Lọc Truyện

Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ - Tô Kim Thư (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1293

Vốn dĩ trong mắt của Mộ Mãn Loan, Tô Duy Nam chính là một người đàn ông từ đầu đến cuối không chịu trách nhiệm.

Nghe Tô Duy Nam nói “Anh làm sao”, giọng nói châm chọc này khiến tâm tình của Mộ Mãn Loan hoàn toàn sụp đổ.

Trong nháy mắt nước mắt như hạt đậu rơi xuống, giọng nói của cô càng trở nên mất kiểm soát: “Vì sao? Tô Duy Nam, anh tại sao lại đối xử với em như thế?”

“Rõ ràng...”

“Rõ ràng em luôn chờ đợi anh suốt 4 năm “Vì sao anh lại kết hôn với người phụ nữ khác, thậm chí còn sinh con cùng cô tai”

“Như vậy thì tính là gì?”

“Anh biết không? Khi em nhìn thấy Bảo Anh ôm anh, gọi anh là cha, bỗng nhiên em cảm thấy em giống như một trò cười vậy!”

“Em luôn giam mình trong sự ràng buộc của anh, lúc anh nói muốn bên em, em đã cam tâm tình nguyện mà sa vào!”

“Anh nói rời đi, thậm chí đến cả tư cách từ chối em cũng không cóiI” “Em hận anh, em ghét anh!”

Lúc Mộ Mãn Loan nói tới đây, gần như cảm xúc đã không

còn điều khiển được nữa. Cô ta ra sức đánh vào ngực Tô Duy Nam, muốn trút hết  sự bất mãn trong lòng ra.

“Tới tận bây giờ em biết được rằng, từ đầu đến cuối em chỉ là kẻ ngốc tự mình đa tình mà thôi! Kẻ ngu ngốc nhất thế giới!”

“Em tưởng rằng cho anh thời gian năm năm, anh sẽ lại lần nữa quay trở lại bên eml”

“Cho nên trong năm năm này, mỗi ngày em đều đếm đầu ngón tay."

“Anh có biết cảm giác sống một ngày mà như một năm là như thế nào hay không?”

“Mỗi lần nghĩ tới lúc đó, khó khăn thế nào em cũng có thể chịu đựng hết!”

“Nhưng mà bây giờ xem ra thật giống như một trò cười! Tất cả chỉ có mình em tự mình đa tình mà thôi!”

“Vì vậy, Tô Duy Nam dù hôm nay anh không muốn làm loại chuyện này với em, em cũng sẽ đi tìm người có thể đồng ý giúp!”

Mộ Mãn Loan dường như dùng toàn bộ sức lực để nói những lời này.

Cô ta xoay người chạy ra bên ngoài.

Nhưng tác dụng của loại thuốc kia quá mạnh, nó đã rút hết mọi sức lực của cô ta đi.

Cô ta thậm chí còn chưa kịp chạy tới cửa, hai chân đã mềm nhũn ra rồi, ngã ra trên đất.

Nhưng mà còn chưa kịp cảm thấy đau đớn thì một cánh tay cường tráng đã nắm lấy thắt lưng của cô ta.

Mộ Mãn Loan chỉ cảm thấy bên hông rất chặt, ngay sau đó đã bị một cái ôm bao lấy. 

Cảm giác dịu dàng này làm chóp mũi cô ta hơi cay cay. Cái ôm này, cô ta đã chờ đợi bao nhiêu năm, nhưng cuối cùng lại không thuộc về cô ta.

“Tô Duy Nam, anh buông ra! Anh nên về với con và vợ của anh đi. Anh bỏ em ral”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT