Tại nhà hàng trong khách sạn The Palm, Mạnh Hùng, Kiều Nhi và Tràn Hạo ngồi tại một cái bàn nhìn ra phong cảnh tuyệt đẹp của Thành Phố S.
Ngô Đức với nét mặt lạnh lùng đang cung kính đứng sau lưng anh, dạo này bên Paris xảy ra chút chuyện nên Mạnh Hùng đã phái Trần Siêu bay qua đó để giải quyết.
Mạnh Hùng một tay ôm Kiều Nhi tay còn lại cầm ly rượu đỏ.
Trong lúc ba người đang nói chuyện thì Tạ Chánh từ bên ngoài gấp gáp đi vào.
Anh nhìn thấy Tràn Hạo và Mạnh Hùng liền khom người lễ phép chào hỏi.
“Tràn Thiếu, Mạnh Tổng, Mạnh phu nhân.”
“Có chuyện gì?.”
Tràn Hạo ngồi thỏai mái dựa lưng vào ghế nhìn Tạ Chánh nói.
“Tràn Thiếu, cô Lucy đang làm ầm ĩ nói cậu mà không chịu đến gặp cô ta, thì cô ta sẽ không làm người đại diện cho kem dưỡng da La La nữa.”
Lucy là cô người mẫu mới nổi, đã được Tràn Hạo để ý đến và lăng xê.
Nhưng từ trước đến giờ ngoài Lý Kỳ và Mạch Tử ra thì với phụ nữ khác Tràn Hạo không bao giờ tiếp cận lần hai.
“Nói với cô ta ngày mai không cần đến trường quay.
Cái chổ người đại diện của La La có rất nhiều người muốn, nếu cô ta không muốn thì tôi sẽ đổi người khác.”
Tràn Hạo nâng ly rượu trong tay lên uống một ngụm, ánh mắt thâm thuý nhìn ra màn đêm ngoài cửa sổ.
“Dạ, thuộc hạ đi ngay.”
Nói xong Tạ Chánh lịch sự chào một cái rồi đi ra ngoài.
“Tràn Hạo, cậu thật là vô tình dù sao người ta cũng là người của cậu.”
Mạnh Hùng nhìn Tràn Hạo cười cười nói, tay thì nhẹ nhàng vuốt ve bời vai mảnh mai của Kiều Nhi.
Tràn Hạo nhếch môi cuời nhẹ nhìn Mạnh Hùng nói với giọng trầm trầm.
“Tôi ghét nhất là ai uy hiếp mình.
Tràn Hạo tôi không bao giờ khuất phục.
Nói chuyện tử tế thì còn được, muốn chơi trò uy hiếp thì đừng hòng.”
Lời nói thật lòng của Tràn Hạo làm cho Kiều Nhi hiểu thêm về anh.
Bề ngoài Tràn Hạo là một anh chàng phong lưu bay bướm, trên khuôn mặt bất cần đời của anh luôn hiện lên ý cười.
Nhưng thật ra anh là một người với
tâm tư rất sâu xa khó đoán.
Lúc ba người đang nói chuyện Đường Tam từ đâu đi đến nhìn ba người nói.
“Sao lại trùng hợp như vậy.”
Kiều Nhi nhìn thấy Đường Tam liền vui mừng, đã lâu rồi cô không gặp cô gái lí lắc này.
“Đường Tam sao em lại ở đây?.”
“Em vừa mới ăn cơm xong với bạn.”
Đường Tam nhìn Kiều Nhi cười nói, ánh mắt thì liếc nhìn Mạnh Hùng và Tràn Hạo.
“Hai anh không được nói cho Tề Phong biết nhe.
Anh ấy mà biết em đi một mình thì nhất định sẽ cằn nhằn em.
Phiền lắm.”
Đường Tam vừa nói vừa ngồi xuống ghế bên cạnh của Tràn Hạo.
“Em mà cũng sợ Tề Phong sao?.”
Tràn Hạo nhướng mày nhìn Đường Tam cười trêu chọc cô.
“Ai nói em sợ anh ấy, em chỉ không muốn hành hạ đôi tai của mình mà thôi.”
Đường Tam biểu môi nói làm cho Mạnh Hùng, Kiều Nhi và Tràn Hạo bật cười ra tiếng.
“Chị, em thấy chị mang thai mà còn đẹp hơn lúc trước nhiều.”
Đường Tam nhìn Kiều Nhi tươi cười nói.
“Đường Tam, cho chị gởi lời thăm Trình Lam và em bé.
Khi nào rảnh chị sẽ qua biệt thự Lôi Viên thăm em ấy.”
Kiều Nhi nhìn Đường Tam cười nói sang chuyện khác, cô không thích người khác nhắc đến việc cô mang thai trước mặt của Mạnh Hùng.
Vì mỗi lần Mạnh Hùng nghe nhắc đến việc cô có em bé liền nổi giận, anh không muốn cô trở lại làm luật sư vì sợ sức khỏe của cô không chịu nổi.
Nhưng Kiều Nhi đã hứa với Minh Dạ Collin trước khi biết mình mang thai nên cô không thể thất hứa.
Lúc này từ ngoại cửa một cô gái khoác tay một người đàn ông Pháp bước vào.
Tất cả ánh mắt của mọi người đều để ý đến người đàn ông pháp chính tông với mái tóc màu vàng làn da trắng sống mũi cao thẳng và đôi mắt màu xanh nước biển nhìn vào thật đẹp trai phong độ.
Cô gái bên cạnh anh ta không chỉ sở hữu nét đẹp khuynh quốc khuynh thành, mà trên người cô tỏa ra sự đềm đạm sâu xa nhìn vào thật thu hút.
Cô mặc trên người cái đầm ngắn màu đen của thương hiệu Chanel, bó sát vào thân thể quyến rũ của mình.
Để lộ phần lưng trần và đôi chân thon dài ra ngoài.
Mái tóc dài màu nâu được cô búi lên cao tôn lên thêm vẻ sắc xảo cho khuôn mặt tuyệt mỹ của cô.
Mạnh Hùng và Kiều Nhi ngồi đối mặt với cửa chính, khi hai người nhìn thấy Gia Duyên khoác tay Alex Smith bước vào.
Ánh mắt của hai người chợt chuyển sang người của Tràn Hạo.
Lần này Kiều Nhi muốn sát thực rằng Tràn Hạo đối với Gia Duyên có gì đó không bình thường nên cô quan sát Tràn Hạo rất tỉ mỉ.
Tràn Hạo nhìn thấy nét mặt lạ lẫm của hai người, anh liền quay sang nhìn ra cửa.
Con người đen nhánh của Tràn Hạo đột nhiên trở nên u ám, làm Đường Tam ngồi bên cạnh cũng thấy hơi bất ngờ nhìn theo ánh mắt của anh.
Gia Duyên thật sang trọng ngồi bên cạnh Alex Smith nói chuyện một cách tự nhiên.
Cô nhìn Alex Smith cười một cách chân thật làm cho Tràn Hạo ghét cay ghét đắng trong lòng.
Anh nhìn cô thật chướng mắt cô vừa mới đến Thành Phố S này không bao lâu đã có thể mê hoặc được nhà thiết kế áo cưới nổi tiếng Alex Smith, một người đàn ông từ trước đến giờ không thích tiếp cận với phụ nữ.
Tràn Hạo bất giác xiết chặt ly rượu đỏ trong tay mình, đến nỗi gân xanh cũng hiện lên rõ ràng.
Gia Duyên đang ngồi nói chuyện với Alex Smith, cô cảm giác có ai đó đang dùng ánh mắt chứa đựng tà khí nhìn mình.
Theo phản ứng của bản năng, cô nhìn theo hướng tỏa ra tà khí.
Cặp mắt sáng như trăng rằm của cô chạm phải ánh mắt vừa khinh miệt vừa chán ghét của Tràn Hạo.