Lọc Truyện

Cô Vợ Trọng Sinh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 577

Anh đang định lắc đầu, thì Tưởng Cầm khẽ kéo góc áo của anh, khẽ kéo hai cái, dịu dàng nói: “Em muốn ăn.”

Mộ Dung Hoành Nghị nheo mắt lại, nhếch môi, nắm lấy tay cô, nắm chặt trong lòng bàn tay, trên miệng nói: “Thật sự không có cách nào với em, giống hệt như trẻ con vậy.”

Giọng điệu cưng chiều mang theo sự bá đạo của anh, khiến trong lòng Tưởng Cầm cảm thấy ấm áp. Cô ngước mắt lên, khẽ chạm vào cằm anh, đường nét xinh đẹp lại rắn chắc, khóe miệng hơi cong lên, độ cong được diễn giải một cách rất hoàn hảo và vừa phải.

Anh ở bên cạnh, cách cô gần như vậy, còn thực hơn trong tưởng tượng, còn đẹp hơn thực, là người có thể khiến cô an tâm mà dựa vào.

Cô do dự, có chút cứng nhắc đến gần, đầu từ từ đặt lên vai anh. Lúc đầu vẫn có chút thận trọng, dần dần nhắm mắt lại, cả trái tim và cơ thể đều thả lòng, an tâm mà dựa vào.

Mộ Dung Hoành Nghị không nói gì, lại nắm tay cô càng chặt hơn.

Vẫn nghe theo lời cô nói, chiếc xe dừng lại trước cửa một của hàng KFC.

Tưởng Cầm cũng rất ít khi ăn loại đồ ăn nhanh như thế này, nhưng người mang thai, rất kén ăn, một giây trước còn thích ăn một bữa tiệc đồ sộ, giây tiếp theo lại có thể là cơm canh đạm bạc.

Tầm nhìn của Mộ Dung Hoành Nghị bị trở ngại, nên ngồi nguyên ở chỗ, để Tưởng Cầm đi lấy hai phần đồ ăn. Bưng hai phần đồ ăn bày lên bàn, thấy lông mày anh vẫn luôn níu chặt, cô hỏi: “Vẫn không vui sao? Cùng lắm tý nữa sẽ đi ăn món anh muốn ăn.”

Ai mà biết được, Mộ Dung Hoành Nghị lại lắc đầu, bật cười cười: “Những việc này vốn dĩ là chuyện anh nên làm, bây giờ lại phải để một người phụ nữ mang thai như em phục vụ, điều này khiến anh rất thất bại.”

Mà loại thất bại này, nhưng không phải là kiểu mà thành công một hạng mục hàng chục tỷ đồng có thể giảm bớt được, cái này liên quan đến lòng tự tôn của người đàn ông, hơn nữa, Mộ Dung Hoành Nghị lại là một người đàn ông có lòng tự tôn rất mạnh.

Tưởng Cầm lại không quan tâm, mỉm cười đặt chiếc bánh hamburger vào tay anh: “Mang thai cũng không phải là chuyện gì cũng không được làm, anh không nghe thấy bác sĩ nói sao, vẫn nên phải có những hoạt động thích hợp.”

Khóe miệng của Mộ Dung Hoành Nghị lại cong lên: “Từ lúc nào em hiểu lòng người như vậy chứ?”

“Anh không thích?”

Trông có vẻ là cô tùy ý hỏi, nhưng nhịp tim lại trở nên bất thường.

Anh chưa từng nói với cô mấy câu kiểu như thích cô, bất luận anh đã từng làm rất nhiều chuyện vô cùng mập mờ, thiếu mấy câu kiểu như thích em, giống như thiếu đi một nửa vầng trăng vậy, bạn mãi mãi không biết, bị chắn một nửa như vậy, sẽ không thể tròn, không thể sáng.

Anh nghiêng đầu, trong lúc cô đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên nghiêng người về phía trước, vốn dĩ chiếc bàn của hai người vốn dĩ rất hẹp, anh tiến lại gần như vậy, khuôn mặt đến gần cô, làm Tưởng Cầm giật nảy mình, trái tim cũng đập nhanh hơn.

“Nếu anh nói không thích, em sẽ thất vọng sao?”

Biểu cảm của Tưởng Cầm rất bình tĩnh, mỉm cười hỏi ngược lại: “Em có thất vọng hay không, anh sẽ để ý sao?”

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT