Lọc Truyện

Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế - Giang Ninh Phiến (Full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Tiêm Tiêm.’ Năm ngón tay thon dài của Hạng Chí Viên nâng cả mặt cô lên: ‘Anh không tin có sự tồn tại của linh hồn. Thê nên anh và em, chúng ta sẽ không ờ cùng nhau.”

“Anh muốn em sống sót.’ Đâu ngón tay của Hạng Chí Viẻn nhẹ nhãng vò về trẽn mặt cỏ. trong dõi mat thầm thúy như biển sâu trân đay vẻ không cam lòng: “Chi lè anh rất lo cho em.’

Đều ngón tay cực nóng cúa anh gần như đốt nóng cô.

“Trong mắt anh, thế giới này quá phức tạp và liên tục biến đồi. Nhưng em sạch sẽ như vậy, nếu không để lại lời trăng trối thi anh lo râng cuộc sống chỉ có một mình, em sẽ xuống dốc

mất.’

Hạng Chí Viễn vuốt VG mặt cô, đầu ngón tay chạm vào một giọt nước mât nơi khóe mât cô.

“Bảy giờ anh vẳn còn cảm thấy tối sạch sẽ?”

Giang Ninh Phiến hỏi lại.

Cỏ lả nâm vùng, cô là người của An Vũ Dương, cô lã người đã kéo anh đến cận kề cái chết.

“Em mãi mãi là một nơi sạch sẽ nhất trong lòng tôi.” Hạng Chí Viên lau giọt nước mât nơi khóe mắt cô đi: “Tôi chết thì không sao, nhung cuộc sống v’ẽ sau của em tôi muốn sâp xếp cho tốt.”

Giang Ninh Phiến ngơ ngác mà nhìn anh.

Cô đâ tùng xem qua một tin thời sự, phỏng vấn một đôi vợ chồng già đã đi cùng vói nhau bảy mươi nảm.

Sau khi người chồng già bị bệnh nặng, một câu thường hay nói với người vợ thân thương nhiều nhất đó chính là: Tôi đi trước bà, thì sau này bà phải làm sao đây.

Lúc ấy cô đã cực kỷ xúc động.

Đỡ là tình cảm đã trải qua bảy mươi năm, độ sâu đậm dỉ nhiên là không cân nhiều lời.

Nhưng cô với Hạng Chí Viễn đã đi qua chưa được bao lâu thời

gian, vậy mã anh lại nói ra lởi như vậy.

“Tiêm Tiêm, em nhớ kỹ, sau này nhớ để lại một bóng đèn ngủ nhỏ, như vậy thì em sẽ không dê gặp ác mộng, cũng sẽ không đạp chăn lung tung, tôi đã thử vào thực tế ròi…”

“Anh có thế đừng không oán không hối như vậy được không?” Giang Ninh Phiến cuối cùng không nghe dược nữa, cảm xúc dâng cao mà ngát lời anh nói: “Hạng Chí Viễn, anh dặt tay lên ngực tự hỏi di, có thật từ trước dến giờ anh chưa từng hận tôi không? Một chút cũng chưa từng?”

“Chưa từng.”

“Bời vì em là Tiêm Tiêm, là người phụ nữ mà Hạng Chí Viền tôi khác sâu vào trong tim, tôi dẩ định sẵn không oán không hối vì em.”

Hạng Chí Viễn CỎI bó ba cúc trẽn chiếc áo sơ mi, kéo cố áo ra, bên trên rất rõ ràng mà xăm một chữ “Tiêm”.

Giang Ninh Phiến yên lặng nhìn chữ kia, nờ nụ cười, nước mảt lại cùng lủc chày xuống: “Hạng Chí Viền, anh biết không, anh lã đo ngốc nhất mã tỏi từng gặp đấy.”

Cuộc dời của cô, chưa từng có ai vì cô mà không oán không hối’

“Làm người phụ nữ cúa anh thì không được mâng anh.” Hạng Chí Viễn nhíu mày bất mãn nói, đầu ngón tay lại lau nước mãt cúa cô đi: “Cũng không cho rơi nước mât.”

Bé con nãy đủng lã cãi binh nước mát.

Thật đúng là phải bát cô thê không được rơi lệ mới được…

Giang Ninh Phiến lao vào trong lòng anh, thân thế mềm mại dựa vào trong ngực anh: “Đồ ngốc, em yêu anh.”

Thân thế Hạng Chí Viễn cứng dờ, sau dó một tay dùng sức mà ôm chặt cô, tay còn lại của anh dã bị còng ở trên ghế dài, không được tự do.

“Em yêu anh, Hạng Chí Viễn.”

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT