Chương 1166
“Bây giờ em rất xấu sao?”
Vừa nhìn mình trong gương cô vừa hỏi Lê Nhật Linh.
“Không, không, rất đẹp”
Lê Nhật Linh yên tâm trở lại chỗ ngồi của mình.
“Chị Nhật Linh, chị thật tốt!”
Trần Hi Lam mỉm cười, rốt cuộc cô cũng hiểu tại sao Hạ Huy Thành lại thích Lê Nhật Linh, nếu là đàn ông cô cũng sẽ thích chị ấy!
“Sao vậy, vừa mới đau lòng như vậy mà miệng đã ngọt như bôi mật rồi!”
Lê Nhật Linh mỉm cười rồi cầm cốc cà phê trước mặt lên nhấp một ngụm.
“Đâu có, em nói thật mà! Thật ra lần này em tới đây là có chuyện quan trọng muốn nói với chị!”
Trần Hi Lam đột nhiên trở nên nghiêm túc.
“Có chuyện gì vậy?”
Nhật Linh đặt ly cà phê trong tay xuống rồi nhìn Trần Hi Lam.
“Em vô tình nghe thấy cha em gọi điện thoại cho thủ hạ, ông ấy nói…
Trần Hi Lam liếc nhìn Lê Nhật Linh, dù sao thì cô có chút khó nói khi vạch trần cha mình.
“Nói gì cơ?”
Nhắc đến .James, Lê Nhật Linh lập tức có hứng thú, quan trọng hơn là cô rất sợ James sẽ làm chuyện gì đó với mấy đứa trẻ, đối với cô thì không có vấn đề gì nhưng nếu xảy ra chuyện với mấy đứa nhỏ Hòa Phong, Hạ Ly thì thật sự cô không có cách nào bình tĩnh được.
“Ông ấy nói sắp tới sẽ gây bất lợi cho chị! Chị Nhật Linh, em nghĩ sắp tới chị không nên ra ngoài! Em không biết cha em định làm gì nhưng em sợ chị gặp chuyện không may”
Trần Hi Lam lo lắng nhìn cô.
“Chị biết rồi, cám ơn em nhé Hi Lam”
Trên mặt Lê Nhật Linh không có biểu cảm gì, trong lòng cô như bỏ đi được một tảng đá lớn như thể chuyện này không liên quan gì đến cô.
“Chị Nhật Linh, chị không sợ sao?”
Trần Hi Lam không khỏi tò mò khi thấy Lê Nhật Linh thản nhiên như vậy.
“Sợ, nhưng sợ thì có ích lợi gì, chuyện muốn đến thì có chạy cũng không thoát. Trân Hi Lam, em phải nhớ rằng càng sợ hãi cái gì thì càng phải để bản thân bình tĩnh đối mặt với nó, thế thì mới có khả năng đánh bại nó, lảng tránh chưa bao giờ là cách giải quyết vấn đề. “
Trong mắt Lê Nhật Linh ánh lên nét gan dạ, đối mặt với nguy hiểm nhưng cô bình tĩnh giống như chuyện tới chỉ là bữa ăn thường ngày, điều này khiến Trần Hi Lam rất khâm phục.
Nhưng điều mà Trần Hi Lam không biết chính là Nhật Linh đã trải qua bao nhiêu khó khăn, nguy hiểm, ly biệt mới tạo ra một con người bình tĩnh như vậy.
“Nhưng đây là chuyện sinh tử, chị hiểu em muốn nói gì không?”
Trần Hi Lam nhìn Lê Nhật Linh, cô không nói rõ ràng cũng vì không muốn thừa nhận sự độc ác của cha mình.
“Trần Hi Lam, chị hiểu, em có thể hứa với chị một điều được không?”
Lê Nhật Linh đột nhiên nghĩ tới điều gì đó rồi nhìn Trần Hi Lam bằng ánh mắt khẩn cầu.
“Có chuyện gì vậy?”
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!