Sở Minh Nguyệt cẩn thận giúp anh ta xoa bụng, lúc nghe anh ta nói như vậy, ngón tay hơi dừng lại một lúc.
Cô và Châu Hữu Thiên liếc mắt nhìn nhau, phát hiện trong mắt anh ta đã không còn men say nào: “Chúng ta có tách nhau ra hay không, chuyện nay người quyết định là anh, không phải em!”
Châu Hữu Thiên sửng sốt một hồi, trông thấy Sở Minh Nguyệt mỉm cười nhẹ với mình: “Không phải em cho anh một cơ hội hay sao?”
Cô ấy nói xong, đứng dậy khỏi giường: “Em đi nấu cháo cho anh, anh nghỉ ngơi một hồi đi, đợi chút nữa rồi uống thuốc”
Châu Hữu Thiên nhìn bóng lưng mảnh khảnh rời đi của cô, cau mày, nặng nề thở dài một hơi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, Bạch Hoài An đã rời đi hơn ba tháng rồi.
Trong ba tháng này, cô luôn đi theo Cách Lệ Tâm học hỏi, cho nên cũng tăng thêm rất nhiều kiến thức, tầm mắt cũng cởi mở hơn rất nhiều.
Trong giới thời trang, địa vị của Cách Lệ Tâm rất cao, cô ta cũng nhất nhất bảo vệ cho Bạch Hoài An. Ở nước ngoài, Bạch Hoài An không có chịu bất kỳ uất ức hay kỳ thị nào, ngược lại còn từ sự tài hoa của thân mình mà nhận được sự thưởng thức của rất nhiều người chuyên nghiệp trong giới.
Hai người thiết kế trang phục phong cách Hàn Nguyệt cũng khiến cho tuần lễ thời trang Paris kinh sợ một hồi.
Những bộ trang phục này là trút hết tâm huyết của hai người, là do.
các cô tìm tòi qua nhiều tư liệu, chạy đông sang tây, từ bắc vào nam tìm kiếm. Mì trang phục đều vô cùng đặc biệt, phương pháp may vá cổ xưa đầy đặc sắc của Hàn Nguyệt, toàn bộ dung hòa vào bên trong trang sức hiện đại, khiến cho hai mắt người ta lóe sáng, chính thức đưa tới tiếng tăm cực lớn trên trường quốc tế.
Bạch Hoài An còn chưa về nước, những tin tức và thông tin bản vẽ của cô đã được phóng viên truyền về trong nước.
Không chỉ những thiết kế quần áo của cô, mà giá trị nhan sắc của Bạch Hoài An cũng chính là điểm sáng thu hút ánh mắt người khác. Đối với dân mạng rộng lớn mà nói, khả năng cao là bọn xem không hiểu thiết kế thời trang, nhưng đối với sắc đẹp thịnh thế thì vô cùng thưởng thức.
Ảnh chụp mà phóng viên truyền về, Bạch Hoài An dù tránh né, nhưng từng góc độ trên mỗi tấm hình đều không có góc chết, khiến người ta cảm thấy vô cùng kinh hãi trước vẻ đẹp này, thậm chí còn xinh đẹp hơn những ngôi sao tham gia tuần lễ thời trang đ: Lần này, Bạch Hoài An thật sự hot lên rồi, so với lần tranh tài rồi đạt quán quân kỳ trước còn muốn nổi hơn, trên weibo đều là cảnh fan hâm mộ load ảnh ầm ầm.
‘Weibo của cô vẫn do Trần Thanh Minh thay mặt quản lý, nhìn thấy số lượng fan hâm mộ tăng vọt, anh ấy đúng là còn kích động hơn bất kỳ ai.
Trước mắt Bạch Hoài An vẫn còn mang danh nghĩa của công ty mình, sau khi cô nổi lên, công ty của mình cũng sẽ được lợi nhiều hơn.
Không chỉ bố mẹ của Trần Thanh Minh gọi điện thoại tới hỏi thăm , ngay cả không ít người quen biết trong giới cũng rối rít gọi điện chúc mừng anh ấy.
Những ngày gần đây, nụ cười trên mặt Trần Thanh Minh chưa từng đứt đoạn.
Chỉ là có nổi thì sẽ có dìm, Bạch Hoài An đột nhiên xuất hiện, khiến những ngôi sao muốn mượn tuần lễ thời trang để tạo ra chút tiếng tắm khó chịu, gửi tin chà đạp cô.
Còn cố ý photoshop để bôi xấu cô, chỉnh mình thật đẹp rồi đưa ra So sánh.
Chỉ là tin tức này chưa lên được mấy giây, đã bị hạ nhiệt. Trần Thanh Minh còn chưa kịp nổi giận, đã nhìn thấy tình huống này thì lập tức vui vẻ.
Những người kia chỉ cho rằng Bạch Hoài An là một nhà thiết kế không có tiếng tăm gì, cho rằng có thể tùy ý cầm năm bọn họ, nhưng chính họ lại không ngờ, phía sau lưng người ta có núi dựa lớn bực nào, chính là sự yêu thích của từ trên xuống dưới nhà họ Hoắc.
Đây tuyệt đối là do Hoắc Tùng Quân ra tay.
Qúy Tiêu Châu là người trong giới này nên sẽ không rảnh rỗi, nhận thấy không đúng thì lập tức hành động, tìm được, nghệ sĩ nữ cố tình chà đạp Bạch Hoài An, trực tiếp tìm ra hình ảnh trước và sau chỉnh sửa của Bạch Hoài An và nghệ sĩ nữ, rồi tuyên bố ra bên ngoài.
Những hình ảnh kia đều là do phóng viên nước ngoài chụp, ống kính của bọn không có bất cứ bộ phận lọc nào, tương đương bày ra hình ảnh chân thực nhất của hai người.
Giá trị nhan sắc của Bạch Hoài An thật sự có thể, da trắng mặt đẹp, cho dù là từng sinh con rồi, thì vẫn trắng tới phát sáng, ngũ quan tinh xảo, xinh đẹp tới mức chấn động lòng người.
Còn cô nghệ sĩ kia thì thảm rồi, mỗi lần cô ta tung hình ảnh của mình đều phải qua chỉnh sửa rồi, nhìn vô cùng đẹp nhưng bản thân cô ta lại khiếm khuyết rất nhiều, làn da vàng như nến, ngũ quan cũng không có hoàn mỹ, dáng người càng không tốt, chân cũng không dài.
Hai tổ hợp ảnh chụp này vừa phóng ra, trong nháy mắt đã bị biến thành mảnh vụn.
Nghe nói chỉ mấy phút ngắn ngủi, nữ nghệ sĩ kia đã có không ít fan hâm mộ thoát fans.
Chiêu này của Qúy Tiêu Châu triệt để uy hiếp tới bọn người sau lưng muốn đổi đen thành trắng lên người Bạch Hoài An, dù họ không biết ai ra tay, nhưng trong lòng cũng suy đoán một hồi, phía sau lưng Bạch Hoài An chắc chắn có người làm chỗ dựa.
Trên mạng, cục diện cực kỳ tốt đẹp.
Bạch Hoài An còn chưa biết chuyện gì xảy ra, bây giờ cô đang vô cùng sung sướng, rốt cuộc cũng được về nước, rốt cuộc cũng gặp được Hoắc Tùng Quân minh yêu thương, còn có những người bạn như Sở Minh Nguyệt, Trần Thanh Minh.
Trong khoảng thời gian này, cô loay hoay dường như chân không chạm đất, căn bản không có thời gian liên hệ với họ, ba tháng ngắn ngủi, nhưng cảm giác dường như đã qua ba năm, trong lòng đều là nhớ mong.
Cách Lệ Tâm đưa cô ra sân bay, lúc rời đi, cô ta ôm chặt Bạch Hoài An, mặt mũi cũng tràn đây không nỡ.
Hai người cùng nhau trải qua nhiều chuyện, cùng chờ đợi với nhau lâu như vậy, cũng đã sớm tích góp được tình nghĩa sâu đậm, huống chi Cách Lệ Tâm còn rất thưởng thức Bạch Hoài An, cũng thật sự thích cô.
“Hoài An, có rảnh cô phải tới tìm tôi, tôi sẽ nhớ cô mãi.
Cách Lệ Tâm đã hoàn thành công việc, cũng đã rất lâu rồi chưa về lại Hàn Nguyệt. Cá tính của cô ta mạnh mẽ, lúc nào cũng lấy hình ảnh người phụ nữ độc lập để gặp người khác, lúc đưa Bạch Hoài An rời đi, thật sự là không nỡ đến mức hốc mắt cũng đỏ lên.
Bạch Hoài An cũng vô cùng xúc động, tính cách của cô tuy còn mềm mại hơn Cách Lệ Tâm nhiều, cũng vô cùng cảm tính, ôm Cách Lệ Tâm mà nước mắt rơi không ngừng.
Vốn dĩ trong lòng Cách Lệ Tâm đã xúc động, thấy cô khóc thành dáng vẻ này thì vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, bi thương vì xa nhau cũng bị phai nhạt đi phần nào.
Cô ta đưa khăn tay cho cô lau nước mắt, nhìn thời gian cũng sắp tới rồi, đành phất tay tạm biệt.
Lúc đi là hai rương va li cực kỳ lớn, khi trở về vẫn là hai rương vali cực lớn kia.
Bên trong đều là đặc sản của Pháp mà Cách Lệ Tâm chuẩn bị cho cô, còn có những món quà những nhân vật lớn mới quen đưa làm quà cho cô.
Khi ngồi lên máy bay, Bạch Hoài An còn hơi hoảng hốt, có loại cảm giác không chân thật.
Cô thật muốn về nhà. Nghĩ tới đây, tâm trạng lập tức phấn chấn hơn.
Lúc tới đây bởi vì đêm trước Hoắc Tùng Quân thay đổi sách giày vò cô cả đêm cho nên Bạch Hoài An quá mệt mỏi, dường như là ngủ cả hành trình, nhưng lúc trở về, vì quá vui sướng cho nên không cách nào ngủ được.
Vừa xuống mặt đất thì Trần Thanh Minh đã gọi điện tới.
“Hoài An, cô về nước rồi sao?”
Giọng nói của anh ấy tràn ngập vui mừng, mặc dù là câu hỏi nhưng lại vô cùng chắc chắn.
Bạch Hoài An hơi ngạc nhiên, chuyện cô về nước dường như không nói cho bất kỳ ai, muốn tạo một bất ngờ cho bọn họ, vậy Trần Thanh Minh sao biết được.
Cô còn chưa kịp hỏi, Trần Thanh Minh đã cười nói: “Tôi thấy một tấm ảnh chụp trên vòng bạn bè của mình, trong đó hình như chụp dính vào cả cô luôn”
Nói xong thì gửi anh tới cho Bạch Hoài An xem.
Là một nhà thiết kế chụp ảnh sân bay, cô xem xem bên dưới góc phải ảnh, ở một chỗ nho nhỏ trong góc khuất, trùng hợp chụp được hình ảnh từ biệt giữa cô và Cách Lệ Tâm.
Bạch Hoài An hơi im lặng: “Ánh mắt anh thật tốt, nếu không phải tôi được nhắc nhở, ngay cả chính tôi cũng không nhận ra”
Mặt mũi Trần Thanh Minh tràn ngập hả hê: “Càng trùng hợp nữa là anh ta và cô đi chung một chuyến bay, bây giờ cô đã xuống máy bay đúng không, đi ra ngoài đi, tôi ở cửa ra vào chờ cô này.”
Lời vừa ra, Bạch Hoài An lập tức cười, gương mặt tươi cười càng thêm xinh đẹp, người đi ngang qua nhìn thấy, đều cảm thấy dường như bầu trời sáng lên mấy phần.
“Được!”
Cô vừa ra tới cửa, Trần Thanh Minh đã cười lắc lắc cánh tay, đi tới, nhận lấy hành lý trong tay của cô đi về phía xe mình.
Bạch Hoài An đi theo sau lưng anh ấy, nhìn xung quanh một vòng.
Trần Thanh Minh cất kỹ đồ xong, đã nhìn thấy cô đang tìm kiếm gì đó, trong lòng lập tức hiểu rõ: “Cô đang tìm Hoắc Tùng Quân sao?”
Bạch Hoài An hơi mất tự nhiên, nhưng vẫn gật nhẹ đầu: “Đúng, anh không nói cho anh ấy biết sao?”
Trần Thanh Minh cười: “Cô trở về không hề nói cho chúng tôi biết, tôi đoán cô muốn tạo bất ngờ cho chúng tôi, nếu nói cho anh ta biết, vậy cái bất ngờ này còn chơi kiểu gì được!”
Anh ta nói xong thì để Bạch Hoài An lên xe: “Dẫn cô đi một nơi, nhóm người Hoắc Tùng Quân chắc đang ở đó.”
Bạch Hoài An nghe vậy thì cau mày, nhưng vì vô cùng tin tưởng Trần Thanh Minh cho nên vẫn ngoan ngoãn đi theo.
Xe chạy đi một đoạn, Bạch Hoài An nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ rồi hít vào một hơi, cảm giác dường như trong không khí cũng dễ chịu hơn nước ngoài nữa, ngay cả trái tim của yên bình lạ lại.
Hiểu biết được cảnh phồn hoa và tâm tình nơi đất khách quê người, nhưng cảm mến trong lòng nhiều nhất thì vẫn là nơi này.
“Đợi chút nữa có muốn mua cái gì cho cô ăn không? Ở nước ngoài chờ đợi nhiều ngày như vậy, nhất định rất nhớ mùi vị món ngon quê hương rồi”
Bạch Hoài An nghe vậy thì cười nhẹ ra tiếng: “Chỉ có chút nhớ thôi, có điều không quá nghiêm trọng đâu.”
Hoắc Tùng Quân còn chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon cho cô mang theo, các loại đồ ăn nhanh, như lẩu tự sôi, cơm đồ ăn các loại. Lúc cô rời đi, còn nói anh suy nghĩ nhiều rồi, nhiêu đồ như vậy mang theo hết cũng không ổn.
Nhưng cô không nghĩ tới những món đó đều có tác dụng rất lớn.
Cô và Cách Lệ Tâm bận rộn quá, căn bản không kịp ăn uống cơm canh gì, nhiều lần đều dựa vào đồ ăn mà Hoắc Tùng Quân cho cô mang theo để kéo dài tính mạng.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!