Chương 316: Quá ích kỷ.
Lâm Quân không nói gì thì Lê Nhật Linh cũng có thể tìm được đáp án theo cách của mình.
Về đến nhà, cô bật máy tính lên, nhập từ khóa vào công cụ tìm kiếm, tin tức từ vài tháng trước ngay lập tức tràn vào trước mắt cô.
Tin đầu tiên đã mắng chửi cô là đồ vô liêm sỉ, đến cuối cùng lại mảng Hạ Huy Thành là đồ vô lương tâm thương nhớ vợ người khác.
Con chuột trượt dần xuống rồi chuyển tiếp, nhưng một bài phân tích kỷ lực với lượng like vô cùng cao lại nhảy vào tầm mắt.
Trong này ghi lại chỉ tiết xu hướng dư luận nổ ra từ đoạn video, sau này khi Hạ Huy Thành, đứa con trai duy nhất trong nhà đứng lên chống đỡ mọi thứ, bị hàng nghìn người mắng mỏ, bị nhà họ Hạ trách móc… Thậm chí, vấn đề hình tượng của Hạ Huy Thành cũng ảnh hưởng trực tiếp đến giá cả thị trường của cổ phiếu tập đoàn Giang Gia Sau đó, cho đến khi Hạ Huy Thành đính hôn với Hạ Lan Châu, tất cả mọi chuyện mới trở nên tốt đẹp hơn.
Lê Nhật Linh sững sờ nhìn màn hình, trong lòng không biết cảm thấy thế nào.
Cô cầm túi lên chuẩn bị đi ra ngoài thì bị Lâm Quân ngăn lại: “Đã muộn như vậy rồi, em muốn đi đâu?”
“Emrmuốn đi tìm Hạ Huy Thành.*Cô nhìn không chớp mắt, cố gắng vượt qua sự ngăn cản của anh, nhưng cuối cùng lại rơi vào vòng tay anh.
“Em đã biết hết rồi?”
“Ừ, em biết hết rồi.”
“Vậy thì anh càng không thể để em đi nữa”
Lâm Quân ôm chặt cô vào lòng, lẩm bẩm nói: “Ngày mai Hạ Huy Thành và Hạ Lan Châu kết hôn rồi, có chuyện gì thì chờ đến khi bọn họ kết hôn xong rồi nói, được không?”
“Lâm Quân, tại sao giải pháp của anh lại là hy sinh Hạ Huy Thành? Tại sao anh không thể thảo.
luận cùng với em một chút chứ?”
Anh mím môi không nói gì.
Lê Nhật Linh bật cười, chẳng trách Hạ Huy.
Thành lại đột ngột đính hôn với Hạ Lan Châu như thế.
Chẳng trách, trong lễ đính hôn của Hạ Huy Thành, Lâm Quân lại tặng một món quà lớn như vậy, hóa ra là vì một món nợ.
Giữa Hạ Huy Thành và Hạ Lan Châu không có chút tình cảm nào, nếu như chỉ vì chuyện này mà đi đến một bước này thì đó chỉ đơn giản là sự vô trách nhiệm với hôn nhân và tương lai của bản thân mà thôi: Cô không thể cho phép mình hủy hoại cuộc sống của Hạ Huy Thành.
“Lâm Quân, thả em ra.”
“Không thả” Anh sợ nếu thả cô ra, cô sẽ không bao giờ quay lại nữa.
Hạ Huy Thành đã làm quá nhiều chuyện, mà anh thì lại đến quá muộn. Cho dù là người mạnh mẽ như Lâm Quân cũng cảm thấy vô cùng bất an.
“Lâm Quân, em biết anh đang muốn tốt cho em, nhưng em thực sự không thể chấp nhận được cách làm này.” Cô thà để mình chấp nhận những lời mắng mỏ, bị hiểu lầm còn hơn hủy hoại cuộc đời của Hạ Huy Thành như vậy.
Hôn nhân là một điều thiêng liêng, cô biết rằng Lâm Quân yêu cô,nhưng lại không ngờ tình yêu của anh lại ích kỷ đến mức này.
Nếu như không phải Lê Nhã Tuyết vô tình nói ra thì chắc cả đời này cô cũng sẽ không biết về chuyện này?
Tại sao cô lại phải hi sinh hạnh phúc của Hạ Huy Thành để có được hạnh phúc của mình?
Dựa vào cái gì?
Con người luôn luôn bình đẳng với nhau, không ai được phép chà đạp lên cuộc sống của người khác.
Hạ Huy Thành bỏ ra nhiều như vậy mà suýt chút nữa cô cũng không có cơ hội được biết.
Lê Nhật Linh ngẩng đầu để cho nước mắt chảy ngược vào trong, cô cố gắng tỉnh táo lại: “Lâm Quân, anh thả em ra, em muốn gặp mặt Hạ Huy Thành để nói chuyện rõ ràng với anh ấy”
“Đợi hôn lễ ngày mai kết thúc rồi nói cũng không muộn” Anh vẫn ôm chặt lấy cô, khí chất nam tính mạnh mẽ quấn lấy cô, gần như khiến cô ngạt thở.
“Lâm Quân, anh không tin em sao? Có phải anh nghĩ rằng em sẽ vì chuyện này mà ở bên cạnh Hạ Huy Thành không? Em đến tìm anh ấy là vì muốn phá hỏng hôn lễ của anh ấy sao?”
“Không:’ Anh tựa căm lên bờ vai cô, nặng nề nói: “Anh tin em, nhưng anh không có cách nào.
Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!