Trải qua lần khiêu chiến này, độ nổi tiếng của Bạch Thụy Trạch nhanh chóng bay lên, trừ bỏ fan giá trị nhan sắc cùng fan 《Siêu cấp trí tuệ》 ở quá khứ, còn thêm rất nhiều fan cảnh sát, thậm chí đã có người của ngành nào đó còn lén liên hệ với Bạch Thụy Trạch xem có hứng thú điều tra tội phạm không.
Thấy nhân khí càng ngày càng vượng của Bạch Thụy Trạch, Lý Tiểu Tiểu nhẹ nhàng thở ra, không hổ là thụy thú nổi tiếng thượng cổ, chiêu số đỏ lên cũng không giống vói người khác.
Mắt thấy một năm lại qua một nửa, bộ phim cung đình triều Thanh Ngụy Giai Ý đóng năm trước sau khi trải qua hai tháng tuyên truyền rốt cuộc đã cùng lúc phát sóng ở 5 đài truyền hình lớn.
Lệ quý phi Lý Viện mà Ngụy Giai Ý diễn lên sàn lần đầu tiên vào tập 3 sau khi nữ chính tiến cung, cha Lý Viện là tể tướng đương triều, đại học sĩ, vào cái năm hoàng đế còn là thái tử đã từng dạy học cho thái tử, có một đoạn tình nghĩa thầy trò thâm hậu. Năm đó, khi thái tử 15 tuổi muốn kết hôn đó, Lý Viện lúc đó mới 14 tuổi là có hi vọng trở thành thái tử phi nhất, nhưng sinh sôi là bị thái hậu chen một cước, nói tính cách Lý Viện quá mức hoạt bát không đủ ổn trọng, khuyên động hoàng đế để cháu gái của mình chiếm vị trí thái tử phi, Lý Viện chỉ được phong làm thái tử trắc phi.
Lúc thái tử 20 tuổi tiên hoàng băng hà, thái tử đăng cơ, thái tử phi trở thành hoàng hậu, sắc phong Lý Viện là Văn phi, năm kế đó lại gia phong thành Lệ quý phi.
So với hoàng hậu, hoàng thượng càng thích Lệ quý phi, diện mạo xinh đẹp động lòng người, biết làm nũng biết bán manh*, hai người đàm cái thi đối cái từ đều trò chuyện lên được, ở với nhau luôn luôn có lời nói hoài không hết.
*: Đây là một cách nói của việc tỏ vẻ đáng yêu, manh đây là dễ thương (moe).
Mà hoàng hậu thì từ nhỏ ở trong nhà đã dựa theo yêu cầu của thái hậu mà dạy nàng, nhất cử nhất động đều lộ ra đoan trang, hận không thể một bước cũng dùng thước đo độ lớn nhỏ một cái, trước mặt hoàng đế trừ bỏ khuyên can chính là khuyên can, còn quản nghiêm hơn cả thái hậu, hoàng thượng với nàng ta lại chả có trụ cột tình cảm gì, dưới tình huống như vậy, hoàng thượng đối với hoàng hậu chỉ là tình cảm trên mặt mũi.
Trong hậu cung, tần phi khác có tài hoa thì chả đẹp bằng Lệ quý phi, tướng mạo không tồi thì lại chả có tài hoa bằng Lệ quý phi, hoàng đế cơ hồ là đem tất cả sủng ái cho Lệ quý phi hết.
Lệ quý phi thịnh sủng 20 năm, sinh được 2 con trai 1 con gái, đã xem như người thắng ở hậu cung. Nhưng vào lúc hoàng hậu lớn tuổi sinh ra hoàng tử, Văn thừa tướng qua đời, hoàng thượng dần dần lưu luyến cho phi tần mới vào cung, tâm thái của Lệ quý phi sập, thiện lương hồn nhiên dĩ vãng không còn tồn tại nữa, lúc đối mặt với hoàng hậu thì khí thế bức người, lúc đối đãi với tần phi hậu cung thì kiêu ngạo ương ngạnh, nổi giận lên thì ngay cả phi tử có phân vị có con cái cũng dám hạ lệnh há mồm.
Sau khi nữ chính tuyển tú vào cung rồi lần đầu tiên nhận sủng đã bị Lệ quý phi gọi đến trước mặt. Nữ chính tuổi trẻ mỹ mạo xinh đẹp run run rẩy rẩy hành đại lễ cho Lệ quý phi, Lệ quý phi phảng phất như thấy được bóng dáng lúc mình tuổi trẻ ở trước mặt nữ chính.
Nghĩ đến ân sủng của mình bị phi tần trẻ tuổi như vậy chia đi, lúc Lệ quý phi ghen ghét nâng cằm nữ chính lên chạm một cái trên mặt nàng ấy, đá quý khảm trên móng tay giả quẹt đến trên mặt nữ chính, lưu lại một dấu vết thật sâu.
Nữ chính đau đến quỳ gối trên đất, Lệ quý phi nhẹ nhàng bâng quơ tháo móng tay giả dính máu xuống quăng đến trước mặt nữ chính nói thưởng nàng ấy, mặt khác lại ban thưởng một lọ cao trị sẹo, tiếp đó phân phó người bên người đi Kính Sự Phòng triệt bỏ thẻ bài của nữ chính xuống, bởi vì dung mạo đã hủy, không thể gặp vua.
Cũng may mà bên người nữ chính có nha hoàn biết y thuật, tự chế thuốc mỡ khôi phục dung mạo cho nữ chính. Trong mấy tháng này đây nữ chính xem hết ấm lạnh thế gian, cũng có nhận thức rõ ràng với ân sủng của hoàng đế, nói túm lại là nàng ấy hoàn toàn hắc hóa.
Nữ chính khôi phục dung mạo trang điểm xinh đẹp đáng yêu bắt bướm trên đường hoàng đế vào triều hồi cung, hoàng đế vừa được đến tiệp báo từ biên quan tâm tình rất tốt, nhìn thấy mỹ nhân càng là long tâm đại duyệt, nữ chính thuận lợi chiếm được hoàng đế rủ lòng thương, chẳng những mấy tháng liên tục sủng hạnh không ngừng, thậm chí còn ban cho ân sủng tiêu phòng mà ngay cả Lệ quý phi cũng chưa từng có.
Biết nữ chính muốn báo thù, hoàng hậu liên thủ với nữ chính, âm thầm đưa chứng cứ Lệ quý phi sai người ném Trần tần xuống giếng, hạ độc Tứ hoàng tử Ngũ hoàng tử lên……
Vốn dĩ trong kịch bản, nữ chính sai người chọc chứng cứ đến chỗ hoàng đế kia, cũng dùng kế dụ dỗ Lệ quý hạ lệnh đánh trượng cho mình chết, vào lúc thái giám muốn hành hình kia, hoàng hậu mang theo hoàng đế đuổi đến kịp lúc, sau khi cứu nữ chính cũng tra rõ việc ác của Lệ quý phi, ban chết cho Lệ quý phi.
Kịch bản viết rất tốt, cơ mà ai bảo Ngụy Giai Ý có hai cái thùng lớn những xiêm y cùng đồ trang sức phi tần triều Thanh chứ! Xiêm y kia tuy đã qua mấy trăm năm, nhưng vẫn bảo tồn cho hoàn hảo mười phần như cũ, giống như là vừa làm ra vậy, màu sắc kia phải nói là tươi sáng. Còn có đồ trang sức kia thì càng khỏi nói, phẩm tướng cùng trình độ hoàn mỹ ngay cả bào tàng cũng chưa hẳn đuổi kịp, mấu chốt là có bất đồng đồ trang sức có thể lựa chọn, mỗi một bộ đều có trang sức phối sẵn, dù có tiêu đồng tiền lớn đi thuê từ trong tay người sưu tập cũng không thuê được thích hợp như vầy.
Chỉ đạo phục trang Trương Mân Sơn của đoàn phim và chỉ đạo nghệ thuật Lý Húc Giai đều là người sưu tập đồ cổ tiếng tăm lừng lẫy trong ngành, hai người nhìn thấy quần áo trang sức của Ngụy Giai Ý thì hận không thể quỳ xuống ôm đùi to không cho cô đi.
Bộ phim này đạo diễn Lý Phong vốn đã muốn tạo ra một bộ tác phẩm dang tiếng hoàn mỹ, không thì cũng sẽ không dùng nhiều tiền đi mời Trương Mân Sơn với Lý Húc Giai chịu trách nhiệm chỉ đạo. Lý Phong vốn định thuê quần áo của Ngụy Giai Ý, kết quả Ngụy Giai hào phóng mười phần, không chỉ nguyện ý cho đoàn phim mượn bộ này, quần áo cô ấy sưu tập và mang tới kia đều nguyện ý cho đoàn phim sử dụng miễn phí. Đó là một thùng mang theo các kiểu đồ trang sức và đá quý á, tổng cộng lại phải tới cả trăm triệu.
Ngụy Giai Ý khảng khái nguyện ý đưa đồ mình sưu tập cho đoàn phim mượn, Lý Phong tất nhiên cũng bánh ít đi, bánh quy lại, sau khi để Ngụy Giai Ý diễn thử thêm mấy lần rồi xác định là có thể khống chế tốt nhân vật Lệ quý phi này, lập tức bảo biên kịch sửa kịch bản.
Lúc biên kịch từng viết tiểu thuyết đã từng viết không ít kịch hậu cung Thanh triều, cốt truyện để vai ác sống thêm mấy tập chẳng phải việc gì khó với cổ, kịch bản vừa quay vừa sửa, Lệ quý phi từ vật hi sinh không sống qua được mấy tập biến thành Boss thâm cung lấy kiêu ngạo ương ngạnh để che lấp tâm tư thâm trầm, tăng lên độ khó thăng cấp của nữ chính, cả một bộ phim cắt nối biên tập xong đổ lại là càng thêm hay.
Cứ như vậy, phần diễn chỉ mấy tập của Ngụy Giai Ý sinh sôi là được bỏ thêm gần 30 tập, ngay cả cảnh tượng ân ái thời tuổi trẻ giữa Lệ quý phi với hoàng đế trong kịch bản gốc cũng từ kể lại bằng miệng đổi thành đoạn hồi ức ngắn, vì thêm phần diễn cho Ngụy Giai Ý.
Mắt thấy Lệ quý phi không out nữa thì nữ chính liền không có ngày ra mặt, đạo diễn mới rưng rưng để nhân vật của Ngụy Giai Ý đóng máy, có điều vì bảo trì tiêu chuẩn cao nhất quán cho trọn bộ phim, Ngụy Giai Ý vẫn là cho đoàn phim mượn quần áo trang sức của mình để quay hoàn chỉnh bộ phim.
Hiện tại cả bộ phim đã phát sóng trên 5 đài truyền hình lớn cùng phần mềm phát sóng trực tiếp trên mạng cùng lúc, sau khi phim chiếu được 1 tuần thì nhiệt độ liền lên, rating đài truyền hình thẳng đường bay lên, tỉ lệ click trên phần mềm phát sóng trực tiếp cũng rất cao, mỗi hai ngày liền có một đoạn tình tiết phim có thể lủi lên bảng hot search, mà trong này nhiệt độ thảo luận của nhân vật Lệ quý phi mà Ngụy Giai Ý diễn thế mà còn cao hơn nữ chính nữa, một bộ phận bạn trên mạng quả thật hận đến nghiến răng với người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa kiêu ngạo lại ác độc này, một bộ phận bạn trên mạng lại thích cái sức lực kiêu ngạo này của cô, dỗi người lên cái là bốp bốp, chưa bao giờ ấm ức bản thân, nhìn mà phải nói là sảng.
Lúc cốt truyện chiếu được đến một phần ba, đạo diễn Lý Phong mang theo mấy nhân vật chính bắt đầu tham gia các loại gameshow, show thứ nhất gặp mặt với mọi người chính là talk show của đài truyền hình đế đô.
Đại bộ phận của bộ phim này đều là quay ở thành phố điện ảnh, có điều có vài cảnh cung điện dư lại kia là quay chụp lúc viện bảo tàng cung điện đóng cửa, chính là vì cảnh tượng rất đẹp.
MC của show này là một diễn viên gạo cội và cũng là nhà sưu tập nổi tiếng trong nước, vừa bắt đầu tán gẫu không được vài phút, đã dời đề tài đến chỗ ông chú ý nhất: “Thật ra tôi không phải kiểu đàn ông thích xem phim cung đấu, có điều có một lần lúc tôi đi ngang qua phòng khách thì thấy được Lệ quý phi lên sàn, tôi liền lập tức ngồi xuống bồi bà xã tôi đu bộ phim này, mỗi ngày đều không bỏ lỡ. Mọi người biết là thứ gì hấp dẫn tôi không?”
Ngụy Giai Ý mặc váy Thiên Nữ làm riêng che miệng cười: “Hẳn không phải là giá trị nhan sắc đi?”
“Đương nhiên, giá trị nhan sắc đúng thật rất cao.” MC Lý Ngọc nói: “Tôi vẫn luôn muốn khen đạo diễn Lý Phong chọn vai không tệ, Vương Tuyết Dung diễn hoàng hậu cùng nữ chính Lý Mặc Nhiên đều là diễn viên tuyến 1 nổi tiếng trong nước, xuất thân chính quy lại có kinh nghiệm diễn xuất nhiều năm, kỹ thuật diễn đều phi thường không tệ. Ngụy Giai Ý tuy là người mới, nhưng cô ấy đặc biệt phù hợp với hình tượng quý phi trong lòng tôi, trong khung cô ấy có một cỗ phong phạm cao ngạo, hơn nữa các kiểu đứng ngồi lễ nghi cung đình hạ bút thành văn, không giống như là diễn, thuần thục giống như hằng ngày vậy, đặc biệt làm cho khán giả nhập diễn. Có điều, đối với tôi mà nói cái hấp dẫn tôi nhất không phải giá trị nhan sắc của Lệ quý phi, các vị đoán xem là cái gì?”
Ngụy Giai Ý vén tóc lên, lộ ra hoa tai đông châu trên lỗ tai: “Là cái này sao?”
Lý Ngọc chú ý tới hai lỗ tai Ngụy Giai Ý mỗi bên đeo 3 đôi hoa tai, trân châu trên đó mượt mà cực lớn, óng ánh trong suốt, lập tức hít một hơi thật sâu: “Có thể để tôi lấy tới xem một cái không.”
Đạo diễn Lý Phong dựa vào lưng ghế sô pha cười nói: “Tôi cảm thấy thầy Lý Ngọc có chút lẫn lộn rồi, đây là 《Phim đế đô》, không phải chương trình đồ cổ.”
Ngụy Giai Ý tháo hoa tai trên tai xuống đặt trong tay Lý Ngọc, Lý Ngọc đặt ở trên tay mà tinh tế lật xem nửa ngày, trong ánh mắt mang theo tràn đầy hâm mộ, dè dặt cẩn thận mà trả hoa tai lại cho Ngụy Giai Ý: “Đúng thật là hoa tai đông châu Phủ Nội Vụ đời Càn Long nhà Thanh làm ra, đông châu cực phẩm như vậy cũng chỉ có hoàng hậu có thể đeo.”
“Cũng chưa hẳn.” Ngụy Giai Ý hé miệng cười, một lời hai ý nói: “Chỉ cần có đủ sủng ái, quý phi cũng có thể đeo đôi hoa tai này.”
Lý Ngọc cho rằng Ngụy Giai Ý là nói quý phi trong phim, liền cười nói: “Tuy rằng hiện tại còn chưa biết về sau Lệ quý phi còn có tình tiết thế nào, có điều tôi cảm thấy trước khi chiếu mấy cái đó ra, hoàng đế ban đông châu cho Lệ quý phi cũng không phải việc không có khả năng.”
Lý Phong nhìn nhìn Ngụy Giai Ý, nghiêm trang mà dặn dò: “Ngàn vạn đừng có để ông ấy dụ rồi spoil nha, spoil rồi liền không có ý nghĩa.”
Ánh mắt Lý Ngọc vẫn cứ nhìn chằm chặp hoa tai của Ngụy Giai Ý như cũ: “Tình tiết phim có thể xem từ từ, hiện tại tôi chỉ muốn biết đôi hoa tai này có từng xuất hiện trong phim chứ?”
Ngụy Giai Ý gật gật đầu: “Từng xuất hiện!”
“Trong phim của các vị quả nhiên là dùng chính phẩm.” Lý Ngọc vỗ tay một cái: “Lúc đó khi tôi đi ngang qua phòng khách quét mắt qua phim truyền hình kia thì vừa khéo Lệ quý phi lên sàn, một thân kia của cổ lập tức làm tôi chấn động, lấy kinh nghiệm sưu tập 40 năm của tôi mà xem, mỗi một món đều là chính phẩm, một thân kia từ đầu đến chân giá trị của thứ nào cũng xêm xêm cỡ bảy tám chục triệu đi.”
Khán giả ở hiện trường hít ngược một hơi khí lạnh: “Đồ đạc bảy tám chục triệu lấy ra quay phim, đây là điên rồi sao?”
Lý Ngọc quay đầu nhìn nhìn thính phòng, cười nói: “Lúc đó tôi cũng là phản ứng này, nhất là lúc Lệ quý phi xuống kiệu đi đôi giày đế bồn được treo trân châu mã não đá quý còn có thêu hoa tinh xảo kia để đi đường ý, tôi đều hận không thể vào trong TV mà cõng cổ lên. Tôi chỉ muốn hỏi một chút, các vị đầu tư bao nhiêu vậy hả, nỡ đi thuê chính phẩm cho diễn viên dùng? Phí tổn này cũng quá cao đi!”
“Thật ra mấy thứ này đều không tốn tiền.” Lý Phong chìa tay chỉ về phía Ngụy Giai Ý: “Mấy thứ này đều là đồ mà Ngụy Giai Ý sưu tập, cô ấy cho chúng tôi mượn dùng miễn phí.”
Nữ chính Lý Mặc Nhiên cười nói: “Lúc tôi vừa tiến cung thì vị phần là đáp ứng, quần áo trang sức đều là đoàn phim chúng tôi đặt làm, tuy rằng cũng thật tinh mỹ với giá cũng xa xỉ, nhưng lúc mặc vào còn không có gánh nặng gì. Thẳng đến tập tôi phong phi kia, chỉ đạo phục trang Trương Mân Sơn của bọn tôi tự mình giúp tôi mặc vào lễ phục phong phi của năm Càn Long, lại đội đồ trang sức giá trị 40 triệu cho tôi, tôi cảm thấy tôi cũng không dám động, sợ lảo đảo ngã sấp xuống một cái thì phải bồi toàn bộ gia tài của tôi vào mất. Ở cảnh diễn kia cả người tôi cứng ngắc, đầu cũng không dám có động tác lớn gì, đi ra nửa bước chân thì càng là dè dặt cẩn trọng, quay đủ 8 lần mới qua. Thật khó khăn mà nhẹ nhõm thở phào một hơi đi thay quần áo nhanh nhanh trả lại cho Ngụy Giai Ý, thầy Trương Mân Sơn lại mặc cho tôi một bộ quần áo khác là gấm Tứ Xuyên thêu chỉ tơ vàng……”
Nói đến đây, Lý Mặc Nhiên che miệng lại cười một chút: “Thật sự là siêu cấp siêu cấp đẹp, tôi cố ý rửa sạch tay mấy lần mới thay quần áo lên người.”
Lý Ngọc nghe thế thì thật sự là lòng ngứa ngáy khó nhịn, quay đầu hỏi Ngụy Giai Ý: “Cô có mang đến một hai món cô sưu tập hay không, để chúng ta mở mang ánh mắt chút.”
“Có mang!” Ngụy Giai Ý nói: “Thầy Trương Mân Sơn, chỉ đạo phục trang của bọn tôi đã có gọi điện thoại cho tôi trước lúc đến làm show này, nói thầy Lý Ngọc mười phần si mê với đồ cổ, lần này cô đi không cho ổng xem thử đồ cô sưu tập, chỉ sợ không thoát thân được, tôi vừa nghe liền nhanh chóng để đồng nghiệp công ty tôi dọn hai thùng đồ rồi đưa lại giúp tôi.”
Lý Ngọc vỗ tay một cái: “Vậy nhanh nhanh để bọn tôi mở mang ánh mắt đi!”
Lời vừa dứt, ba cô gái mặc cung trang đi lên từ sau cánh gà, dẫn đầu đằng trước thoạt nhìn như là tiểu phi tần mới vừa vào cung, trên mặt mang theo ý cười nghịch ngợm, bởi vì là lần đầu tiên đeo giày đế bồn, nên đi đường hai tay phải cố gắng duy trì cân bằng, thoạt nhìn ngốc nghếch.
Cô gái thứ hai nhìn mới mười bảy mười tám tuổi, trên mặt mang theo mấy phần ngây thơ chất phác, đôi mắt to to đôi môi nho nhỏ hồng nhuận thoạt nhìn khiến cho lòng người vui vẻ.
Cô gái thứ ba chừng hơn hai mươi tuổi, diện mạo thì nhìn thấy quên tục, phủ cả toàn thân phảng phất như mang theo tiên khí vậy.
Ba mỹ nữ mỗi một cô nối tiếp nhau đi ra, nhìn mà Lý Ngọc cũng không nhịn được mà đứng dậy: “Dĩ vãng tôi giữa mỹ nữ và đồ cổ đều là xem đồ cổ trước, nhưng hôm nay có chút không nhịn được mà chỉ muốn ngắm mỹ nữ thôi. Ngụy Giai Ý, mấy vị này cũng đều là diễn viên công ty cô sao?”
Ngụy Giai Ý ho nhẹ hai tiếng, cố gắng nghẹn cười giới thiệu: “Người quen thuộc công ty giải trí Tiên Phàm của bọn tôi đều biết, vị này là cô chủ của công ty chúng tôi, Lý Tiểu Tiểu, cô ấy xem như là diễn viên đi, thường xuyên vào lúc bàn bạc vai diễn cho bọn tôi thì chính mình cũng thuận tay nhận một vai, mấy hôm trước cô ấy vừa đóng xong một bộ phim chiếu mạng, phỏng chừng tháng sau liền chiếu phim, cảm thấy hứng thú thì theo dõi weibo công ty bọn tôi, đến lúc đó sẽ có thông báo.”
Lý Ngọc nhìn Lý Tiểu Tiểu, nửa ngày mới nghẹn ra một câu: “Không nghĩ tới hứng thú của cô chủ của công ty các cô còn rất rộng.”
Ngụy Giai Ý: “Vị này là nhà thiết kế phục trang của công ty bọn tôi, Trương Thiên Nữ, bộ váy mà tôi mặc hôm nay chính là cô ấy thiết kế và làm ra.”
“Nhìn đẹp quá!” Lý Mặc Nhiên hâm mộ nói: “Tôi nghĩ là bản số lượng có hạn của nhãn hiệu lớn nào, thật sự là siêu cấp đẹp, tôi muốn hỏi nhà thiết kế Trương có nhận đặt làm riêng chứ?”
Trương Thiên Nữ nói huỵch ra: “Nhận, chỉ là giá đắt!”
Hiện trường tiếng cười một mảnh, Ngụy Giai Ý lại tiến về phía trước một bước, đến bên người cô gái thoạt nhìn nhỏ tuổi nhất: “Vị này là người đại diện Vương Tiến Bảo của công ty bọn tôi, bắt đầu từ năm nay, nghệ sĩ của công ty bọn tôi bao gồm cả cô chủ, có nhận show nhận thông báo nhận quảng cáo đều là cô ấy liên hệ. Mặt khác, muốn tìm nhà thiết Trương nhà bọn tôi may quần áo cũng phải thông qua Vương Tiến Bảo nhà bọn tôi, cần bao nhiêu tiền là cổ định đoạt.”
Lý Phong nhìn nhìn Vương Tiến Bảo: “Công ty các cô cũng có chút phí phạm của trời đi! Nhan sắc như này đi làm người đại diện, cô chủ nghĩ sao vậy.”
Lý Tiểu Tiểu lắc lắc quạt cung đình trong tay, trên mặt lộ ra tươi cười thần bí: “Chú không hiểu, vị này nhưng là tiểu thần tài của công ty bọn tôi! Có cô ấy ở đây tôi không biết đỡ phí lòng bao nhiêu đâu!”
“Chỉ làm người đại diện không thôi có phải rất đáng tiếc không?” Lý Phong sờ sờ cái mũi, cười gượng nói: “Bộ phim tiếp theo của tôi chuẩn bị quay một bộ phim cổ trang hài kịch, tôi cảm thấy hình tượng của cô Vương Tiến Bảo thật ra lại rất hợp.”
Lý Tiểu Tiểu: “………………”
Công ty chúng ta cũng quá không dễ dàng, cô chủ xuất đạo đóng phim thì khỏi nói rồi, ngay cả người đại diện cũng phải kiêm chức diễn viên?