Lọc Truyện

Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế - Giang Ninh Phiến (Full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Một cơn trào ngược lại bốc lên từ trong dạ dày. Giang Ninh Phiến khó chịu dừng lại ven đường.

Một chiếc xe có rèm che đột ngột dừng ngay bền cạnh.

Giang Ninh Phiến quay đầu, cửa kính ghế sau của chiếc xe có rèm che hạ xuống, một khuôn mặt lạnh nhạt điềm đạm xuất hiện trong tâm mât cô.

Là An Vũ Dương.

Anh ta chậm rỗi quay đầu, nâng đôi mắt không cổ tiêu cự lên nhìn vê phía cô: ‘Ninh Phiến, tôi muốn đi AN, tôi dưa cô vê cùng luôn.’

Dứt lời, bác lái xe bước xuống mở một cánh cửa ra nói với cô: “Cô Ninh Phiến, tôi vừa thấy dáng vẻ cô hạ thát lưng muốn nôn. Cơ thế cô không thoái mái phái không, lên xe đi.”

“Tôi…

Vốn dỉ Giang Ninh Phiến đang định từ chối, nhưng nhìn thấy chỗ này không phải vị trí đậu xe, phía sau dã có xe khác ấn còi rồi nền cô đành thôi.

Cô đi tởi bước lên xe, ngòi bẻn cạnh An Vũ Dương.

Giữa hai người cỡn cãch một khoảng đủ cho một người ngồi nữa.

Lãi xe khới động xe, cá đường khỏng hề lên tiếng…

“Cô không thoái mái sao?” An Vũ Dương quay sáng, đôi mât như ngọc lưu lý nhìn về phía cô nghiêm túc hói han: “Có phái gân đây sâp xếp cho cõ quã nhiêu cõng việc cần gãnh vác khỏng? Nếu là như thế thì tỏi có thể…”

“Không cần đàu.’ Giang Ninh Phiến thân nhiên tử chối: “Anh biết rõ tôi thích mồi ngày như bảy giờ cơ mã.’

Mỗi ngày như bãy giở bọn họ đều rất vui vẻ.

Thấy thế nào cũng không đú.

Thích mối ngày như bây giờ.

Tay của An Vũ Dưong giật giật, nhẹ giọng nhắc nhờ cỗ: “Ninh Phiến, đừng càng lún càng sâu.’

“Phiên tỏa chung thẩm cặn kề rồi. tôi còn có thể lún sâu bao lâu nữa?”

Giang Ninh Phiến nói ròi quay đãu nhin về phia dỏng xe qua lại, người đến người đi ngoài cửa sổ…

Cõ đã không còn nhiều thởi gian đế rơi vào tay giặc nữa.

“Kết cục cùa Hạng Chí Viên đã tởi, cò cũng không tránh khỏi.’ An Vũ Dương nổi.

Kết cục của cỏ và Hạng Chi Viền lá giống nhau. Anh chết thi cô cũng không sống nối.

Sau đố hai người không nói gi nữa.

Cả hai đêu tự nhìn vê hưởng cửa sô’ bên phía mỉnh.

Chiếc xe có rèm che đi về phía tòa nhà AN. Giang Ninh Phiến nhớ đến vẻ háo hức của Hạng Chí Viên bèn đấy cửa ra bước xuống.

“Ninh Phiến, từ khi nào mà chúng ta đã càng ngày cảng xa…”

An Vũ Dương ngối cạnh cửa kính xe thấp giọng nói. Anh ta còn chưa nói xong đả nghe thấy một tiếng đóng cửa truyền tới từ bẻn tai.

Cô xuống xe rồi.

Lỡi nói cúa An Vũ Dương yên lặng nâm trong cố họng anh ta. Bọn họ đã càng ngày càng xa nhau…

Ngay cá đối thoại cũng trớ nên ít ói có thế đếm được. Sau này cũng chi có thế như vậy sao?

An Vũ Dương lâng lặng ngồi, chậm rãi nhâm mât lại thu sụ cô đơn vã không muốn về…

Trong căn phòng tối của buồng tạm giam trổng không, không có ai ờ đổ.

Từ quầy lễ tân, Giang Ninh Phiến mới biết được Hạng Chí Viền yêu cầu lên sân thượng.

Cô bẽn mang bánh kếp đi lẽn sãn thượng. Lúc đấy cửa ra,

những cơn gió mạnh lặp tửc đánh ủp vẽ phia cô, khiến cõ chưa thế thích ứng ngay được.

Hạng Chỉ Viến nghT gl mà lại muốn lên sân thượng vậy.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT