chương 306 “Nếu họ không đồng ý thì gọi điện cho tôi.”
“Tôi giúp cô.”
Lời của Lý Háng rất bình thản.
Nhưng lại chấn động sâu sắc đến Cố Ngôn Hy.
Cô ngẩng đầu mím đôi môi đỏ: “Cảm ơn anh! Sáng mai chúng tôi sẽ đi chấm dứt hợp đồng!”
“Cố lên! Cả nhà tôi đều rất thích nghe cô hát, vợ tôi nói, hi vọng cô có thể cứ mãi mãi vui vẻ ca hát như “Ừm, tôi sẽ như vậy!”
Mắt Cố Ngôn Hy đã đỏ hoe.
Cô cúi đầu, không muốn để Lý Hàng nhìn thấy cô đã rơi nước mắt.
Chưa đến vài phút, trên mạng đã bùng nổ.
Vài tiểu sinh lưu lượng đang nổi tiếng.
Một minh tinh nổi tiếng quốc tế.
Và còn có một người đàn ông nhìn rất xấu xa, gầy chỉ còn da bọc xương.
Đang “chơi” với nhau trong một căn phòng được trang hoàng lộng lẫy.
“Ưm!”
“Ohl”
“AI”
“Hừml!”
Âm thanh lúc trầm lúc bổng, không ngừng đập vào tai người ta, làm ô uế hai mắt mọi người.
“Trời đất, tôi đang nhìn thấy cái gì đây?”
“Đây là sự thật sao? Sao bọn họ có thể làm ra loại chuyện ghê tởm đến vậy được chứ?”
“Quá bẩn thỉu, sao trên đời này lại có loại người dơ bẩn đến vậy, yêu cầu đuổi những người nay ra khỏi làng giải trí”
Trên mạng, trong lúc mọi người đang tập trung ném đá đám Lương Hàn Thần.
Người của nhà họ Lương nhanh chóng hành động!
Những chiếc xe sang đắt tiền nối đuôi nhau phóng đi!
Các vệ sĩ cao thủ, tên nào tên nấy cũng trang bị vũ khí đầy đủ!
Gia chủ nhà họ Lương – Lương Thế Thành từ trên chiếc.
xe sang trọng bước xuống.
Khi ông ta mở cửa căn phòng container, lập tức giơ tay bịt mũi lại.
Một mùi kích tình hôi nồng nặc từ bên trong tỏa ra.
Cảnh tượng bên trong còn khó coi hơn trên sóng trực tiếp!
Phẫn nội!
Sự phẫn nộ không cách nào khống chế đượ!
c “Ủa? Lại có thêm bạn tốt đến rồi, nào nào nào, lại đây mọi người cùng chơi.”
Một tên trai trẻ thần trí không tỉnh táo giang hai tay ra đón Lương Thế Thành.
Lương Thế Thành cầm lấy thanh đao trong tay vệ sĩ bên cạnh!
Vung đao!
Máu bắn tung tóe!
Đầu của tên trai đẹp rơi xuống đất như quả cầu da, lăn đến cạnh chân Lương Thế Thành!
Lúc này vệ sĩ đã khiêng Lương Hàn Thần ra từ dưới người ba tên trai đẹp khác.
Lý Thế Thành chỉ nhìn Lương Hàn Thần một cái: “Khiêng nó về nhốt lại cho tao!”
“Em trai à! Là ai hại em ra nông nỗi này?”
Anh trai ruột của Quách Lâm – Quách Sâm ôm lấy Quách Lâm gầm lên thật to.
Lương Thế Thành nhíu chặt mày, nhìn Quách Lâm đã bị khiêng đi.
“Quách Lâm chưa chết, nhưng hẳn đã bị phế rồi!”
Trên người bị trúng mười bảy dao, tuy dao nào cũng tránh được chỗ hiểm, nhưng gân chân gân tay của Quách Lâm đều bị cắt đứt!
Trong tay gia tộc Quách Thị, cao thủ như Quách Lâm cũng chỉ có sáu người.
Quách Lâm là cao thủ có thể đấu với Hắc Hổ của gia tộc Tiền Thị.
Không ngờ lại chết như vậy!
Giận!
Lửa giận bừng bừng khắp người, bây giờ Lương Thế Thành chỉ muốn giết người cho hả giận!
Vệ sĩ bên cạnh hỏi: “Gia chủ, những người còn lại xử lý thế nào?”