Mạc Yên nhìn thấy Tề Duệ phóng tầm mắt tới, nở rộ ra tươi cười dịu dàng, tao nhã đứng dậy, đi đến trước mặt Tề Duệ, trong mắt nhìn về phía Tề Duệ lộ ra tình yêu cùng ngưỡng mộ.
“Yên Nhi tham kiến Duệ Vương gia.”
Thanh âm như chim hoàng oanh hót.
Nếu trước kia, Tề Duệ nhất định sẽ nương cơ hội này hảo hảo ở làm phép so sánh giữa hai người Tần Mộ Dao cùng Mạc Yên, lại nhục nhã Tần Mộ Dao một phen. Nhưng là hôm nay, hắn nghe được thanh âm Mạc Yên, trong lòng lại xẹt qua một chút không kiên nhẫn, chính là thản nhiên liếc Mạc Yên một cái, tượng trưng lên tiếng.
“Ừ.”
Thực hiển nhiên, thái độ Tề Duệ đạm mạc làm cho sắc mặt Mạc Yên nháy mắt trầm đi xuống, ánh mắt nhìn về phía Tề Duệ điềm đạm đáng yêu, dáng vẻ lã chã chực khóc làm cho Tần Mộ Dao nhìn cũng không khỏi run sợ, cảm khái nữ nhân cổ đại quả thật là diễn cảnh nước mắt thực giỏi!
Tần Mộ Dao ở trong lòng hừ nhẹ một tiếng.
Nam nhân này, không phải nói chỉ có tài nữ như Mạc Yên mới có thể xứng với hắn sao? Làm sao đột nhiên đối tài nữ người ta lạnh nhạt như thế?
Nghĩ đến bức tranh uyên ương đạp nước kia, không khỏi thở dài một hơi.
‘Xem ra Mạc Yên trong khoảng thời gian ngắn đại ý, làm cho người được gọi là tài nữ như nàng cũng suy giảm sức hút thật lớn!’
Bất quá chuyện này cũng là kết quả nàng muốn nhìn đến, dù sao Mạc Yên là vì được Tề Duệ ưu ái mới có thể hãm hại Tần Mộ Dao trước kia, nay xem như là gieo gió gặt bão!
“Như thế rất tốt, Dao Nhi cùng Yên Nhi vừa vặn có thể làm bạn!”
Trong mắt Mạc Thiếu Khanh lóe ánh sáng ngọc càng ngày càng thịnh.
Hắn chính là chờ một câu này.
Trước thời gian hắn xuất phát, ở chỗ này chờ một buổi tối, mục đích vì chế tạo cơ hội ‘vô tình gặp’ lần này.
Mặt mày Tề Duệ nhăn càng nhanh.
‘Dao Nhi? Mạc Thiếu Khanh lại kêu nàng là Dao Nhi, mà nàng còn vẻ mặt tự nhiên.’
Trong lòng sinh ra không vui nồng đậm, nhưng là không cách nào ngăn cản Mạc Thiếu Khanh đi cùng, chỉ có âm trầm đưa cái bộ mặt, đi hướng bàn bọn họ đã chọn xong.
Mà lúc này nhã gian lầu hai, một nam nhân cẩm y khoanh tay mà đứng, trên mặt tuấn mỹ không ngờ lại bị một mảnh tối tăm bao phủ, cả người tản ra một loại quý khí bẩm sinh, hai mắt thâm thúy làm cho người ta không thể bắt giữ đến hắn nghĩ gì. Theo góc độ của hắn, vừa vặn có thể đưa nhất cử nhất động bốn người bọn họ đều thu vào đáy mắt.
“Chủ nhân, chuyện người phân phó đã muốn làm thỏa đáng!”
Hắc y nhân phía sau hắn cung kính nói, trong mắt lộ ra một tia kính sợ.
“Ừ.”
Nam nhân cẩm y thản nhiên đáp, tầm mắt định tại trên thân ảnh thanh nhã kia, trong mắt xẹt qua một chùm sáng tìm tòi nghiên cứu.
“Chủ nhân……”
Hắc y nhân theo tầm mắt của hắn nhìn đi xuống, trong lòng có chút nghi hoặc.
‘Chủ nhân tốn nhiều tâm tư như vậy, chỉ là vì một nữ nhân sao?’
Hắn hoàn toàn nhìn không ra nữ nhân này đối với chuyện bọn họ phải làm có chỗ lợi gì!
“Hửm?”
Tuấn mi nam nhân khẽ nhếch, mang theo một tia tức giận.
Thuộc hạ của hắn chỉ cần chấp hành mệnh lệnh của hắn, hắn hướng đến không thích thuộc hạ lắm miệng.
Thân thể hắc y nhân chấn động, biết bản thân trong lúc vô tình phạm vào tối kỵ của chủ nhân, vội vàng quỳ xuống.
“Thuộc hạ biết sai, mời chủ nhân trách phạt!”
Trong lòng hắc y nhân bất an không yên.
Trước kia từng có người đoán tâm tư của chủ nhân, bị chủ nhân cầm lấy đao chặt mất cánh tay. Chuyện này đối bọn họ mà nói, không thể nghi ngờ là trừng phạt tàn khốc nhất.
Nam nhân chính là thản nhiên liếc mắt nhìn hắn, vẫy tay ý bảo hắn rời đi. Hắc y nhân thở dài nhẹ nhõm một hơi, không dám lại tiếp tục lưu lại.
Đợi cho hắc y nhân rời đi xong, nam nhân cẩm y thuận tay cầm lấy một cái hộp gấm trên bàn, trong mắt xẹt qua một ánh sáng nghiền ngẫm.
“Tần Mộ Dao sẽ là cái tử huyệt lớn nhất sao?”
Nhắm mắt lại, nam nhân cầm hộp gấm trong tay thật chặt.
Hắn không thể buông tha dù khả năng cực nhỏ bé! Cho dù không phải, hắn cũng muốn đánh cuộc một lần!
…………
Ban đêm, đoàn người ngay tại khách điếm nghỉ lại.
Xóc nảy một ngày, Tần Mộ Dao ngủ rất sớm.
Tề Duệ nghĩ đến hôm nay ở trên bàn cơm hai người Tần Mộ Dao cùng Mạc Thiếu Khanh nói cười, trong lòng bực mình không lý do. Hắn đây là trúng tà sao? Sao trong khoảng thời gian này cảm xúc của hắn luôn bị nữ nhân kia làm ảnh hưởng?
Đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra, nữ nhân với hắn mà nói, bất quá chỉ là công cụ nối dõi tông đường, không ai có thể ảnh hưởng suy nghĩ của hắn!
Trong lòng phiền chán không thôi, Tề Duệ đơn giản đi ra phòng, vừa vặn đụng tới Mạc Thiếu Khanh cũng đang từ trong phòng đối diện đi ra. Hai người liếc nhau, trong mắt đồng thời xẹt qua một chút kinh ngạc.
“Đã lâu không có ngồi xuống uống một chén, Duệ Vương gia, uống một chén được không?”
Mạc Thiếu Khanh phản ứng đầu tiên, vẻ mặt ôn nhuận tươi cười, ai cũng không đành lòng cự tuyệt.
Trong mắt Tề Duệ xẹt qua một chút thâm thúy, gật đầu đồng ý. Hai người bảo tiểu nhị chuẩn bị một ít rượu và thức ăn, tự mình uống rượu.
“Thiếu Khanh là Gia chủ tiếp theo của Mạc gia, tương lai làm Mạc gia chủ mẫu chỉ sợ muốn ngoài xinh đẹp trong thông minh, vô cùng có năng lực mới có thể đem từ trên xuống dưới Mạc gia thu xếp gọn gàng ngăn nắp. Không biết nữ tử nào có thể được đến ưu ái của Thiếu Khanh!”
Tề Duệ nhẹ uống một ngụm rượu, thử hỏi.
Mắt Mạc Thiếu Khanh run run, trong đầu hiện ra mặt Tần Mộ Dao.
Nếu như là nàng, hắn tin tưởng nàng nhất định có năng lực đem Mạc gia sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Nhưng là, hắn muốn không phải một nữ tử giúp hắn quan tâm chuyện của gia tộc, Mạc gia có cũng đủ nhiều thuộc hạ có thể giúp hắn quản lý Mạc gia, hắn muốn tìm là một nữ tử thật tâm yêu nhau, có thể cùng hắn làm bạn cả đời!
Mặc dù nàng cái gì cũng không biết không làm được, chỉ cần hắn sủng nàng là được rồi!
“Mặc kệ nàng là ai, nàng nhất định là nữ nhân ta yêu nhất, hơn nữa đời này, ta sẽ chỉ yêu một mình nàng, thú một mình nàng!”
Nhớ tới Tần Mộ Dao, ánh mắt Mạc Thiếu Khanh trở nên nhu hòa, kiên định trong lòng làm cho chính hắn cũng vô cùng giật mình.
‘Trong tiềm thức mình đã muốn nhận định nàng sao?’
“Chỉ có một mình nàng?”
Tề Duệ nhíu mày, không chỉ có là vì những lời này của hắn, còn bởi vì thần thái khi Mạc Thiếu Khanh nói những lời này, cặp mắt kia lộ ra tình cảm, giống như nữ nhân kia đã xuất hiện!
Trong đầu nhanh chóng hiện lên mặt Tần Mộ Dao.
‘Sẽ là nàng sao?’
Mạc Thiếu Khanh híp mắt, nhận thấy được Tề Duệ thất thần trong nháy mắt, trong lòng hiện lên một chút hiểu rõ.
“Duệ Vương gia còn nhớ rõ lần đó ở Đệ Nhất lâu chuyện huynh hỏi ta?”
“Chuyện gì?”
Tề Duệ đột nhiên ngẩn ra, hắn ở Đệ Nhất lâu từng hỏi hắn ta không ít chuyện.
“Lúc ấy huynh hỏi ta, có nguyện ý thú một nữ tử vô dụng hay không!”
Mạc Thiếu Khanh tự mình giúp Tề Duệ rót đầy rượu, ánh mắt như có như không liếc về phía hắn. Quả nhiên nhìn đến biểu tình trên mặt hắn ở trong nháy mắt cứng đờ, sau trở nên càng thêm khó coi!
Không để ý đến phản ứng của Tề Duệ, Mạc Thiếu Khanh tiếp tục đem mục đích của hắn nói xong.
“Thiếu Khanh nhưng thật ra muốn thử xem!”
Rầm một tiếng, chén rượu của Tề Duệ hung hăng đặt ở trên bàn, rượu bắn tung tóe. Đang muốn mở miệng nói cho Mạc Thiếu Khanh, Tần Mộ Dao là vị hôn thê của hắn, lại làm cho Mạc Thiếu Khanh giành nói trước.
“Toàn bộ mọi người Tây Nhạc quốc biết, Duệ Vương gia không thích nàng, mà các ngươi đã trải qua song phương đồng ý giải trừ hôn ước, cho nên, ta nghĩ Duệ Vương gia sẽ không để ý mới đúng.”
Lấy thông minh của Tề Duệ, nhất định nhìn ra hứng thú của hắn đối Tần Mộ Dao, cùng với che dấu, còn không bằng cởi mở nói ra. Huống hồ hắn làm như vậy cũng có mục đích của hắn.
Cá tính Tề Duệ hắn lại quá hiểu, hắn là người chú trọng hứa hẹn, cho dù Hiến Tông Đế còn không có nhận chuyện này, nhưng là hắn biết, có tờ giấy khế ước kia, Tề Duệ sẽ không vì tư lợi nuốt lời!
Tề Duệ nắm chặt hai tay, hai hàng lông mày gắt gao nhíu vào nhau, ánh mắt rùng mình. Trấn định lại, hắn vừa rồi phản ứng theo bản năng làm cho hắn lại một lần nữa chấn kinh.
Hắn hướng tới chán ghét Tần Mộ Dao, không phải sao? Hắn đã sớm hy vọng hai người giải trừ hôn ước, nếu Mạc Thiếu Khanh hướng Phụ hoàng thỉnh chỉ tứ hôn, Phụ hoàng nhất định sẽ không cự tuyệt, chuyện này không phải là làm cho hắn hoàn toàn thoát khỏi Tần Mộ Dao sao?
Nghĩ đến đây, trong mắt Tề Duệ xẹt qua một chút lạnh nhạt.
“Bất quá là một nữ nhân mà thôi!”
Đúng vậy, bất quá là một nữ nhân mà thôi, vì sao khi hắn nói đến câu này, trong lòng lại luôn cảm thấy là lạ?
Trong mắt Mạc Thiếu Khanh hiện lên một chút giảo hoạt không phát hiện ra dấu vết, tươi cười trên mặt càng lúc càng lớn.
“Đa tạ Duệ Vương gia thành toàn!”
‘Chỉ là một nữ nhân mà thôi sao?’
Hắn thật ra hy vọng Tần Mộ Dao ở trong mắt Tề Duệ luôn như trước kia không đáng nhắc tới.
Nhưng là, hắn ẩn ẩn cảm giác được, Tề Duệ đối với Tần Mộ Dao hiện tại cũng bắt đầu bị mê hoặc. Mà hắn rõ ràng biết, sau khi bị mê hoặc, tùy theo mà đến sẽ là cái gì. Tựa như hắn, một khi bắt đầu bị mê hoặc, cũng chậm chậm hãm sâu, càng ngày càng bị nàng hấp dẫn!
Hai người yên lặng tiếp tục uống rượu, có đăm chiêu riêng.
Đúng lúc này, Hồng Anh hoang mang hoảng loạn từ trên lầu chạy xuống đến, thở hồng hộc.
“Không…… Không tốt…… Tiểu thư nàng……”
“Dao Nhi nàng làm sao?”
Mạc Thiếu Khanh vừa nghe Tần Mộ Dao có việc, lập tức bỏ lại chén rượu trong tay, tươi cười trên mặt nháy mắt cứng đờ. Không đợi Hồng Anh trả lời, thân ảnh của hắn cũng đã đến trước phòng Tần Mộ Dao, đẩy cửa ra, rõ ràng thấy trong phòng, đệm chăn hỗn độn trên giường, mà bóng dáng Tần Mộ Dao cũng đã không thấy!
Tâm Tề Duệ cũng là căng thẳng, đi lên theo, nhìn đến một phòng trống vắng, ánh mắt phút chốc trở nên nghiêm khắc.
“Mau, mau làm cho mọi người đi tìm!”
‘Nhất định không có việc gì, nói không chừng nàng chính là đi ra ngoài thưởng cảnh đêm mà thôi.’
Nhưng là, trong lòng Mạc Thiếu Khanh luôn luôn một loại dự cảm không tốt……