Lọc Truyện

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Do việc nhận chủ của tiên đỉnh và tâm ý của Dương Thần tương thông nên Tam Muội Chân Hỏa cũng lưu chuyển một cách khác thường. Mây bay nước chảy dường như đã loại bỏ được những tạp chất và khí đục, không cần tốn nhiều công sức.

Vốn tưởng rằng lần đầu tiên dựa theo pháp môn luyện đan là một việc gian nan, nhưng Dương Thần không những không cảm thấy có chút khó khăn nào mà ngược lại còn cảm thấy có rất nhiều điểm có thể dựa vào năng lực khống chế của mình với Tam Muội Chân Hỏa để tiến hành tăng cường sửa đổi việc tu luyện.

Thay đổi như vậy, không chỉ có thể luyện chế đan dược tốt hơn mà tốc độ cũng sẽ tăng gấp đôi.

Đương nhiên là đặc thù như vậy chỉ vì bản thân mà định chế pháp môn luyện đan, người ngoài không thể học được.

Tiêu Chỉ Tình đứng cách đó không xa quan sát, vẻ mặt mỉm cười lúc nãy đã biến sang vẻ giật mình.

Cô vốn tưởng rằng Dương Thần có thể luyện chế xong một lò trong hai tiếng đồng hồ đã là quá tốt rồi, nếu có thành công cũng không dám hi vọng xa vời, nhưng không ngờ chưa đến 40 phút mà Dương Thần đã chế xong một lò.

Mười viên Linh Xu Hoàn màu xanh lục bay lên từ trong lò, Tiêu Chỉ Tình không cần đến gần cũng biết thứ có màu xanh lục này tuyệt đối là Linh Xu Hoàn hạng cao cấp nhất.

Tiếp sau đó, Dương Thần dường như lên cơn nghiện, sau khi thu hồi lại 10 viên Linh Xu Hoàn lại thả dược liệu Hồng Lộ Hoàn thứ hai vào.

Lúc này tốc độ nhanh hơn, việc vận dụng Tam Muội Chân Hỏa dường như căn bản là không cần suy nghĩ nhiều, chỉ cần niệm trong đầu, tất cả mọi chuyện đều có thể khống chế được, giống như sớm đã được quy định, chỉ qua nửa tiếng đồng hồ thì 10 mấy viên Hồng Lộ Hoàn đã được bỏ vào trong túi.

Cuối cùng, Dương Thần cũng không quên bớt chút thời giờ chào Tiêu Chỉ Tình một tiếng:

- Tiểu Tình Tình, đói bụng thì ra ngoài gọi điện cho Ron, lão đó sẽ phái người mang đồ ăn đến. Anh vẫn phải luyện hai lò Long Vân Đan nữa.

Tên tiểu tử này không ngờ lại bắt đầu muốn luyện chế trung phẩm đan dược?

Tiêu Chỉ Tình thừa nhận đã bị xung đội nhiều lần, nên có chút miễn dịch. Ngay cả tiên khí cũng mạo muội, lại còn “Luyện đan tông sư” của “Thái điểu cấp bậc”? Quản anh ấy ư? Chẳng phải vẫn là người đàn ông mà mình thích sao?


Sau hơn hai tiếng đồng hồ, Dương Thần đã luyện chế ra đan dược hạ phẩm và trung phẩm, nguyên liệu còn thừa lại đều được đem vào luyện chế hết, e rằng có thể có gần đến hai trăm viên linh đan.

Dương Thần cũng không định luyện xong toàn bộ số đó, theo như cách nghĩ của Tiêu Chỉ Tình thì phương pháp phối hợp đan dược có rất nhiều. Nếu như toàn bộ số đan dược muốn đem vào luyện chế cho vào cũng nhau thì khó có thể đảm bảo sau này cần số dược liệu này nữa, ngược lại còn thiếu.

Đồng thời, Dương Thần định tận dụng thời gian để đưa Tiêu Chỉ Tình đến một khu đất không người khác, nhưng phải xem có thể tìm được cách chế thượng phẩm không, thậm chí là dược phẩm quý.

Lúc này tu vi đang đầy mình, lại có tiên đỉnh trong tay, Dương Thần hi vọng tên đeo mặt nạ có thể đến lần nữa, cho dù có không địch lại thì chạy trốn tuyệt nhiên không thành vấn đề.

Sở dĩ phải khẩn trương vì Dương Thần cũng định đến tháng 11 trước khi đi Hàn Quốc có thể hoàn thành xong công việc này. Số đan dược đã luyện chế đủ sẽ đưa cho những người phụ nữ của hắn để tiến hành tu luyện. Như vậy thì bản thân hắn và Lâm Nhược Khê đi Hàn Quốc cũng sẽ không cảm thấy thời gian quý báu bị đình trệ.

Tiêu Chỉ Tình đương nhiên là không ý kiến gì. Mặc dù nói Dương Thần muốn cô giúp để cùng tìm dược liệu, nhưng chẳng phải cũng là đường đi của hai người sao?

Trong mắt, Tiêu Chỉ Tình vẫn cảm thấy mình dấn thân vào cuộc sống của Dương Thần khá muộn, nên cũng không có ưu thế gì hơn so với những người phụ nữ khác, vì vậy cơ hội lần này phải nắm bắt lấy.

Khi hai người ra khỏi lô cốt cổ đó, đứng trên đỉnh núi, bầu trời đã đầy sao.

Hít lấy một luồng không khí trong lành, Dương Thần lấy ra một ít Linh Xu Hoàn và Hồng Lộ Hoàn đưa cho Tiêu Chỉ Tình, nói:

- Anh biết em vì Cửu Âm Huyền Mạch mà không có cách nào tu luyện được, nhưng số linh đan này cũng nên lấy để chăm sóc cho nhan sắc, nó có tác dụng phục hồi sức khỏe, bệnh nặng của em sẽ được trị khỏi, bản thân cũng nên dùng vài viên đi.

Tiêu Chỉ Tình rõ ràng bị ngây ra, trong mắt như có nước ứ đọng, cười, đẩy lại phía Dương Thần nói:

- Không cần, như vậy lãng phí quá, còn phải cho các chị em khác dùng để tu luyện. Em biết từ Hậu Thiên đến Tiên Thiên, rồi lại từ Tiên Thiên đến Hóa Thần đều cần một lượng linh đan lớn tích lũy mới có thể nhanh chóng đạt được.

Em bây giờ còn trẻ, đợi em ba mươi, bốn mươi tuổi rồi thì mới cần đến linh đan tu dưỡng nhan sắc, anh cứ đưa thuốc cho em là được rồi.

Dương Thần cười nói:

- Đợi em ba mươi, bốn mươi tuổi thì nhất định không cần đến linh đan để chăm sóc cho nhan sắc nữa. Trước đó anh nhất định sẽ nghĩ cách để giải quyết Cửu Âm Huyền Mạch của em, để cho em có thể tu luyện. Anh không tin rằng anh đã có thể áp chế được chất độc thì không thể tìm ra cách để cho em tu luyện được.

- Vậy em sẽ chờ, không chừng có thể được.

Mặc dù trong lòng Tiêu Chỉ Tình biết không có hi vọng gì nữa những vẫn nhoẻn miệng cười:

- Ngộ nhỡ đến lúc đó em đã đầu hoa râm rồi thì cũng sẽ không bỏ rơi em đấy chứ.

Dương Thần nhéo má người phụ nữ này, nói:

- Cùng lắm thì anh cũng sẽ già cùng em, cho bọn họ trẻ là được chứ gì.

- Xùy!

Tiêu Chỉ Tình bật cười, cảm động trào nước mắt.

Đã hạ quyết tâm, Dương Thần cũng không tốn nhiều công sức trở về Hoa Hạ trước, mà gọi điện về nhà, nói với Quách Tuyết Hoa và Lâm Nhược Khê là mình đã tìm được dược liệu ở trên đường.

Quách Tuyết Hoa căn dặn Dương Thần phải cẩn thận, nhắc nhở hắn trước tết Trùng Dương phải trở về, phải ở nhà để bái lạy tổ tiên, nhân tiện cũng có thể đến hôm đó mời Tiêu Chỉ Tình đến ăn bữa cơm cùng gia đình.

Cách hôm 23 là Tết Trùng Dương cũng còn đến 5 ngày nữa.

Dương Thần và Tiêu Chỉ Tình đang định tìm rừng mưa nhiệt đới Amazon ở Nam Mỹ, và rừng rậm nguyên thủy ở Việt Nam. Hai căn rừng nguyên thủy này mặc dù ở thời kỳ cận đại đã phải chịu không ít sự tàn phá những vẫn còn vài khu rộng lớn thuộc khu vực ít người tìm đến được, hơn nữa cành lá xum xuê, động thực vật rất nhiều, Dương Thần định tìm trước một chuyến.




Mặt trời buổi chiều đã lặn, cách hôm Dương Thần rời đi, đến Luân Đôn đón Tiêu Chỉ Tình, đột nhiên trước khi đi lại thay đổi chủ ý sẽ tiếp tục tìm dược liệu ở bên ngoài, cứ như vậy cũng đã 4 ngày trôi qua.

Vào đúng buổi trưa, trong Hội nghị cấp cao diễn ra tại tòa cao ốc của Quốc Tế Ngọc Lôi.

Bên bàn hội nghị lớn là những người phụ trách cấp cao của các bộ phận đang chăm chú lắng nghe và ghi chép về bản báo cáo của Trưởng Phòng Phòng kiểm toán.

- … Thông qua xác minh tháng này của chúng tôi thì dự án xây dựng phòng triển lãm lịch sử của công ty BMW dự tính các khoản chi phí và lợi nhuận đã được nói đến ở nội dung trước, báo cáo hoàn tất.

Sau khi Trưởng phòng Phòng kiểm toán ngồi xuống thì ánh mắt của tất cả các lãnh đạo cấp cao đều hướng về phía Lâm Nhược Khê.

Người phụ nữ lạnh lùng vẫn không thay đổi, khi làm việc luôn luôn như vậy, dường như không có bất kỳ một sự thay đổi nào do cuộc hôn nhân dẫn đến.

Nếu như là ngày thường thì nghe xong một bản báo cáo quan trọng như vậy, Lâm Nhược Khê sẽ tỏ chút thái độ, sau đó cho toàn thể tiến hành bỏ phiếu biểu quyết.

Theo lý thì những cuộc biểu quyết như thế này sẽ do Hội đồng quản trị tiến hành, nhưng vì Ngọc Lôi dường như là công ty do một mình Lâm Nhược Khê quản lý nên không có những cổ đông lớn khác. Quyền lực thực sự mà các vị lãnh đạo cấp cao kia có được xa hơn những chức vị tương đương khác trong công ty.

Mặc dù một số người chia hoa hồng từ số cổ phiếu của công ty, nhưng Lâm Nhược Khê từ trước đến nay vẫn vui lòng phát tiền thưởng, vì vậy mà giá cổ phiếu cứ lên xuống thất thường. Còn những vị lãnh đạo cấp cao này thì hài lòng với thu nhập cao mà ổn định như vậy.

Huống hồ Lâm Nhược Khê mặc dù khó gần, hơn nữa nhìn thôi mà trong lòng đã phát lạnh, nhưng thực ra cô ấy lại là một bà chủ rất anh minh, sẽ không quản nhiều đến chuyện của bạn, vì vậy mọi người cũng đã quen.

Nhưng hôm nay, dường như Lâm Nhược Khê không có bất kỳ thái độ nào với công việc như trước đó.

Khi bản báo cáo đã đọc xong, Lâm Nhược Khê chỉ cầm chiếc bút bi, nhẹ nhàng viết vào bản văn kiện ở trên bàn, cúi thấp đầu, mân mê đôi môi, không có chút phản ứng nào.

Dường như không ai dám lên tiếng, không chừng hôm nay Tổng giám đốc xinh đẹp như tiên đó vì suy nghĩ, mà…đờ người ra?

Mạc Thiện Ny đã kết tình nghĩa hơn 10 năm với cô nên hiểu, ngồi ở bên cạnh Lâm Nhược Khê, vừa nhìn một lúc là đã biết Lâm Nhược Khê tâm hồn đang treo ngược cành cây.

Mạc Thiện Ny khẽ thở dài một tiếng, nói nhỏ giọng:

- Tổng giám đốc Lâm, có điều gì không hài lòng sao?

Lời nói này vừa đúng lúc Lâm Nhược Khê đang trong vẻ suy nghĩ, đồng thời cũng khiến cô trở về thực tại.

Trong mắt Lâm Nhược Khê quả nhiên hiện lên một chút xấu hổ, nhưng không biểu hiện rõ rệt trước cấp dưới của mình, khuôn mặt vẫn không biến đổ sắc thái, nói:

- Không có gì, tôi cảm thấy dự án này mặc dù doanh thu đã khá ổn, nhưng cuối cùng thì vẫn là lĩnh vực mà chúng ta chưa từng bước chân vào.

Trước mắt, ngành sản xuất thời thượng của chúng ta chính là ngành công nghiệp xe hơi, vẫn chưa được thuần thục lắm, lần này lại đề cập đến triển lãm xe hơi, bước đi này quá lớn, còn cần phải để một thời gian nữa xem thế nào đã.

Đó là quan điểm của tôi, nhưng xác suất lỗ vốn không quá lớn, vậy chủ yếu xem cách nghĩ của mọi người.

Tôi tuyên bố có thể biểu quyết, mọi người đồng ý chúng ta và tập đoàn Lý Thị hợp tác cùng công ty BMW trong dự án này thì giơ tay.

Mọi người nhìn nhau, mặc dù những gì Lâm Nhược Khê nói là nghe theo ý kiến mọi người, nhưng mọi người cũng không ngu ngốc, Lâm Nhược Khê rõ ràng không mấy vui vẻ gì khi cùng nhà họ Lý và công ty BMW hợp tác trong dự án này.

Mặc dù không rõ Lâm Nhược Khê sẽ phản ứng ra sao, cho dù dự toán thu nhập trên khá là khả quan, nhưng Lâm Nhược Khê từ trước đến nay không mắc sai lầm trong quyết sách quan trọng, nên tất cả mọi người đều lựa chọn việc im lặng không giơ tay.

Trong mắt Mạc Thiện Ny như hiểu ra gì đó, nhìn Lưu Minh Ngọc đang ngồi đối diện, hai người phụ nữ đều cảm nhận được, lần này e rằng là vì nguyên nhân riêng của Lâm Nhược Khê.


Tuy rằng không phải là quá hiểu biết, nhưng con người của Lý Kiến Hà hiển nhiên là chán ghét khi gặp phải Dương Thần.

Lâm Nhược Khê làm như vậy, hơn một nửa là vì sợ sẽ dẫn đến sai lầm của Dương Thần, dù sao nếu như hợp tác trong dự án này, đầu tư một khoản tiền lớn, thì sẽ có mối quan hệ hợp tác với Lý Kiến Hà, đây là một điều không thể tránh khỏi.

Vì vậy, cho dù biết rõ là sẽ kiếm được khá nhiều tiền, nhưng Lâm Nhược Khê vẫn lựa chọn việc vứt bỏ.

Điều mà bọn họ không biết được chính là hôm đó Dương Thần trong phòng làm việc của Lâm Nhược Khê đã tức giận vì chuyện của Lý Kiến Hà, thực sự khiến cho Lâm Nhược Khê không dám động chạm đến vấn đề nhạy cảm này.

Sau khi hội nghị kết thúc, mọi người lần lượt rời khỏi phòng hội nghị, còn lại cuối cùng là Mạc Thiện Ny vẫn chưa đi, mà cầm lấy chiếc máy tính xách tay, khom lưng trước mặt Lâm Nhược Khê, mỉm cười nói:

- Nhược Khê, vừa rồi cô ngây người ra, nhất định không phải là đang nghĩ đến việc hợp tác này chứ?

Lâm Nhược Khê biết không thể giấu được, bất lực chau mày nói:

- Cô đã sớm biết rồi sao?

- Đang nghĩ đến anh ấy?

Mạc Thiện Ny cười nói:

- Cũng không phải lần đầu đi xa, đến nỗi cô phải phân tâm trong công việc như thế sao? Cô càng ngày càng không giống như Lâm Nhược Khê mà tôi quen. Trước đó việc gia đình có lớn thế nào cũng không ảnh hưởng đến cô, có loạn đi nữa thì cô vẫn rất ổn. Bây giờ chẳng qua chỉ là việc Dương Thần đi với Tiêu Chỉ Tình một chuyến mà cô đã đến nỗi như thế này sao?

Lâm Nhược Khê có chút chột dạ, giống như bị kim xuyên qua.

Đúng vậy, sao mình có thể thay đổi như thế này được, trước kia không bao giờ vì tình cảm cá nhân để ảnh hưởng đến công việc.

Giống một mối làm ăn như vậy không thể mất, nếu như bỏ qua, bản thân không biết người khác sẽ nhìn ra sao, cho dù là Lý Kiến Hà, quan hệ làm ăn, dựa theo đó mà làm không mắc sai lầm là được.

Mạc Thiện Ny cười nói:

- Xem ra, sát phạt này quyết đoán thật. Một Lâm Nhược Khê chỉ biết đến lợi ích trên thương trường đã biến thành một nàng dâu tốt chân chính rồi.

- Thiện Ny! Cô đừng làm tôi tức giận nữa.

Trong lòng Lâm Nhược Khê đột nhiên có một chút sợ hãi, cũng không biết tại sao, sự thay đổi như vậy khiến cô ấy không kịp trở tay.

Mạc Thiện Ny cười nói:

- Xem ra, sát phạt này quyết đoán thật. Một Lâm Nhược Khê chỉ biết đến lợi ích trên thương trường đã biến thành một nàng dâu tốt chân chính rồi.

- Thiện Ny! Cô đừng làm tôi tức giận nữa.

Trong lòng Lâm Nhược Khê đột nhiên có một chút sợ hãi, cũng không biết tại sao, sự thay đổi như vậy khiến cô ấy không kịp trở tay.


Danh sách truyện HOT