Lọc Truyện

Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 235

Vậy ba bọn cậu cũng mặc kệ bọn cậu như vậy sao?” “Sau khi bà nội qua đời một năm, ông ta còn quay về mấy lần, dủ thường xuyên bị ông nội đuổi đi nhưng vân quay vê, sau này thì không về nữa.

Mây năm rồi tớ cũng không nhìn thầy ông ta nữa”

Bắt tri bất giác, đèn đường bên ngoài đã sáng, đưa mắt nhìn điện thoại mới phát hiện đã tám giờ.

Lâm Khinh Khinh nhìn thấy Vân Thư xem điện thoại thì nói: “Tiêu Thư, cậu cứ về trước đi, muộn lắm rôi, lát nữa †ó vê trường lả được”

V/ID bè của em hả, đừng giận, cứ từ từ nghe em nói. Lâm Khinh Khinh là thiên kim nhà họ Lâm, lúc nhỏ nhà em ở sát vách, mẫu giáo, tiêu học, trung học cơ sở đều học chung, em, cậu ây còn có Giang Quý, Giang Quý lón hơn bọn em, anh ây phụ trách dạy bọn em học, quan hệ ba bọn em rất tốt. Năm nhất dì Lâm qua đời, chú Lâm kết hôn với người phụ nữ khác, Khinh Khinh buộc phải chuyền trường, sau đó, em không bao giờ gặp lại Khinh Khinh nữa, em có nhờ ba tìm, nhưng không có tin tức. Đây là lần đầu tiên bọn em gặp nhau sau năm nhất, anh xem rõ ràng cậu ây là cô chủ nhà họ Lâm.

Vân Thư lắc đầu: “Không cần, cậu đừng bảo tớ đi, tớ sợ tớ sẽ không nhịn được mà xông vào nhà ba cậu đó.”

Lâm Khinh Khinh vừa nghe Vậy, lập tức giữ chặt Vân Thư: “Cậu đừng manh động, tớ chưa nói gì hết”

“Lâm Dực với ông nội cậu bây giờ đang ở đâu?”

“Bây giờ vẫn đang ở quê, tớ định tuần sau xin nghỉ một tuần đề đón ông nội lên chăm, đầu tiên phải chữa được mắt cho ông”

Vân Thư: “Tuần sau để tớ về quê cùng cậu”

“Cậu còn phải đi làm, thế nào? Với cả tớ với ông nội ngôi trên xe lửa ngủ một giác là đến, cậu đừng làm , chỗ đó lại là thị trấn nhỏ, đường cũng rất khó đi, không thích hợp lái xe”

Lâm Khinh Khinh ngăn Vân Thư lại nghĩ ra những ý tưởng không phù hợp.

Vân Thư: “Khinh Khinh, tớ chỉ muốn nhìn thấy em trai Lâm Dục:

Câu về quê với tớ thì công việc tính Lâm Khinh Khinh: “Tiểu Thư, Lâm Dực bây giờ được ăn no ngủ kĩ, cậu không. cân lo lắng, trời đã tối rồi, lát nữa cậu định về kiểu gì?”

Đang nói, tiếng chuông điện thoại của Vân Thư lại vang lên.

“Xời, có Tạ Mãn Hành để làm gì?”

Lúc Vân Thư không có việc, Tạ Mẫn Hành vần là Tạ Mãn Hành, nhưng lúc cân người thì Tạ Mẫn Hành tân là chồng. Tạ Mẫn Hành tất nhiên hiểu rõ việc này, hỏi: “Lát nữa định về nhà thế nào? Ai đón em về?”

“Bọn em còn chưa ăn cơm, anh không cần chờ đâu. Lúc về em sẽ gọi điện cho anh sau. Em cúp máy trước” Vân Thư cúp ni na nhìn sang Lâm Kinh Khinh, biểu cảm trên mặt người kia đã sớm “Ò” bí hiểm: “Chồng cậu gọi? Muốn đón cậu à?”

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT