Chương 393
Khi nói chuyện, trên người Lão Lục phát ra một luồng khí.
Hoa cỏ trong sân không gió mà động đậy.
Cùng lúc đó, cá koi trong ao nhanh chóng chìm xuống đáy, ẩn mình trong những góc tối.
“Đại Tông Sư?” Lý Hàng không nhanh không chậm nói, giọng điệu không chút cảm xúc.
“Đúng vậy, tuy tôi vừa mới đột phá cảnh giới trở thành Đại Tông Sư” “Nhưng đã quá đủ để đối phó với cấp độ Tông Sư như cậu rồi” “Giữa Tông Sư và Đại Tông Sư tuy chỉ khác nhau một chữ” “Nhưng thực lực của tôi mạnh hơn cậu chục lần, thậm chí là mấy chục lần!” Lý Hàng nhàn nhạt nói: “Vừa rồi ông đã nói sai một câu” “Ô?” Lão Lục chế nhạo: “Câu gì?” “Vừa rồi ông nói tôi đổ chuyện này lên người Trình Lỗi là Vì muốn qua mắt các ông” Trong khi Lý Hàng đang nói, sau lưng Lão Lục xuất hiện vài người.
Người đến chính là Dương Thiện Tề, Lý Nhị Ngưu và những người khác.
“Chẳng lẽ không phải?” Lý Hàng lắc đầu: “Không phải.” ‘Trên khuôn mặt Lão Lục xuất hiện một sự khinh miệt.
“Tuổi còn trẻ mà đã tu luyện đến mức độ như vậy là vô cùng hiếm rồi” “Chỉ đáng tiếc, tâm thuật của cậu không đứng đắn, đầu óc cũng có vấn đề” “Trước mặt Đại Tông Sư như tôi mà còn muốn trì hoãn thời gian” “Gọi đám chó mèo này đến đấu với tôi, có phải là có chút coi thường Đại Tông Sư rồi không?” Lý Hàng liếc nhìn đấm người Lý Nhị Ngưu.
“Họ không đến đây để giúp đỡ, chỉ là đến quan sát rồi tiện thể thu dọn xác chết” “Ha ha ha ha! Không ngờ cậu cũng biết mình biết ta như vậy, gọi đồng bọn đến thu dọn xác cho mình! Xem ra cậu muốn quyết chiến một phen” Lý Hàng vẫn lắc đầu: “Ông lại sai rồi” “Họ đến để thu dọn xác ông” “Muốn chết!” Lão Lục mở to mắt, luồng khí mạnh mẽ tập trung vào.
người ông ta rồi tản ra trên diện rộng Dưới tác động của luồng khí tức này, thậm chí những người như Lý Nhị Ngưu còn không thể đứng vững.
Họ không ngừng lùi bước.
Mãi cho đến khi tựa lưng vào tường thì họ mới ổn định được cơ thể.
Nhưng luồng không khí trước mặt khiến tóc họ rối tung.
Cơ thể họ giống như bị người vô hình ép vào tường, không thể động đậy.
Đây là sức mạnh của Đại Tông Sư”
Rất mạnh”
Vô cùng mạnh”
Còn Lý Hàng thì dáng vẻ nhàn nhã, như đang đứng trong làn gió nhẹ.
Từng cơn gió thoảng qua mặt anh, nhẹ nhàng lay động những ngọn tóc.
Tất cả năng lượng đều bị tiêu tán.
“Không tồi, ở tuổi này mà đã có sức mạnh như vậy là đã khá lắm rồi” “Nhưng hôm nay cậu sẽ phải chết trong tay tôi Ngay trước khi Lão Lục ra tay, Lý Hàng lại hỏi.
“Câu hỏi cuối cùng, Uông Tố Lang đã phái bao nhiêu người như ông tới đây?” “Nhảm nhí, dám gọi thẳng tên gia chủ nhà tao”
“Chậc” Trên mặt Lý Hàng lộ ra một chút sốt ruột.
Trong tích tắc, bóng dáng của anh đã biến mất.
Lão Lục kinh ngạc.
Ông phát hiện tầm mắt của mình không thể bắt kịp bóng dáng của Lý Hàng”
Thoát cái.
Lý Hàng đột nhiên đứng sau Lão Lục.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!