Chương 974
“Vậy hiện tại chúng ta có thể làm gì đây?”
Lâm Quân nhìn thoáng qua Lê Vân Hàng rồi đưa mắt nhìn xuống đất, như đang suy tư gì đó.
“Hiện tại chỉ có thể mong hai vị trở về chờ tin tức, tạm thời tốt nhất không nên ra ngoài một mình. Người đã cứu dackson lần này rất thần bí, có thể sẽ làm hại các vị.”
“Đây là đương nhiên!”
Lê Vân Hàng nắm chặt lấy cạnh bàn.
“Cha, chúng ta về trước đi!”
Lâm Quân thấy Lê Vân Hàng không vui, đành phải ra mặt giảng hòa, tuy rằng trong lòng anh cũng rất hụt hãng.
“Chuyện của Jackson lần này quá kỳ lạ.”
Chiếc xe chậm rãi tiến về phía trước, thần sắc của Lê Vân Hàng từ khi ra khỏi đồn cảnh sát đến bây giờ vẫn luôn rất nặng nề, khiến Lâm Quân cũng cảm thấy bất an.
“Mấy hôm nữa, con đưa Nhật Linh về Việt Nam trước đi!”
Suy nghĩ hồi lâu, Lê Vân Hàng mới chậm rãi nói, chuyện lần này khiến sự nghỉ ngờ trong lòng ông càng thêm bành trướng, cảm giác bất an, lo sợ tương tự như rất nhiều năm về trước.
Điều quan trọng nhất là cuối cùng thì ai đã cứu Jackson. Bây giờ ông ta hai bàn tay trắng, chẳng thể trục lợi được gì.
“Bây giờ tụi con mà đi thì không ổn, rốt cuộc thì…”
Lâm Quân khó hiểu, Lê Vân Hàng là người lưu luyến, không muốn Lê Nhật Linh đi nhất, lần này đột nhiên buông tay, chắc chắn là có lý do riêng của ông ấy, chẳng lẽ là phát hiện ra điều gì?
Lần trước lúc ở trong phòng giam, Jackson đã nói rằng ngay cả khi ông ta có chết đi, bọn họ cũng sẽ không được yên thân, vì vậy có lẽ điều đầu tiên ông ta làm khi ra ngoài lần này chính là trả thù. Vậy ý của Lê Vân Hàng là gì đây?
“Lâm Quân, mặc kệ tình huống có như thế nào. bảo vệ tốt cho Nhật Linh là điều quan trọng nhất.”
Lê Vân Hàng nghiêm nghị. Mặc dù Lâm Quân có nghỉ ngờ trong lòng, nhưng tâm tứ của Lê Vân Hàng rất kín đáo, nói chuyện luôn có đạo lý riêng, cũng không nên hỏi thêm gì nhiều.
Ngoài cửa sổ là lúc mặt trời ngả về phía tây, ánh hoàng hôn lười biếng nằm dài trên sàn nhà, cả một đại lộ rộng lớn, ai nấy đều được ánh mặt trời bao phủ…
Người đến rồi đi, trong lòng ai cũng chất chứa những nỗi niềm riêng, bước đi trên con đường dẫn đến mục tiêu của chính mình, bọn họ cười nói ồn ào, mọi thứ vốn bình thường đến không thể bình thường hơn.
Chỉ là, đằng sau tất cả những thứ bình dị này, bên cạnh họ, có không biết bao nhiêu câu chuyện khiến con người ta kinh sợ đang xảy ra.
Tựa như lúc này đây, Lê Vân Hàng mang tâm sự nặng nề, còn Lâm Quân đang lo lắng, bất an.
Trên một chuyến tàu chở hàng ngoài khơi, một cái đầu quấn băng gạc, lộ ra một đôi mắt, người đàn ông mặt mũi hung tợn đang ngồi sụp trên boong tàu, ánh mắt nhìn về phía nước Pháp, hít sâu một hơi điếu thuốc trên tay.
Mà lúc này, tàn thuốc đã rơi vương vãi khắp cả boong tàu, rõ ràng là vừa mới rơi xuống.
“Cộp cộp cộp..”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!