Lọc Truyện

Cực Phẩm Tông Sư - Diệp Phong

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Trong mắt cô ta, nam sinh cùng tuổi đều không đủ MAN, không ai có thể lọt vào mắt cô ta.  

 

Cô ta ngưỡng mộ cường giả, chỉ có những bá chủ như bố nuôi của cô ta mới có thể chinh phục được trái tim cô ta.  

 

Thế nên đừng nói là chuyện nam nữ, cô ta còn chẳng yêu đương được một lần nữa kìa.  

 

Mà bây giờ cô ta lại bị đè lên đệm mô tô chịu những trận đòn roi không thương tiếc như vậy với tư thế vô cùng xấu hổ…  

 

Lúc này một cơn giận và sự uất ức chưa từng có dâng lên.  

 

“Có xin lỗi không?”  

 

Giọng Diệp Phong lại vang lên bên tai cô ta: “Giờ cô xin lỗi thì tôi sẽ bỏ qua cho cô”.  

 

“Hừ... khốn kiếp, hôm nay có gan thì mày đánh chết tao đi, nếu không mày mà rơi vào tay tao thì tao nhất định sẽ khiến mày sống không bằng chết”, Tần Mi Nhi nghiến răng nghiến lợi nói.  

 

Mông hổ không sờ được, huống gì còn là một con “hổ cái”.  

 

Cô ta thầm quyết định, chỉ cần thoát khỏi tình cảnh này, cho dù thế nào cũng phải khiến tên trước mặt này trả giá.  

 

Thế nhưng Tần Mi Nhi trước giờ luôn quen với sự ngang ngược lại quên mất tình trạng hiện giờ của mình, cô ta chỉ là cá nằm trên thớt, mặc cho người làm thịt.  

 

Diệp Phong là người lạt mềm buộc chặt, nếu bây giờ cô ta nói vài câu mềm mỏng van xin tha thứ, có lẽ Diệp Phong sẽ tha cho cô ta.  

 

Nhưng bây giờ cô ta còn dám đe dọa Diệp Phong, cơn giận của Diệp Phong cũng bị cô ta kích thích.  

 

Nếu cô đã ngang ngược thì tôi sẽ ngang ngược hơn cô.  

 

“Có xin lỗi không?”, Diệp Phong lại giơ tay phải lên giả vờ muốn đánh.  

 

“Không xin lỗi!”, Tần Mi Nhi vẫn ngẩng cao đầu tỏ ra rất kiên cường.  

 

“Bốp!”  

 

Đáp lại cô ta là một cú đánh vô tình.  

 

“Có xin lỗi không?”  

 

“Không xin lỗi!”  

 

“Bốp”.  

 

“Không xin lỗi!”  

 

“Bốp” “Bốp” “Bốp”.  

 

…  

 

Từng tiếng đánh như vũ bão bỗng vang dội dưới chân núi.  

 

Tần Mi Nhi cũng được coi là bướng bỉnh, cô ta luôn nghiến răng chịu đựng, không nói một lời cầu xin tha thứ, nhưng thân hình mỏng manh hơi run rẩy của cô ta đã bán đứng tâm trạng hiện giờ của cô ta.  

 

Năm sáu phút sau, Diệp Phong thấy tay phải của mình đã hơi tê mới dừng lại.  

 

Tần Mi Nhi cuối cùng cũng có cơ hội lấy lại hơi, quay đầu lại, đôi mắt to long lanh ngân ngấn nước mắt, cô ta hung ác trừng mắt nhìn Diệp Phong, lại lớn tiếng mắng: “Tên chết tiệt, mông của người ta… bị mày đánh sắp chẻ làm đôi rồi đấy”.  

 

“Phụt!”  

Nghe Tần Mi Nhi nói thế, Diệp Phong lại bật cười.  

 

“Khốn kiếp, mày cười gì?”, Tần Mi Nhi bất mãn nói.  

 

“Ha ha ha. . . Tôi nói này cô Tần ơi, mông của con người chẳng phải luôn là hai nửa sao? Chẳng lẽ cô không giống, vậy thì tôi muốn mở mang tầm mắt”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT