Lọc Truyện

Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ - Tô Kim Thư (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1320

“Ồ, được, mẹ ra ngoài, hai người nói chuyện đi...”

Tô Kim Thư thấy Lệ Tử Việt cuối cùng cũng chịu mở miệng nói chuyện nên vội vàng gật đầu. Cô và Lệ Hữu Tuấn liếc mắt nhìn nhau một cái rồi rời đi.

Lệ Hữu Tuấn ngồi đầu giường, thấy gương mặt nhỏ nhản đáng yêu của con trai mình trở nên tái nhọt, trong lòng anh vô cùng lo lăng.

Chẳng qua vì làm cha tác phong uy nghiêm nên anh không thể biểu hiện hốt hoảng như Tô Kim Thư được: “Đỡ hơn chút nào chưa?”

Lệ Hữu Tuấn đưa tay vén tóc mái trên trán thằng bé rồi nhìn thoáng qua. Kỹ thuật của Tân Tấn Tài rất tốt, xử lý vết thương khá sạch sẽ. Sau này chỉ cần không dính nước, chăm sóc tốt thì không có vấn đề gì.

Từ trước đến nay, Lệ Hữu Tuấn vô cùng nghiêm khắc với Lệ Tử Việt, ở trước mặt thằng bé, bình thường anh cũng ít khi nói cười

Hôm nay anh nhẹ giọng an ủi, dĩ nhiên Lệ Tử Việt cảm thấy vô cùng tủi thân. Thằng bé bướng bỉnh căn môi, hốc mắt đỏ đỏ nhưng nhất quyết không chịu rơi nước mắt.

“Vẫn còn giận mẹ sao?” Lệ Hữu Tuấn im lặng thở dài.

Anh đưa tay ôm đứa thằng nhỏ vào lòng.

Mặc dù bình thường anh nghiêm khắc với Lệ Tử Việt nhưng sẽ không làm giảm đi tình thương anh dành cho con.

Dù sao Lệ Tử Việt vấn là đứa trẻ, tuy rằng bình thường biểu hiện bướng bỉnh lạnh lùng thế nào đi nữa, hôm nay bị thương như vậy, nói không sợ hoàn toàn là không thể nào. Đặc biệt là khi Lệ Hữu Tuấn dùng lời nhỏ nhẹ an ủi, thăng càng nghĩ càng thấy tủi thân.

Cuối cùng thằng bé cũng khóc nức nở. “Cha, vì sao mẹ không tin lời của con?”

Lệ Tử Việt ở trong lòng Lệ Hữu Tuấn nức nở tố cáo: “Con sẽ nói cho cha biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đã”

Trước mặt sư tử đực, sư tử con không thể không khuất phục.

Cuối cùng thì thằng bé cũng ngoan ngoấn như một đứa trẻ bình thường.

Từ lúc thăng bé ra mặt thay Mộ Nhất Vi hù dọa Bảo Anh, Tô Kim Thư ép thằng bé phải xin lỗi.

Đấn lúc này Tô Kim Thư lao ra từ †rong phòng khách, không phân tốt xấu mà dữ với thằng bé. Thậm chí còn không hỏi về chuyện đã xảy ra.

"Mẹ chính là đồ ngốc!”

Lệ Tử Việt càng nói càng tủi thân, nước mắt không ngừng

rơi xuống.

Nếu không phải lần này Tô Kim Thư mảng thăng bé, Lệ Tử Việt cũng không giận tới mức trốn trong xe không muốn ra ngoài Cũng sẽ không tới mức ngất xỉu vì mất máu quá nhiều.

Lệ Hữu Tuấn không nói gì, anh để Lệ Tử Việt nằm trong lòng

mình.

Thấy thằng bé khóc đủ rồi, khóc tới mệt rồi dừng lại, anh mới nói: "Nói xong rồi sao?”

Lệ Tử Việt nức nở gật đầu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT