Chương 256
Cô lập tức hốt hoảng.
Vừa nghĩ đến số phận mình sau khi bị bát về, chân tay Cố Ngôn Hy không kiềm được run bắn lên, sắc mặt dần dần tái nhợt.
Lúc này Hứa Mộc Tình nhẹ nhàng nắm lấy tay Cố Ngôn Hy cười nói: “Cô quên lúc đến đây, tôi đã nói gì với cô sao? Ở Ninh Châu, không ai có thể ức hiếp cô”
“Nhưng Ngô Văn Đào là tam công tử của Ngô gia ở Cô Tô, người này rất xấu xa, chuyện gì hắn cũng có thể làm được.”
“Hay là chúng tôi chạy trốn từ cửa sau, cô cứ nói với bọn họ là tôi đã đi rồi, như vậy bọn họ sẽ không làm khó mọi người”
“Làm khó, không có chuyện đó đâu.” Hứa Hạo Nhiên thò đầu ra khỏi bếp.
Lúc này Lý Hàng đã ra đến cửa.
Hứa Hạo Nhiên nhìn bóng lưng cao lớn của Lý Hàng: “Có anh rể tôi ở đây thì không có chuyện gì không làm được”
“Cố tiểu thư cô cứ yên tâm ngồi đây, anh rể tôi sẽ nhanh chóng giúp cô xử lý!”
“Đâu ra mà nhiều lời thế, vào thái thịt cho mẹ!” Liễu Ngọc Phần lại kéo tai Hứa Hạo Nhiên lôi vào trong.
Đồng thời trong bếp cũng vọng ra tiếng của Liễu Ngọc Phần: “Mấy người này thật đáng ghét, đến giờ ăn rồi vẫn còn đến kiếm chuyện.”
“Tiểu Hàng, nhanh đuổi bọn chúng đi, chúng ta sắp đến giờ ăn rồi.”
Cố Ngôn Hy há hốc miệng, cô ta và quản lý đưa mắt nhìn nhau kinh ngạc tột độ.
Đó là tam công tử – đệ nhất thế gia ở Cô Tô, cả nhà họ đối diện với với những người cực kỳ hung ác như vậy, mà sao cảm giác như bố thí cho ăn xin thế?
Cố Ngôn Hy thực lòng không yên tâm, kéo Hứa Mộc Tình lại nói: “Chúng ta lén đi theo đi, tôi thật sự không yên tâm!”
Ba người Hứa Mộc Tình ra đến cửa biệt thự.
Cố Ngôn Hy vừa nhìn đã thấy Ngô Văn Đào.
Lúc này, Ngô Văn Đào đang dựa lên chiếc Koenigsegg của hắn, trên mặt tràn đầy vẻ châm biếm khinh miệt.
Một nam thanh niên mặc đồ Trung Sơn đứng bên cạnh hắn.
Khoảnh khác nhìn thấy hai người này, mặt Cố Ngôn Hy hoàn toàn trở nên trắng bệch.
Cô vội vã kéo Hứa Mộc tình nói: “Không được xung đột với họ, tên Trác đại sư đó cũng đến rồi, người này rất đáng sợ”
“Tôi từng tận mắt nhìn thấy một mình hắn đánh bại mấy chục người.”
“Cô mau gọi ông xã cô, đừng để anh ta đi lên, rất nguy hiểm!”
Hứa Mộc Tình cười tự tin: “Yên tâm đi, ông xã tôi cũng rất lợi hại”
Lúc này Ngô Văn Đào cũng nhìn thấy Cố Ngôn Hy.
Hắn đột ngột cười lớn: “Cô em, em tưởng rằng trốn trong cái ổ chó này thì bổn công tử không tìm được sao?”
“Nói cho em biết, phụ nữ mà bổn công tử muốn, trước giờ chưa ai thoát ra khỏi lòng bàn tay bổn công tử”
“Bây giờ nếu em lăn qua đây, quỳ xuống dập đầu nhận lỗi thì bổn công tử còn có thể tha cho em một mạng!”
“Nếu không, đợi lát nữa bổn công tử chơi chán em rồi sẽ quãng em cho mười mấy đứa thuộc hạ chơi.”
“Nếu bọn nó cũng chơi chán em rồi, nể khuôn mặt còn có ích của em”
“Ta sẽ đưa em đến Nhật Bản đóng phim, như thế cũng có thể kiếm được không ít tiền!”
“Vô sỉ!” Hứa Mộc Tình trừng mắt giận dữ.
Lời nói của Hứa Mộc Tình khiến Ngô Văn Đào chú ý.
Hắn đột nhiên mở to mắt, vỗ tay.
“Bộp! Bộp! Bộp!”
“Tuyệt, không ngờ tối nay có thể một mũi tên trúng hai con chim!”
“Chỗ nhỏ bé như thế này mà vẫn có người đẹp ngon lành thế này!”
Hứa Mộc Tình bị ánh mắt ghê tởm của Ngô Văn Đào nhìn đến mức toàn thân khó chịu.
Cô nói với Lý Hàng: “Ông xã, tát hẳn một cái, tên này nhìn thật đáng ghét.”
“Được”
Lý Hàng nhẹ nhàng đáp.
Ngô Văn Đào ngẩn ra một lát, sau đó cười ngặt nghẽo: “Chúng mày nghe thấy gì không? Cô em này nói muốn đánh vào mặt bổn công tử.”
“Ha ha ha, bổn công tử lớn thế này là lần đầu tiên nghe chuyện cười thú vị thế đấy.”
Lúc này, Lý Hàng đã từ từ bước lên trước.
Động tác của Lý Hàng không nhanh không chậm, trong mắt của Ngô Văn Đào nhìn rất buồn cười.
Hắn cho rằng Lý Hàng vừa sợ hãi vừa đến gần.
Cười ngặt nghẽo!
Vô cùng khinh bỉ!
Ánh mắt Ngô Văn Đào nhìn Lý Hàng như nhìn một đống phân chó bên đường!
“Hai thằng lên đánh gãy chân tay của thằng nhóc này trước mặt vợ nó cho tao!”