Lọc Truyện

Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ - Tô Kim Thư (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1311

"Bảo Anh?”

Bảo Anh đột nhiên ngẩng đầu lên sau khi nghe thấy giọng nói của Tô Duy Nam. Vẻ mặt cô bé lộ rõ vẻ kinh ngạc, nhưng một giây sau, cô bé bắt đầu khóc thảm thiết. Cả người dường như sợ hãi vô cùng.

"Cha ơi"

Trong khi khóc, Bảo Anh gục đầu vào vòng tay Tô Duy Nam.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Tô Duy Nam bế cô bé lên và khẽ hỏi.

Lúc này, Bảo Anh đã khóc không ra hơi, cô bé năm yên trong vòng tay của Tô Duy Nam và không ngừng khóc thút thít.

Vừa khóc vừa nhìn về phía cửa với vẻ mặt rất sợ hãi. Trước khi Tô Duy Nam mở lời thì dường như Tô Mạt Mạt đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, nhanh chóng bước tới rồi nói:

"Bảo Anh, nói với dì, vừa rồi con có thấy ai ở vườn sau không?”

“Tử... Tử Việt...

Bảo Anh run rẩy nói tên Lệ Tử Việt rồi gục đầu vào vòng tay của Tô Duy Nam và bắt đầu khóc.

Ngay sau đó, dù họ có hỏi thế nào, cô bé cũng nhất quyết không hé răng nửa lời.

Nhìn thấy cảnh này, Tô Mạt Mạt vô cùng tức giận: 'Bảo Anh, con đừng lo, nếu Lệ Tử Việt mà dám bắt nạt con, dì nhất định sẽ dạy cho nó một bài học!” 

s0 Khi nghe thấy tên của Lệ Tử Việt, Bảo Anh càng khóc †o hơn.

Mộ Mãn Loan bước đến và nói với Tô Duy Nam: "Trước tiên phải đưa đứa nhỏ lên lầu rửa sạch vết thương cái đã”

Tô Duy Nam gật đầu, cùng Mộ Mãn Loan lên tầng hai. Trong suốt quá trình rửa vết thương, Bảo Anh liên tục la lên và khóc thút thít

Và hết lần này đến lần khác, cô bé mượn chút ánh sáng để lén nhìn Mộ Mãn Loan.

Dì thích cha cháu phải không?

Chắc chắn là như vậy, cha rất đẹp trai mà.

Bảo Anh lúc này đang thổn thức †rong vòng tay của Tô Duy Nam, nhưng đôi mắt cô bé lại một mực hướng về Mộ Mãn Loan.

Mộ Mãn Loan đi theo sau Tô Duy Nam, khi cô bé quay sang nhìn Mộ Mẫn Loan thì thấy nụ cười vô cùng dịu dàng của cô bé.

Cô ta vốn đã ưa nhìn và nụ cười của cô ta dường như còn rực rỡ hơn, toàn thân cô ta tỏa ra vẻ dịu dàng của một người mẹ.

Bảo Anh chợt nghĩ rằng mình là một đứa trẻ không có bố mẹ, nếu Tô Duy Nam là cha của cô bé và người dì xinh đẹp này là mẹ của cô thì thật tuyệt vời biết bao! Nghĩ đến đây, Bảo Anh mỉm cười mãn nguyện.

Cô rụt rè nhìn Mộ Mãn Loan rồi nói: "Di à, dì đẹp thật đấy!"

Mộ Mãn Loan sững người, rồi mỉm cười đáp lại: Cảm ơn con, con cũng rất xinh đẹp.”

Sau khi nghe Mộ Mãn Loan nói vậy, Bảo Anh có chút ngượng ngùng nên vùi đầu vào cổ Tô Duy Nam rồi im lặng.

Tô Duy Nam đặt Bảo Anh lên sô pha, quỳ một bên lau vết thương trên đầu gối cho cô bé.

Bảo Anh lúc này đang căn chặt môi dưới, không để cho. mình bật khóc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT