Lọc Truyện

Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 353

Nói xong, cô tự bước vào nhà thờ tối đen, xung quanh đều là những ngọn nên trắng, còn có những tâm bài vị lạnh lễo.

Dưới ánh nền, Vân Thư nhìn thấy chính giữa có một đệm tròn, đây là thứ mà cô phải quy lên, Vân Thư nghĩ thầm: "Cũng may không bắt mình quỳ dưới đất”

Vân Thư bước vào trong làn mưa, hơi lạnh trên núi phả vào người khiến cô run rầy, xung quanh là những bức tường cao kín gió. Vân Thư Bịp mắt, chậm rãi đi về phía trước, chắp tay cầu nguyện: “Mấy ông bà tổ tiên đừng trách con, con là cháu dâu máy đời của mây người, đừng hù dọa con” Nhà thờ rất lớn, Vân Thư quỳ ở chính giữa, luôn có tiếng gió rít truyền đến từ sau lưng cô, Vân Thư sợ đên nỗi không dám mở mắt, trong lòng nhớ lại chuyện khi cô vừa bước vào cửa: “Chẳng trách Mẫn Tây lại sợ quỳ ở nhà thờ tổ. Ai mà không sợ chứ?”

Một tia sét lóe lên, trong chốc lát chiêu sáng những tâm bài vị trong nhà thờ, Vân Thư sợ đến nỗi serotonin tăng vọt...

Ở công ty, không biết vì sao trong lòng Tạ Mẫn Hành cứ luôn cảm thấy bồn chỗn.

Sau khi nghe xong những lời của Vân Thư, bà Tạ lập tức nảy ra một chủ ý, bà ấy thúc giục Tạ Mẫn Tây: “Nhanh gọi điện cho anh trai con.

Sau khi Tạ Mẫn Hành nghe thấy Vân Thư quỳ ở nhà thờ tổ, NI không quan tâm bắt cứ thứ gì mà xông ra khỏi công ty. Tối nay anh tăng ca đến đêm muộn, không ngờ vợ anh phải chịu nỗi oan ức không rõ ràng ở nhà.

Tạ Mẫn Hành lao vùn vụt suốt cả quãng đường, chiếc xe bay Vụt qua trong nháy mắt, dường như Hành xe không chạm đất. Về đên nhà, anh đi vào phòng khách, vẻ mặt u ám giống như Asura dưới địa ngục.

“Tiểu Thư đâu?”

Tạ Mẫn Tây nói nhỏ: “Chị dâu ở nhà thờ tổ”

Tạ Mẫn Hành nhìn về phía nhà thò, bước từng bước lớn qua đó. Ông nội Tạ biết rõ không thể chỉnh đốn được cháu trai của mình, nhưng ông ây vẫn cảnh cáo Tạ Mẫn Hành: "Con dám.”

Đột nhiên Tạ Mẫn Hành ngừng bước, anh quay người lại ngôi trên sô pha, giọng nói khiến cho người khác cảm thây sợ hãi.

“Ông nội, có thế gần đây ông đã quên mật con ở nước Nam là người nhự thế nào. Vô tình, máu lạnh, tàn nhãn, độc ác, ông và ba con thường nói con phản nghịch. Nếu không phải vì Mẫn Tây và mẹ con vẫn còn ở đây thì ngay cả cửa của nhà họ Tạ, con và Mân Thận cũng không muốn bước qua. Chẳng lẽ ông nội quên rồi sao, lúc con

trở nên nhẫn tâm, ông từng gọi con là nghiệt tôn”

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT