Chương 394
Hai đầu gối ông ta đập mạnh xuống đất!
Bàn tay Lý Hàng đặt lên vai Lão Lục như thể rất nhẹ nhàng.
Còn lúc này, toàn thân Lão Lục đều toát mồ hôi lạnh.
Ông ta nỗ lực phản kháng, dùng hết sức bình sinh muốn đứng dậy.
Nhưng dù cố gắn nhấc nổi chân ki Hai tay Lý Hàng giống như núi Thái Sơn đè lên, khiến cho Lão Lục không thể động đậy!
“Tôi hỏi ông lần nữa, có bao nhiêu người như ông tới đây?”
“Nếu ông đã đứng ở cửa nhà tôi, vậy chắc cũng đã phái người đi bắt Cố Ngôn Hy rồi?”
“Oắt con, có ngon thì đấu với tao, đừng có chơi chiêu với †ao, thả tao ra, chúng quyết một trận thẳng thua!”
Lúc này, năm ngón tay Lý Hàng nắm lấy vai Lão Lục, nhẹ nhàng dùng sức.
“Răng rắc!”
“ÁP Lão Lục đau đến mức trán đổ mồ hôi, cơ thể bất giác run lên.
‘Vai ông ta truyền đến một cơn đau thấu tim!
Giờ phút này, Lão Lục rốt cuộc cũng đã hiểu được ý tứ trong lời Lý Hàng vừa nói.
Lý Hàng giết hai cao thủ Tông Sư kia.
Thực sự vì muốn muốn đổ tội cho người khác.
Tuy nhiên, lý do cậu †a đổ tội không phải vì sợ hãi!
Bây giờ Lão Lục mới có thể cảm nhận rõ ràng thực lực.
của Lý Hàng.
Nó còn trên cả Đại Tông Sư!!
Lão Lục vừa bước vào ngưỡng cửa Đại Tông Sư, bình thường đấu với gia chủ Uông Tố Lang, ông ta còn đánh được chừng hai mươi hiệp.
Nhưng ở trước mặt Lý Hàng, năng lực của ông ta giống như đứa trẻ lên bai Lý Hàng không phải vì sợ nhà họ Uông.
Cậu ta là đang chơi đùa.
Cậu ta đang chơi đùa với cả gia tộc họ Uông và các đại gia tộc ở Thượng Hải! !
Lão Lục dùng giọng nói run rẩy hỏi: “Ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Lão Lục không thể tưởng tượng nổi đại gia tộc nào có thể nuôi dưỡng một người đàn ông đáng sợ như vậy.
Tuổi còn trẻ nhưng thực lực của cậu ta đã vượt xa Đại Tông Sư!
Toàn bộ khu vực phía Đông.
Ngoại trừ những môn phái và cao nhân ẩn dật.
Ai có thể là đối thủ của người đàn ông trước mặt này chứ!?
Ngay cả ở nơi có nhiều đại gia tộc như phía Bắc, người như Lý Hàng cũng có thể có chỗ đứng của riêng mình!
“Tôi hỏi ông nốt lần cuối, có bao nhiêu người như ông đến đây?”
Lão Lục sợ hãi.
Ông ta nhanh chóng thành thật trả lời: “Một người, lão gia phái tôi mang theo hai mươi cao thủ đến Thượng Hải”
“Một tiếng nữa, sẽ có hai cao thủ đi bắt cô ca sĩ tên Cố Ngôn Hy đó”
Lý Hàng khẽ gật đầu: “Tôi rất hài lòng với câu trả lời của ông. Bây giờ ông có thể đi chết rồi “Đợi đãi”
Lão Lục sợ hãi, hoảng loạn và hoang mang.
Ông ta nhanh chóng nói: “Tôi đã trả lời câu hỏi của cậu, †ại sao cậu lại giết tôi?”
“Vốn là tôi không muốn giết ông, nhưng ai bảo ông với thuộc hạ của ông làm mẹ tôi bị thương chứ?”
“Rắc rắc!”
Tay Lý Hàng tức khắc liền bẻ gãy cổ Lão Lụ!
c“Hựt”
Lão Lục mở to hai mắt, trước khi chết, ông ta nói một câu: “Bà ấy chỉ là sợ tới mức ngã xuống”
“Làm mẹ tôi sợ thì các ông đừng hòng sống”
“Bà ấy ngã, các người càng đáng phải chết!”
Lão Lục đã tắt thởi Lý Hàng tiện tay ném thi thể Lão Lục cho Lý Nhị Ngưu phía sau, hỏi: “Các cậu đánh lại ông ta không?”
Mấy người Lý Nhị Ngưu đồng loạt lắc đầu.
“Vậy thì bây giờ các anh càng phải cố gắng hơn, nhất định phải theo kịp bước chân của ta, nếu không, các anh sẽ bỏ lỡ rất nhiều điều thú vị”
“Vâng!”
Mấy người Lý Nhị Ngưu nắm chặt tay!
Lần nào Lý Hàng cũng làm mới nhận thức của họ.
Sức mạnh của Lý Hàng dường như là vô tận.
Nếu họ vẫn dậm chân tại chỗ, hoặc chỉ cải thiện một chút thì họ sẽ bị Lý Hàng bỏ lại phía sau!
Đám người dã thú Lý Nhị Ngưu lẩm bẩm rời đi.
Sau khi Lý Nhị Ngưu khiêng hai thi thể đi, Lý Hàng mới vào phòng.
“Anh rể, hai người vừa rồi bị anh..”
Hứa Hạo Nhiên chưa kịp nói xong, Lý Hàng đã hỏi thẳng: “Có muốn đi Thượng Hải không?”
“Muốn ạ!”
Hứa Hạo Nhiên lập tức phấn khích nắm chặt tay.
“Thu xếp quần áo, ba phút nữa lên đường”
Hứa Mộc Tình đi tới: “Em đi cùng anh”
Lý Hàng gật đầu.
Ngay sau đó, Hứa Hạo Nhiên xách một vali có mật mã ra khỏi phòng.