Chương 549: Đúng vậy, tôi thích cô ấy
“Nếu chị đã nói em là người tốt bụng thì chị cứ yên tâm ở đây đi, em sẽ không bắt nạt chị và Hạ Ly đâu mà lo” Trần Hi Tuấn nửa thật nửa đùa nói “Tôi thật sự rất cảm ơn cậu” Lê Nhật Linh vẫn từ chối, nói: “Chờ đợt sóng gió này qua đi thì chị sắp xếp nơi ở ổn định cùng với con gái. Đến lúc đó sẽ không quấy rầy cậu thêm nữa”
Cô cứng đầu như vậy, Trần Hi Tuấn lại càng không yên tâm: “Ở một đất nước xa lạ như thế này, chị lại mang theo đứa nhỏ ở bên cạnh, 2 người có thể đi đâu chứ? Em không có ý ép buộc chị, chị cứ từ từ cân nhắc, đừng từ chối em vội.
Em chỉ muốn chị có nơi để ở thôi. Cho dù sau này chị có dự tính như thế nào thì ít nhất bây giờ chị có thể yên tâm ở đây.
Trần Hi Tuấn vừa nói xong thì nhìn thấy Trân Hi Lam đang đứng lấp ló ở ngoài cửa, cô đã uống rượu suốt cả đêm ở quán rượu đến tận bình minh mới trở về: “Chị em rất thích Hạ Ly! Em cũng rất thích chị nữa! Chị đừng có mang Hạ Ly rời khỏi đây nhét “
Lê Nhật Linh bị vẻ mặt cố ý làm nũng của Trần Hi Lam làm cho buồn cười, cô vốn định từ chối nhưng thấy như vậy thì không hay nên không nói nữa.
Trần Hi Tuấn lắc đầu, nhoẻn miệng cười đứng ở cửa: “Chị không nói lời nào thì em coi như chị đã đồng ý rồi nhé”
Trần Hi Tuấn nhíu mày: “Em uống nhiều rượu quá đấy, mùi rượu nồng nặc quá.”
Trần Hi Lam ưỡn thẳng ngực, dáng vẻ xinh đẹp:’Vì thế nên em mới không đến thăm Hạ Ly đấy, để em về tắm rửa xong rồi thay quần áo xong em sẽ sang”
“Em không cần sang đây nữa” Trần Hi Tuấn dắt em gái rời đi, giúp Lê Nhật Linh đóng cửa phòng lại.
Trần Hi Lam bất mấn: “Chị mới chuyển đến đây, em uống rượu anh không cho em ôm Hạ Ly đã đành, để em tắm rửa xong rồi sang ôm cũng không được sao? Anh đúng là ngày càng bá đạo, còn bá đạo hơn cả cha nữa”
“Công chúa nhỏ tối hôm qua bị sốt, vừa mới hạ sốt xong, đừng quấy rầy bọn họ”
“Chẳng phải trong lòng anh thì chị mới là công chúa nhỏ hay sao còn Hạ Ly của chúng ta chỉ là công chúa nhỏ nhỏ thôi” Trần Hi Tuấn ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn tia máu đỏ trong mắt anh trai, trong lòng chợt hiểu ra điều gì đó.
Anh ở lại với chị cả đêm à? “
Cậu ta xoa lông mày.
Trần Hi Lam than thở nói: “Anh trai, anh để cho chị cùng với Hạ Ly trốn ở đây, anh không sợ cha với chồng của chị biết hay sao?”
Tuy răng tính tình của cha nhà bọn họ không được tốt lắm nhưng lại đối với bọn họ rất bao dung… Thế nhưng, thân phận của Lê Nhật Linh rất đặc biệt, có thể tha thứ cho bọn họ hay không cũng rất khó nói Còn chưa nói đến chồng của chị, Lâm Quân không phải là người dễ đối phó Nghe mọi người nói Lâm Quân rất lợi hại, còn anh trai của cô tuy đẹp trai, ngọt ngào nhưng lại rất ngây thơ. Làm sao anh của cô có thể đoạt vợ của Lâm Quân được chứ?
Trần Hi Tuấn rất bất mãn với lời nói của Trần Hi Lam: “Em không nói, anh cũng không nói, cô ấy cũng không muốn nói, thì làm gì có ai biết được chuyện này?” Cậu ta sửa lại: “Hơn nữa, chuyện này cũng không tính là giấu giếm.Nhật Linh đã nói rằng chị ấy đã ly hôn rồi, hơn nữa còn rời khỏi Thành phố Hà Nội, rời khỏi Lâm Quân.
Trần Hi Lam sờ sờ cảm, đột nhiên nở nụ cười: “Anh trai, anh có thích chị ấy đúng không?”
Trần Hi Tu: “Đúng vậy, anh rất thích chị ấy”
“Chẳng lẽ chúng ta lại giống nhau, em cũng rất thích chị” Trần Hi Lam cười đấm anh một cái “Lần trước lại còn giả bộ nói ai mà chẳng yêu cái đẹp. Xem ra anh mới là người yêu cái đẹp thì có.”