Lọc Truyện

Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 234

 

“Khinh Khinh, học xong lớp mười một cậu đã đi đâu?” Lâm Khinh Khinh chống hai tay lên mặt, khuỷu tay tì trên bàn, nhìn Vân Thư: “Cậu nói trước đi, sao tự nhiên đã kết hôn?”

Nhân viên bán thời gian bưng cà phê lên bàn, Vân Thư lấy, một cốc, nhập một ngụm, nói: “Chuẩn bị tâm lý Enn tốt” Lâm Khinh Khinh cười tủm tỉm gật đầu.

Cho dù nhiều năm không gặp giờ gặp lại vẫn có cảm giác th Di như thuở nào.

Vân Thư bao năm rồi có không ít bè bạn, nhưng không ai đủ tin cậy để Vân Thư nói lời thật lòng.

Lâm Khinh Khinh máy năm rồi cũng có rất nhiều dáng vẻ, tính cách, nhưng chỉ khi đôi mặt với Vân Thư, cô ấy mới được trở lại làm chính mình.

“Năm ngoái nhà bọn tớ phá sản, sau đó ông nội đã cứu cả nhà tớ”

“Ông nội? Không phải đã..” Lâm Khinh Khinh bất ngờ, chưa kịp tiêu hóa thông tin. Ông nội Vân không phải đã sao?

Vân Thư: “Đúng thế, là lúc ông nội còn sông đã định cho. tớ một hôn ước, sau đó nhà. \ chồng là Tạ Thị từ nước Nam trở về, lúc ây, sau khi kết hôn tớ cảm thấy chồng tớ cũng hoi đẹp trai, lại còn giàu có, nên cứ ở với anh ây đến tận bây giờ”

Vân Thư nói về khủng hoảng công ty từ năm ngoái, mãi cho đên cuộc sông sau khi kết hôn, cuôi cùng Lâm Khinh Khinh khinh bỉ Vân „hư: “Hơi đẹp trai? Lại có tiền? Tiểu Thư đúng là không biết xấu hổ”

Chân Vân Thư dưới gâm bàn đạp Lâm Khinh Khinh một cái: “Cậu mới là người không biết xấu hồ, có biết tớ đang

đúc kêt cả một câu chuyện dài hay không? Còn cậu nữa, mau nói hết chuyện ra đây”

Lâm Khinh Khinh cũng nhẹ nhàng nhấp một ngụm cà phê, nói: “Tớ với Lâm Dực sau khi học xong lớp mười một thì được bà nội đón về quê học, nhà họ Lâm không chứa chấp bọn tớ, dù cho là con trai duy nhật trong nhà, nhưng bà nội thương cháu nên nhận nuôi bọn tớ. Lâm Phô dẫn theo cô ta đến thành phó, không ai đụng ai, bây giờ tớ thi đậu đại. học mới quay lại thành phố Ä này”

Vân Thư: “Chỉ vậy thôi à? Cậu bớt lừa tớ đi, Lâm Dực bây giờ sao rồi?”

“Tiểu Thư, nghe xong tớ nói đã, cậu đừng quá xúc động, đấy,” Lâm Khinh Khinh nhẹ nhàng năm lây tay Vân Thư, cô cũng gật đầu đồng ý.

Vì Vân Thư không biết nên cô cứ gật đầu trước đã.

Lâm Khinh Khinh cúi đâu, .lông mi rủ xuỒng, cô ấy thong thả mở miệng: “Lâm Dực trở thành một tên ngộc, năm nay đã mười lăm mà chỉ số thông minh vẫn chỉ như đứa trẻ tám tuổi. Ba năm trước bà nội đã bị mụ đàn bà kia làm cho tức chết, ông nội ở nhà chăm sóc cho Lâm Dực. Vì chuyện của bà nội, ông nội cũng không muốn nhận Tiên chu cập của bô tớ nữa, ,bệnh tiểu đường của ông nội cũng cần uống thuốc, bây giờ bệnh tiêu đường lại gây nên đục thủy tinh thể cần phâu thuật. Bệnh của Lâm Dực cũng cân chữa trị. Tớ ở ngoài vừa học vừa đi làm kiếm tiền, ít nhất có thể chăm lo được cho bản thân, năm đầu tiên bị trượt, phải ôn lại một năm mới đậu đại HN sau đó tiếp tục làm thêm kiếm tiền”

Vân Thư nghe xong, chau mày: “Sao tự nhiên Lâm Dực lại trở nên ngây ngốc như thế?” Cô vẫn còn nhở lúc cô đên †ìm Lâm Khinh Khinh choi, Lâm Dực vẫn là một đứa nhỏ, câu nào cũng thật ngọt ngào, dễ thương, làm cho cô cảm †hầy hâm mộ, khiên cô lần nào về nhà cũng nằng nặc đòi ba mẹ sinh thêm một em trai đề, choi, sao bây giờ lại trở thành tên ngốc rồi?

Còn làm thêm mà Lâm Khinh Khinh nói, từng chữ nói nhẹ nhàng đơn giản bao nhiều, nhưng rốt cuộc có bao nhiêu khó nhọc, Vân Thư cũng không thể biết được. Bà nội Lâm qua đời, ông nội Lâm mang bệnh, Vẫn Thư không dám nghĩ, đây đã là bao nhiêu gánh nặng rơi trên đôi vai yêu ớt của Lâm Khinh Khinh.

“Ngày mẹ tớ qua đời, Lâm Dực ngắt đi, bác sĩ nói là chịu đả kích quá lớn”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT