Lọc Truyện

Cô Vợ Trọng Sinh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 575

Tưởng Cầm cũng lười hỏi, lúc nhà họ Tưởng còn hưng thịnh, về mặt vật chất Lưu Bình luôn cố gắng thỏa mãn cô, vì vậy, đối với việc khen thưởng, cô sớm đã không còn ham muốn.

Lúc này, chị Ngọc nhận điện thoại, nói chuyện rất lâu, sau đó vành mắt đỏ hoe vội vàng chạy đến: “Cậu chủ, trong nhà tôi có chuyện gấp, tôi muốn xin nghỉ một ngày.”

Mộ Dung Hoành Nghị gật đầu đồng ý, Tưởng Cầm quan tâm hỏi: “Chị Ngọc, xảy ra chuyện gì vậy?”

“Ôi, đều là do đứa con trai không chịu thua kém của tôi…” Chị Ngọc lắc đầu, không muốn nói nhiều, sau khi tạm biệt hai người, liền vội vàng rời đi.

Lúc chị Ngọc quay lại đã là ba ngày sau.

Nhìn thấy vẻ mặt tiều tụy của bà ta, Tưởng Cầm rất lo lắng: “Chị Ngọc, tôi có thể giúp được gì cho chị không?”

“Không…không có…” Chị Ngọc xua tay, có chút trốn tránh ánh mắt của cô, không tự nhiên nói: “Tôi đi chuẩn bị bữa sáng.”

Tưởng Cầm nhìn chị Ngọc, luôn cảm thấy có chút không đúng. Lúc Mộ Dung Hoành Nghị đi ra, cô nói cho anh biết sự lo lắng của mình với chị Ngọc. Mộ Dung Hoành Nghị thản nhiên nói: “Chuyện của người khác, không phải là người ngoài có thể nhúng tay vào, chị ấy đã không muốn nói, em đừng để ý làm gì.”

Ăn sáng xong, Tưởng Cầm muốn đi đến bệnh viện thăm Tưởng Mạc Hoài, bởi vì buổi sáng phải chủ trì một cuộc họp, thực sự không thể dành thời gian để đi, Mộ Dung Hoành Nghị đã bảo chị Ngọc đi cùng cô.

Tình hình của Tưởng Mạc Hoài vẫn như cũ, chỉ là tinh thần có chút chán nản, ông không nói gì, nhưng Tưởng Cầm nhìn ra ông ta đang nhớ mẹ. Liên quan đến tình hình gần đây của con gái, Tưởng Mạc Hoài cũng không hỏi nhiều, cũng không cần phải hỏi điều gì, trải qua lần trước, cũng không thể khiến hai người tách ra, có lẽ cũng giống như Mộ Dung Hoài Nghị nói, anh và cô không thể tách rời.

Tưởng Cầm vừa đi ra đã nhìn thấy chị Ngọc vội vàng chạy về phía bên này, cô hỏi: “Chị Ngọc, chị đi đâu vậy?”

“Tôi có chút không thoải mái….tìm bác sĩ kê ít thuốc.”

“Chỗ nào không thoải mái, có cần đi khám không?’

“Không cần, không cần đâu, chỉ là…cổ họng thôi, bệnh vặt ấy mà.”

bà ta đi cùng Tưởng Cầm ra khỏi bệnh viện, trên xe, Tưởng Cầm lại nhận được điện thoại của Mộ Dung Hoành Nghị, cô bất lực nói: “Ngài Mộ Dung, anh không cần cứ cách mấy phút là lại gọi một cuộc điện thoại như thế đâu.”

Phía bên kia, Mộ Dung Hoành Nghị mang theo một nụ cười từ tính nói: “Người phụ nữ không có trái tim, em không thể giống như những người phụ nữ khác giả vờ ngạc nhiên và vui mừng một chút, đáng yêu một chút?”

Uổng phí anh ngay cả đang trong lúc họp cũng phải tạm dừng mấy lần để gọi điện thoại cho cô, đừng nói đến việc tiếng cười đang được cố gắng kiềm chế của Cao Dương kia cứ vang lên ở bên tai, phiền chết đi được.

“Có muốn đi xem phim không?” Anh đột nhiên hỏi.

Câu nói này thật sự khiến Tưởng Cầm có chút ngạc nhiên, nhìn thế nào Mộ Dung Hoành Nghị cũng không giống kiểu người sẽ hẹn người khác đi xem phim!

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT