Lọc Truyện

Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ - Tô Kim Thư (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1271

Vừa mới xoay đầu lại, Mộ Nhất Vi bất ngờ nhìn thấy Lệ Tử Việt đang đứng ở một chỗ cách đó không xa, trên mặt hiện cậu bé lên đầy vẻ không vui nhìn Mộ Nhất Vi.

Mộ Nhất Vi cảm thấy chính mình càng thêm tủi thân: “Tại sao... Tại sao mọi người đều muốn bắt nạt tôi, tôi mới không phải là đứa trẻ ngu ngốc!”

Lệ Tử Việt đi tới, cúi đầu nhìn liếc qua đống đất nhỏ đang nhô lên ở bên cạnh khóm hoa: “Bị người ta bắt nạt cũng không biết cách trả đũa mà chỉ biết khóc lóc! Không phải ngu ngốc thì là cái gì!”

“Tôi...” Mộ Nhất Vi hậm hực cắn môi, sau đó đột nhiên lại có chút không biết làm sao.

“Tôi cái gì mà tôi?” Giọng điệu của Lệ Tử Việt cũng không được tốt lắm.

Nói thế nào đi chăng nữa thì Lệ Tử Việt cũng được coi như là đã từng đồng cam cộng khổ với Mộ Nhất Vi, sau khi trải qua chuyện bị bắt cóc lần này, cậu bé đã coi Mộ Nhất Vi thành người mình.

Mà cái được gọi là người mình của Lệ Tử Việt là có ý nghĩa gì? Đó chính là toàn thế giới chỉ có một mình cậu bé có thể bắt nạt Mộ Nhất Vi, có thể chọc cho Mộ Nhất Vi khóc.

Nhưng mà người có thể khiến cho Mộ Nhất Vi khóc cũng chỉ có thể là một mình cậu bé, nếu như những người khác muốn bắt nạt cô bé, Lệ Tử Việt chính là người đầu tiên không đồng ý! 

Lệ Tử Việt tiến lên phía trước mấy bước, sau đó vươn tay †úm lấy cánh tay của Mộ Nhất Vi.

Mộ Nhất Vi bị giật mình: “Tử Việt, cậu làm cái gì vậy?” “Bắt đầu từ hôm nay em phải gọi anh là anh Tử Việt, có biết hay chưa?”

“Hả? Tại sao vậy?”

“Bởi vì tuổi của anh lớn hơn em, hơn nữa cha của em lại là cậu của anh, cho nên đương nhiên là em phải gọi anh là anh họi”

“Là như vậy sao?”

“Sau này anh họ bảo kê cho em, ai bắt nạt em thì em phải lập tức nói cho anh biết!”

“Nhưng mà..."

“Đừng có nhưng mài”

“Nhưng mà... Bây giờ chúng ta sẽ đi đâu thế?”

“Không phải là con bé mới vừa rồi kia đã bắt nạt em hay sao? Anh dẫn em đi qua bên đó, để cho em nhìn xem anh trừng trị con bé đó như thế nào!”

“Hả?”

“Đừng có hả nữa, im miệng cho anh!”

“ly"

Giờ khắc này Bảo Anh đang nhàn nhã ngồi ở trên thành của đài phun nước, chiếc giày nhỏ ở trên chân phải của cô bé đã được cởi ra đưa cho Thomas: “Chú Thomas, chú phải đánh rửa chiếc giày này thật sạch sẽ thay cho cháu đấy nhé! Nếu không chờ đến khi cha quay trở lại, cháu sẽ bảo cha xử lý chút”

Trong miệng của Bảo Anh ngậm một chiếc kẹo mút, hai  chân của cô bé thì đang nhẹ nhàng đung đưa về phía chiếc vòi nước nhỏ ở trong sân, nơi mà Thomas đang ngồi chà giày, dáng vẻ hết sức vui vẻ và thích chí.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT