

“Ba nuôi, con đi trước đây, ba giữ gìn sửc khóe.’

Hạng Chí Viền đứng lên kính trọng cúi đầu với Hạng Văn Thanh một cãi rồi xoay người kiẽn quyết rời đi.

Không do dự chút nào.

Hạng Văn Thanh ngồi tại chỗ di chuyển cái nhân đầu hồ ly trên ngón trỏ.

Chiến tưởng luật sư đứng bên cạnh vô cùng cấn thận lên tiếng: ‘õng Hạng, có vẻ như anh Hạng dã quyết rồi. đoàn luật sư chúng tôi rất khó đế giúp anh ấy.”

“Tôi trả nhiều tiền như thế là để các ông đặt vấn đê khó cho tôi

ư?’

Hạng Văn Thanh lạnh lùng liếc nhìn luật sư.

Lúc nãy luật sư đã sợ đến mửc chân mềm nhũn: ‘Không phái đảu ỏng Hạng, bảy giờ anh Hạng có khỏng còn nhiều ỷ chí sinh tồn nữa rồi. Không ai có thể ngăn cản một người quyết tâm đi tìm cái chết.”

‘Con trai của Hạng Văn Thanh tôi cũng không phải kẻ nhu nhược vì một người phụ nữ mà đòi chết đòi sông!”

Hạng Văn Thanh gầm nhẹ.

Không còn ý chi sinh tồn… đã không còn nữa rồi sao?

Vậy tạo lại đi!

“Cô à, hai cái bánh bao chiên cúa cô đã xong rồi đây.*

Đầu đường náo nhiệt, Giang Ninh Phiến nhận lấy gói to đựng bánh bao chiên trong tay chú quán.

Dáng người cao gầy của cô liên tục thu hút ánh mát của người qua đường. Một mình cô đi về phía trước, trên mặt là sự cô đơn, đôi mât không có ánh sáng.

Người trên đường xuôi qua như nước chày, thời gian cũng vậy.

Trên thế giới này, thời gian là thứ không thể nám bát được nhất.

Phiên tòa cứ mở hết lân này đến lần khác. VI sự phối họp cực đoan của Hạng Chí Viễn nên ngày mở phiên chung thấm đã không còn xa nữa…

Rất nhanh, Hạng Chí Viễn đã bị định tội.

Thời gian dành lại cho cô càng ngày càng ít, ôm thế nào cũng không đú.

Mỗi lần gặp Hạng Chí Viễn, cồ đều nghĩđến câu nói gặp một lần ít đi một lần cúa anh.

Cô vẫn chưa yêu anh đủ;

Cô vân chưa hôn anh đủ;

Cõ vẳn chưa… cho anh được một mái nhà.

Múi chao bay tởi trong khõng khi, nhất thời Giang Ninh Phiến cảm thấy cảm giác ghẻ miệng ặp đến. buồn nõn võ cũng.

Cô đỡ lấy cột điện, mỡ cãi túi bông bọc bẽn ngoài gói bánh bao chiên ra rồi nõn vão đõ.

Nhưng không nôn ra được gi cá.

Chí là nôn khan mà thôi.

Giang Ninh Phiến đành phải che mũi bước nhanh rời khỏi phố ăn vặt, ngăn mùi chao kia lại.

Trước kia mồi khi ngửi thấy mùi chao cô chưa bao giở buồn nôn, thậm chí cô còn ăn rất nhiều trước mặt An Vũ Dương, khiến An Vũ Dương phải đau đầu đến nỗi ấn huyệt thái dương.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT