Chương 261
“Hàng ngày đều ở trong biệt thự nhà ta, chị, để em tính cho chị xem nhé.”
“Có phải hiện giờ thời gian anh rể tiếp xúc với cô ta còn nhiều hơn chị: “Người ta là ca sỹ lớn đó, muốn thân phận có thân phận, muốn địa vị có địa vị, còn khuôn mặt đó, thân hình đó nữa: “Chậc chậc chậc, em nghe quản lý của Cố Ngôn Hy nói, ô ấy từ nhỏ đã rất tự lập, tay nghề nấu nướng cũng rất xuất sắc.”
“Món Pháp, món Nhật, các món Đông Tây Nam Bắc đều biết”
“Chẳng phải mẹ thường nói rằng muốn nắm bất được trái tim của một người đàn ông thì phải nắm được dạ dày của anh ta đó sao.”
Để Hứa Mộc Tình ủng hộ quyết định này của mình mà Hứa Hạo Nhiên càng nói càng thái quá.
“Chị nghĩ mà xem, bây giờ thời gian anh rể tiếp xúc với cô ta nhiều hơn”
“Hai người cứ qua lại như thế, tình chàng ý thiếp, chàng.
là thằng điên, thiếp là con ngốc, quấn quýt vương vấn đến tận chân trời, úi…
Hứa Hạo Nhiên hít mạnh một hơi.
Bởi vì giày cao gót của Hứa Mộc Tình đã giẫm lên bàn chân cậu ta.
Những lời này của Hứa Hạo Nhiên nghe tuy hơi thô nhưng về lý lại không thô.
Hứa Mộc Tình quả quyết chủ động đi tìm Cố Ngôn Hy.
thương lượng về chuyện là người đại diện.
Còn Hứa Hạo Nhiên cho rằng chắc chắn không thể thương lượng ở trong nhà.
Thế là cậu ta tự xung phong đi tìm một quán café yên Tĩnh.
Để Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hy yên tĩnh ngồi xuống bàn luận.
Hứa Mộc Tình mới mở miệng, Cố Ngôn Hy đã sảng khoái nhận lời.
Dù sao bây giờ tôi cũng không thể ra khỏi “Hơn nữa cứ ở mãi trong nhà cô cũng không có việc gì làm”
“Đây là cơ hội tốt nhất để tôi báo đáp nhà cô!”
Thấy Cố Ngôn Hy sảng khoái như vậy, Hứa Mộc Tình đương nhiên cũng vui vẻ.
Lúc này, có người gõ cửa phòng VỊP.
Hứa Hạo Nhiên đứng dậy bực bội nói: ‘Ai vậy, gõ gì mà gõ dữ vậy.”
“Chẳng phải đã dặn khi chúng tôi bàn công việc không được đến làm phiền…”
Hứa Hạo Nhiên còn chưa nói xong, một cánh tay đột ngột thò vào kẹp lấy cổ và xách cậu ta lên!
“Chị, chị! Cứu em!”
Hứa Hạo Nhiên bị đối phương kẹp, mặt đỏ bừng lên.
Hứa Mộc Tình vội đứng dậy trừng mắt nhìn đối phương: “Ông muốn làm gì?”
Bốn người từ ngoài cửa đột nhiên đi vào.
Những người này ăn mặc cùng một kiểu.
Sắc mặt họ lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo giống như người máy, mặt không cảm xúc quét một lượt trong phòng.
Lúc này, người đàn ông bóp cổ Hứa Hạo Nhiên mở lời: “Ai là Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hy?”
“Tôi là Hứa Mộc Tình, các người mau thả em trai tôi ra”
Vừa dứt lời, người đàn ông ném Hứa Hạo Nhiên sang một bên.
Hai người phía sau hắn ta nhanh chóng tiến lên định bắt Hứa Mộc Tình.
Cố Ngôn Hy vội chạy đến trước mặt Hứa Mộc Tình, dang hai tay chặn họ lại: “Các người đều là do Ngô Văn Đào.
phái đến phải không, người các người muốn bắt là tôi, không liên quan đến cô ấy!”
Người đàn ông dẫn đầu lạnh lùng nói: “Ngô công tử đã nói, mang cả hai về! Những người khác không muốn chết thì đừng động đậy: “Tao liều mạng với mày!” Hứa Hạo Nhiên lập tức nhảy.
lên, túm lấy một chiếc ghế đập mạnh vào người đàn ông.
“Rầm!”
Chiếc ghế đập mạnh lên người đàn ông!
Khung ghế bị nứt, chân ghế gãy vụn.
Nhưng đối phương lại không hề hấn gì.
Hắn trực tiếp bóp chặt cổ Hứa Hạo Nhiên, quăng cậu ta †ừ cửa sổ tầng ba ra ngoài!
“Hạo Nhiên! Hạo Nhiên!”
Hứa Mộc Tình nhào qua nhưng bị hai người đàn ông nhanh chóng ra tay đánh ngất.
Quản lý của Cố Ngôn Hy vẫn ngồi tại chỗ run rẩy.
Nỗi sợ hãi khủng khiếp khiến cô ta không nhích chân nổi, cũng không la lên nổi.
Cô ta chỉ có thể mở to mắt nhìn Cố Ngôn Hy và Hứa Mộc Tình bị bát đi.
Đợi đám người bỏ đi rồi, cô mới run rẩy móc điện thoại trong túi ra gọi cho Lý Hàng…
Bên trong một khu nhà xưởng bỏ hoang ở ngoại ô Ninh Châu.
Trong khu nhà xưởng đổ nát lộn xộn đặt một bộ sofa bằng da mới tỉnh.
Ngô Văn Đào bắt chân chữ ngũ, đắc ý ngồi trên ghế sofa.