Chương 159 Tiếng chém giết vang trời
Bọn chúng đứng tề tựu sát nhau, sóng khí giao thoa, dồn dập tràn tới khiến mọi người ngộp thở.
Từ trong đám đông, hai hàng người tự động tách ra.
Lôi Vũ Giáp rẽ đám đông bước ra.
Ông ta u ám, cô độc kiêu ngạo!
Ông ta đứng trước đội ngũ, ánh mắt lạnh băng nhìn Lý Hàng.
“Mày là ai?”
“Người mà ông muốn tìm”
Vẻ mặt Lý Hàng ung dung, cứ như kẻ anh đang đối diện không phải là một con hổ hung mãnh.
Mà chỉ là một con mèo con vừa mới tập đi.
Lôi Vũ Giáp trừng mắt, lửa giận bừng bừng!
Khí thế lớn mạnh tựa như sóng biển cuồn cuộn: “Mày đã giết con trai và em trai tao!”
Lý Hàng nhếch môi: “Bọn chúng đáng chết.”
“Nghe người khác tùy tiện xúi giục vài câu đã hủng hổ chạy đến gây sự”
“Lúc bọn chúng đến giống hệt các người bây giờ.”
Nghe Lý Hàng nói vậy, Lôi Vũ Bính đứng cạnh Lôi Vũ Giáp đột nhiên lớn tiếng mắng: “Mày muốn chết à!”
Tay Lôi Vũ Bính nắm chặt một thanh đao!
Khi nghe được tiếng gầm của hắn, Lôi Vũ Giáp đã điên cuồng lao đến!
“Lão Tam, giữ lại cái mạng chó của hắn, đợi lát nữa ta phải đích thân chặt cái đầu chó của hắn!”
“Đại ca yên tâm, em…’ “Bịch!”
Lôi Vũ Bính còn chưa nói xong, Lý Hàng ở phía trước hẳn đột nhiên lướt vụt qua.
Một cú đấm!
Chỉ một cú đấm.
Cơ thể Lôi Vũ Bính bắn thẳng lên.
Khi hắn rơi xuống, Lý Hàng xoay người đá thẳng vào lồng ngực Lôi Vũ Bính.
“Rắc!”
Xương ức gấy!
Xương sống nhô lên!
Lôi Vũ Giáp bắn ngược lại như đạn pháo!
Sượt qua người Lôi Vũ Giáp!
“Bịchl”
“Bịch!”
-Đâm sầm vào xe của chúng!
Không còn tiếng động.
Yên lặng.
‘Yên lặng một cách đáng sợ!
Lôi Vũ Giáp chết sững, quá mạnh! Quá nhanh! Quá dữ dội!
Ông ta giận dữ trừng mắt nhìn Lý Hàng: “Chẳng trách mày huênh hoang đến vậy, hóa ra còn có võ công thế này: “Nhưng mày tưởng một mình mày có thể đối phó mấy trăm người của tao sao?”
“Không biết lượng sức, mày chết cho tao!”
Kèm theo mệnh lệnh của Lôi Vũ Giáp, mấy trăm người nhanh chóng phát động tổng tấn công!
Bầy sói hành động!
Bọn chúng chạy, la hét, tên nào tên nấy mặt mũi hung dữ, múa may vũ khí trong tay.
Bọn chúng phải đánh chết Lý Hàng, băm anh thành trăm mảnh!
Chỉ trong nháy mắt, đám người này đã nhanh chóng bao.
vây lấy Lý Hàng, vung vũ khí trong tay về phía anh!
“Giết!”
Tiếng chém giết vang trời!
“Bịch!”
“Áp Bỗng nhiên một người trong đám đông bay ra, ngay sau đó lại thêm một người nữa!
Âm thanh không dứt hệt như tiếng pháo hoa nổ.
Tiếng pháo hoa không ngừng, đám người liên tiếp bay.
rat Có người đánh lén!
Một thanh đao từ khe hở giữa hai người đâm vào lưng Lý Hàng.
“Binh!”
Thanh đao gãy nát.
Tay cũng bị gãy!
Mấy người đồng loạt vung gậy bóng chày lên đập.
“Rác!” “Rác!” “Rãc!” Từng cây gậy bóng chày gãy tan!
Kèm theo đó là cánh tay của chúng cũng đồng loạt gãy theo!
Bầy sói dần vơi bớt.
Hơn bốn trăm người khí thế hùng hồn , chém giết vang trời.
Nhưng giờ bọn chúng thảm hại nằm la liệt trên đường.
Tầm nhìn của Lý Hàng đã không còn vật cản nữa, anh cười nhìn Lôi Vũ Giáp ở trước mắt.
Xem thường, chế giễu, khinh rẻ, tất cả đều có.
Ánh mắt Lý Hàng nhìn Lôi Vũ Giáp vô cùng bình thản.
Và sự bình thản này lại khiến Lôi Vũ Giáp cảm thấy sỉ nhục vô cùng!
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!