Lọc Truyện

Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ - Tô Kim Thư (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1302

Khóa kéo của chiếc váy màu kem được cô ta kéo lên trên eo, vòng eo thon thả xuất hiện trước mắt.

Nếu nhìn kỹ, Tô Duy Nam còn có thể thấy được dấu tay mình lưu lại trên đó.

Hô hấp trở nên nặng nề, ánh mắt của anh ấy dần tối lại. Mộ Mẫn Loan đang xoay người sang chỗ khác có chút xấu hổ, bởi vì cô ta có thể nghe được tiếng hít thở dần nặng nhọc của Tô Duy Nam.

Gô ta có hơi căng thẳng, nhưng nhiều hơn là sự thẹn thùng: "Anh nhanh lên!”

Giọng nói cô ta có phần nũng nịu, nghe xong, tâm trạng Tô Duy Nam vô cùng thỏa mãn: "Rất vinh hạnh khi được phục vụ eml”

Tô Duy Nam có thể cảm nhận rõ ràng, khi đầu ngón tay mát lạnh chạm vào da thịt cô ta, Mộ Mãn Loan không kiêm chế được run lên.

Động tác Tô Duy Nam nhẹ nhàng nhưng cũng thực chậm chạp.

Khi khóa kéo được kéo lên hoàn toàn, cả hai người như: đã trải qua cực hình.

Mộ Mân Loan xoay người mặc lại chiếc áo khoác lông bên ngoài, khuôn mặt ửng hồng dần phai nhạt.

Cô ta lại biến thành nữ vương cao lãnh trước mặt người ngoài.

Mười phút sau, Mộ Mẫn Loan ngồi vào ghế phụ lái của trong xe thể thao của Tô Duy Nam, vẻ mặt có chút hoảng hốt.

Cô ta đờ đẫn quay đầu nhìn Tô Duy Nam đang lái xe bên cạnh, luôn cảm thấy tất cả mọi chuyện chỉ là mơ.

"Sao vậy? Gương mặt này đã nhìn nhiều năm như vậy mà vẫn không dời mắt được?”

Trái lại, Mộ Mân Loan không che giấu, cô ta trực tiếp bộc. lộ ra tiếng lòng của mình.

"Bây giờ em cảm thấy mình giống như đang năm mơ” "Năm mơ?”

Mộ Mãn Loan gật đầu.

Cô ta nhìn góc nghiêng của Tô Duy Nam, tròn bốn năm đã trôi qua...

Trong bốn năm này, cô ta không biết đã mơ thấy Tô Duy Nam bao nhiêu lần.

Nhưng dù có cố gắng thế nào thì vân không thấy rõ được mặt anh ấy.

Cứ mỗi lần như vậy, cô ta đều lôi anh chụp trong điện thoại ra nhìn.

Nhưng vấn không có cách nào để cảm nhận được sự rung động và cảm động mà anh ấy mang lại như bây giờ. "Duy Nam, em thật sự rất nhớ anh”

Lúc Mộ Mãn Loan nói ra những lời này, mũi đau xót và vành mắt đỏ lên.

Tô Duy Nam không quay đầu lại, tiếp tục nhìn về phía trước: "Biết không? Nếu em cứ như vậy thì anh sẽ không nhịn được mà dừng xe lại hôn em đó.”

“Anh đáng ghét!”

Mộ Mãn Loan tức giận, bỗng đưa tay ra đấm anh ấy. 

Nhưng ngay khi tay cô ta hạ xuống, tay đã năm gọn trong lòng bàn tay Tô Duy Nam.

Tô Duy Nam năm lấy tay phải của cô ta, đưa lên môi, nhẹ nhàng hôn một cái: "Anh cũng vậy.”

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT