Lọc Truyện

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

- Hai vị thức dậy thật là sớm.

Lâm Nhược Khê điều chỉnh lại tâm trạng, thu hết sức nở nụ cười ôn hòa, đi vào quán cà phê trước mặt hai anh em Stern hỏi:

- Gọi tôi đến có chuyện gì sao?

Stern cười rạng rỡ, trong cái rạng rỡ ấy có chút gì đó ngại ngùng.

- Việc này … cô Lâm à, không biết cô có mang theo tiền không?

Stern hỏi nhỏ giọng.

Lâm Nhược Khê sửng sốt, nếu không phải biết hai anh em này không thiếu tiền, Lâm Nhược Khê còn hoài nghi không chừng bọn họ có xảo trá với cô.

- Có, sao vậy?

Lâm Nhược Khê càng thấy nghi ngờ hơn.

Stern cười ha hả bảo:

- Là thế này, tôi và người yêu sáng sớm xuống uống cà phê, nhưng uống xong rối mới nhớ ra, toàn bộ chi phiếu và tiền mặt của chúng tôi đều ở trên xe bị cướp ngày hôm qua rồi, chúng tôi hiện giờ nửa xu cũng không có, thế này … có thể …

Nhìn ánh mắt của hai anh em trông mong ở mình, Lâm Nhược Khê thiếu chút bất nhã cười ra tiếng, ra vẻ hiểu chuyện gật đầu bảo:

- Tôi biết rồi, cứ xem như tôi mời hai vị uống cà phê, nhưng hai vị phải liên lạc với người thân, cho dù không tìm được đồ đã mất thì cũng gửi một ít sang đây.

- Cô Lâm, cô thật là tốt, cô là Thánh mẫu Maria của chúng tôi.

Alys đột nhiên nhào tới, ôm lấy cổ của Lâm Nhược Khê, hôn “chụt” lên má Lâm Nhược Khê.

Lâm Nhược Khê từ nhỏ dến lớn đây là lần đầu tiên bị phụ nữ hôn, lại còn làm “Thánh mẫu”, không khỏi ngẩn ra.


- Alys bé bỏng, anh cũng muốn hôn.

Stern ghen tỵ, hôn cô em một cái.

Alys cười duyên, rất thoải mái hôn thật kêu lên môi ông anh hai cái.

Lâm Nhược Khê chợt nghĩ đến, hai anh em này đúng loạn luân, không khỏi có ác cảm, hai má bị Alys hôn cũng cảm thấy ngứa khó chịu, không biết có phải do tâm lý không.

Sau khi giúp anh em Stern trả tiền cà phê, Lâm Nhược Khê đang muốn chào tạm biệt bọn họ, không nghĩ tới, Alys lại nghĩ ra điều gì đó mở miệng hỏi:

- Cô Lâm, cô đi tham dự buổi trình diễn Tuần lễ Thời trang à?

Lâm Nhược Khê gật gật đầu.

- Tôi nhận lời mời đại diện cho công ty, còn hai vị?

- Hì hì, tôi được biết, Quốc tế Ngọc Lôi là một trong những công ty thời trang lớn nhất châu Á, nhất định sẽ tham gia.

Alys vui vẻ vỗ vỗ tay bảo:

- Chúng tôi cũng nhận lời đại diện cho gia tộc, cô Lâm à, xe của chúng tôi đã không còn, lái xe cũng không có, tiền lại càng không…Cô xem…Chúng tôi đây…

Nhìn Alys gương mặt nhăn nhó dáng vẻ ngượng ngùng, còn vẻ mặt Stern tràn đầy hi vọng, Lâm Nhược Khê trong lòng càm thấy có chút buồn cười, hai anh em này tuy rằng “loạn”, nhưng nói thật rất đáng yêu.

- Quý vị có phải là sáng sớm ra đã bàn bạc kỹ ở dưới lầu đợi tôi đi ra không?

Lâm Nhược Khê cười đùa.

Stern vẻ mặt hoảng hốt, mắt mở to:

- Không không không có, chúng tôi chỉ muốn gặp vận may, gặp được người quen thì nhân cơ hội…

- Anh…

Alys trừng mắt ngắt lời của Stern, hạ thấp âm giọng nói:

- Sao anh nói hết sự thật ra vậy…

Stern vẻ mặt bí bách, xấu hổ gãi đầu.

Hai anh em họ người hát người múa phụ họa thật tấu hài rất giỏi, khiến tâm trạng của Lâm Nhược Khê đứng bên nhìn cũng tốt hơn nhiều.

- Đã vậy nếu hai vị không chê thì mời đi cùng tôi, tôi cũng không có bạn đồng hành, mọi người cùng đi còn có thể chuyện trò với nhau.

Lâm Nhược Khê đã không còn ngại giao tiếp với gia tộc Cromwell, dù sao đối với sự nghiệp tại châu Âu của công ty có ít nhiều sự hỗ trợ.

Anh em nhà Stern vui mừng khôn xiết, lại đươc dịp tâng bốc Lâm Nhược Khê, rồi vội vội vàng vàng cùng ra khỏi khách sạn.

Cố Đức Mạn chuẩn bị cho Lâm Nhược Khê một chiếc Maybach 62 màu đen, nguyên do là vì chiếc Bentley bị hư hỏng không ít, đã gửi đi bảo dưỡng, tuy nhiên so với Bentley, giá của Maybach 62 cao hơn một bậc, hơn nữa có vẻ xa hoa bóng loáng hơn nhiều.

Ba người bước vào trong xe, Lâm Nhược Khê thân là chủ nhân nên tất nhiên nhường hàng ghế sau cho anh em Stern, cô thì ngồi ghế phụ bên cạnh tài xế.

Khi tất cả đã thắt dây an toàn, Lâm Nhược Khê nói với tài xế ngồi bên cạnh:

- Đi Tuileries.

- Tuân lệnh, thưa cô.

Giọng nói của người lái xe có chút quen thuộc.

Lâm Nhược Khê ngẩng mạnh đầu lên, kinh ngạc phát hiện, người lái xe không phài ai khác mà chính là Dương Thần người vừa nãy làm cô tức giận khó chịu.


Dương Thần thay áo quần thành âu phục thắt cà-vạt, ngồi ở vị trí lái xe, vốn chẳng để ý gì, lúc vừa lên xe cũng không phát hiện ra là hắn.

Lúc Lâm Nhược Khê muốn xuống xe thì xe đã khởi động, lái đi khỏi khách sạn.

- Dừng xe, anh để tôi xuống xe.

Lâm Nhược Khê nghiến răng nghiến lợi nói.

Dương Thần đương nhiên chẳng ngoan ngoãn mà nghe lời, vừa thao tác ngón tay tìm kiếm địa chỉ của vườn hoa Tuileries trên màn hình GPS trong xe, vừa bảo:

- Em yêu, khách người ta đang ngồi ở sau kìa, giận dỗi chẳng hay tí nào.

Lâm Nhược Khê giờ mới phát hiện, đằng sau lưng còn có hai anh em Stern và Alys, đang nhìn cô với ánh mắt đầy tò mò thọc mạch, dường như rất muốn biết vì sao cô lại bất mãn với Dương Thần.

Bị người bên cạnh nhìn chằm chằm, Lâm Nhược Khê tốt nhất nhẫn nhịn trước, thở phì phì nhìn đường ở phía trước, không thèm để ý đến Dương Thần.

Vườn hoa Tuileries đã từng là không gian thư giãn riêng tư của hoàng thất nằm giữa cung điện Louvre và quảng trường Concorde, có thể thấy rất nhiều tượng điêu khắc, được mệnh danh là viện bảo tàng ngoài trời.

Bởi vì một bên vườn hoa Tuileries dựa vào dòng sông Seine nổi tiếng, nên ngổi bên hồ lớn trong vườn hoa hay quán cà phê ngoài trời, uống một tách cà phê BlueMountain thơm nồng, mới cảm nhận được trải nghiệm nhàn nhã nhất theo phong cách Paris.

Cây hạt dẻ, cây chanh tây cùng với hoa cỏ rực rỡ sắc màu đem đến cho vườn hoa Tuileries sự yên tĩnh, tác phẩm điêu khắc bằng đồng xanh tăng thêm không khí trang nghiêm, khung cảnh hoàn chỉnh tinh tế nhẹ nhàng là đặc điểm nổi bật điển hình của thiết kế vườn hoa kiểu Pháp.

Bởi vì có liên quan đến Tuần lễ Thời trang, bên ngoài vườn hoa so với bình thường có vẻ nhộn nhịp hơn nhiều, phía cảnh sát phái một lượng lớn cảnh sát đến để bảo đảm những vị khách quý ở đây có thể an toàn thưởng thức trọn vẹn mỗi màn biểu diễn.

Sau khi Dương Thần chạy xe đến khu vực đậu xe dành riêng khách quý, bốn người bọn họ xuống xe, đi về hướng cửa lớn của vườn hoa.

Vẫn chưa đến cổng, đã có nhân viên bảo vệ lịch sự nho nhã tiến đến, mời bốn người xuất trình giấy mời và các giấy tờ chứng nhận, còn phái riêng nhân viên bảo vệ nam nữ, lục soát bốn người xem có mang bất cứ vậy gì nguy hiểm hay không.

Alys cảm thấy bất mãn đối với việc thân thể cô bị nhân viên bảo vệ nữ đụng đến, bĩu môi nói:

- Xem ra chính quyền thành phố Paris bị bọn cướp dọa cho sợ rồi, Tuần lễ Thời trang năm ngoái đâu có nhiều bước kiểm tra thế này.

- Vì nghĩ đến sự an toàn, nên như thế, không thể vì vừa mới diệt được một loạt mấy tên cướp, lại tiếp thêm loạt khác, đúng Nhược Khê bé bỏng nhỉ.

Dương Thần nháy nháy mắt với Lâm Nhược Khê sắc mặt hững hờ đứng bên.

Lâm Nhược Khê hoàn toàn không thèm đếm xỉa tới Dương Thần, đợi bảo vệ lục soát xong, tự mình dẫn đầu tiến vào cửa chính.

Stern hứng thú tiến gần bên Dương Thần bảo:

- Ông Dương, ông với cô Lâm có phải xảy ra chuyện gì đó không, vấn đề quan hệ nam nữ, tôi rất rành, ông có thể nói với tôi, sau đó tôi sẽ nói với ông cách giải quyết.

Dương Thần chẳng lấy làm ngạc nhiên đối với phản ứng của Lâm Nhược Khê, sớm biết cô ấy sẽ như thế, kinh nghiệm “chiến tranh lạnh” trước đây đã giúp hắn có sự chuẩn bị về tâm lý.

Nghe được những lời của Stern, Dương Thần tràn đầy niếm vui vỗ vỗ vai của ông ta:

- Người anh em, tôi cảm thấy kinh nghiệm quan hệ nam nữ của anh đối với tôi vô dụng, cô gái của nhà tôi, tiếc là không phải là em gái ruột của tôi.

Stern sờ sờ cằm hỏi:

- Thế có gì khác nhau?

- Khác nhau nhiều chứ.

Dương Thần nghiêm túc bảo.

Vẻ mặt Stern ra chiều đăm chiêu suy tư.

- Để sau tôi bớt chút thời gian nghiên cứu xem sao.

- Anh muốn đi gặp Satan không, Stern đáng ghét?


Alys nghe hai người nói chuyện, chợt dùng lực hai tay bóp phần má của Stern kéo ra hai bên, hét lớn:

- Anh dám sau lưng tôi đi tìm người khác thí nghiệm, thì anh chết chắc.

- Không không anh mãi mãi chỉ yêu mình em, em gái Alys thân yêu.

Stern vội cao giọng hét xin tha thứ.

Cảnh đó lập tức thu hút không ít sự chú ý của quan khách xung quanh, rất nhiều người khẽ xì xầm, nhưng vẫn có âm thanh truyền đến tai của Dương Thần.

- Bọn họ là anh em loạn luân gia tộc Cromwell?

- Chính là bọn họ, đáng tiếc cho đôi nam thanh nữ tú.

- Hừ, thật chẳng biết liêm sĩ, bại hoại thanh danh tổ tiên …

- Nỗi nhục của giới qúy tộc …

Dương Thần nghe được hết những thảo luận xung quanh, nhếch mép cười:

- Xem ra anh em quí vị, tiếng tăm như cồn.

- Điều đó là đương nhiên.

Stern đắc ý gật đầu, kéo Alys, ngẩng đầu sải bước đi vào trong vườn hoa, vốn chẳng quan tâm ánh nhìn của những người xung quanh.

Dương Thần vốn không thèm để ý đám người kia, cùng anh em Stern đuổi theo chân Lâm Nhược Khê, bốn người cùng đến dưới khán đài của buổi biểu diễn Tuần lễ Thời Trang.

Ánh nắng buổi sáng ấm áp và ôn hòa, trong không khí tràn ngập mùi hoa cỏ thơm dịu, không ngớt quan khách và người tiếp đãi khiến cho không gian ngoài trời của hội trường có vẻ đông đúc nhưng vẫn trật tự.

Hàng loạt hàng loạt ghế màu trắng được xếp dọc theo sân khấu, từ đầu đến cuối, từ gần đến xa đều sắp đặt có chủ ý, quan khách có thân phận địa vị cao tất nhiên sẽ ngồi ở vị trí trước hết, còn đại diện cho thương hiệu bình thường và nhân vật nổi tiếng thì xếp ngay sau.

Sau khi Lâm Nhược Khê đưa giấy chứng nhận ra, dưới sự dẫn dắt của một nữ tiếp đãi mặc đồ trắng, đi đến vị trí hàng đầu chính diện của khán đài, tuy nhiên không phải là vị trí chính giữa, nhưng thế đã là vị trí cao cấp nhất rồi.

Lâm Nhược Khê được xếp ngồi ở hàng trước nhất dường như khiến anh em Stern không khỏi kinh ngạc bảo:

- Nghe nói năm nay trên toàn thế giới chất liệu của Quốc tề Ngọc Lôi chiếm vị trí chủ đạo, nhưng không ngờ có thể đạt được đến mức này, cô Lâm quả là nhà kinh doanh tài ba xuất sắc, còn trẻ vậy mà đã lợi hại thế rồi.

Là người thì ai cũng thích nghe lời hay, đối với Lâm Nhược Khê mà nói, người khác khen cô xinh đẹp sẽ không khiến cô quá chú ý, bởi vì điều đó với cô đã sớm quen rồi, nhưng nghe người khác tán thưởng thành tích công việc, cô rất vui, vì thế sau khi cười đáp “cảm ơn”, còn lịch sự hỏi:

- Vị trí của hai vị ở đâu vậy?

Stern chỉ chỉ vị trí bên cạnh Lâm Nhược Khê bảo:

- Thật khéo quá, ngay bên cạnh cô Lâm.

Với thực lực của gia tộc Cromwell, xếp vị trí hàng đầu tiên, không khiến Lâm Nhược Khê cảm thấy kỳ lạ tí nào, gật gật đầu cười, rồi ngồi xuống.

Dương Thần làm “người hầu” cho Lâm Nhược Khê đương nhiên sẽ không có sự đãi ngộ tốt như vậy, theo hướng dẫn của tiếp đãi viên, ngồi hàng ghế ngay sau lưng Lâm Nhược Khê, đảm đương vai trò trợ lý, Dương Thần không bận tâm lắm, đối với hắn mà nói, đi theo bên cạnh Lâm Nhược Khê, tìm cơ hội khiến Lâm Nhược Khê gạt bỏ những bất mãn với hắn mới là nhiệm vụ cấp bách.

Chỉ có điều bốn người vừa ngồi xuống được vài giây thì có bóng vài người lạ đột nhiên đi tới trước mặt Lâm Nhược Khê, đứng bất động.


Danh sách truyện HOT