Đang lúc Đông Phương Thước nói muốn Diệp Vị Ương làm bạn gái hắn thì ánh mắt Thanh Phong Tuấn cùng Dạ Phi Phàm đều u ám,lạnh thấu xương,sóng ngầm cuộn trào.
Thanh Phong Tuấn hai tay đặt bên sofa nắm thành quyền,các đốt ngón tay dùng sức đến trắng bệch.
Dạ Phi Phàm buông lỏng một chút cà vạt âu phục,vần tráng nghiêm nghị nổi lên gân xanh.
Có thể nhìn ra bởi vì một câu nói của Đông Phương Thước khiến hai người kia bắt đầu nổi giận.
Diệp Vị Ương vẫn cảm thấy Đông Phương Thước nhìn có chút quen mắt,bây giờ nghe hắn nói diễn xuất,lúc này mới chợt hiểu ra: “A,thì ra là siêu sao quốc tế Đông Phương Thước!” Không có cách,người này đi con đường điện ảnh và truyền hình,mà cô thì đi con đường người mẫu,huống chi cô thường chú ý tin tức giải trí cho nên mặc dù Đông Phương Thước rất nổi tiếng cô cũng không nhớ rõ.
“Diệp mỹ nữ,cô nho nhỏ nói thầm chuyện gì? Thế nào,nghe nói tôi muốn tìm bạn nhảy,cô vui đến vậy sao?” Đông Phương Thước tiếp tục trêu ghẹo.
Diệp Vị Ương nhíu lại lông mày,không vui nói: “Tôi không biết khiêu vũ,anh đi tìm người khác đi.”
“Không sai,trên hiệp ước cũng không có yêu cầu này,tôi cũng phản đối.” Dạ Phi Phàm lạnh lùng mở miệng,hắn không hy vọng Diệp Vị Ương có bất kỳ liên quan đến hoa hoa công tử.
Đối mặt hai người trực tiếp từ chối,Thanh Phong Tuấn ngược lại thông minh giữ vững trầm mặc.Nếu như chuyện không cần hắn ra mặt mà có được kết quả hắn mong muốn,hắn tuyệt đối sẽ không đứng ra.Mới vừa rồi quá tức giận mới ra tay đánh Đông Phương Thước đã là cực hạn của hắn rồi.Ở trước mặt người ngoài,hắn biết điều giữ vững trầm mặc ẩn dấu thực lực cùng tài năng.
“Phản đối không có hiệu quả!Trước khi đến đây ta đã sai người thông báo với mọi người,hắc hắc,một chiêu liền trúng. . . . . . tiền trảm hậu tấu! Hiện tại tin tức Diệp Vị Ương muốn quay quảng cáo với ta đã truyền đi khắp nơi,mọi người đều biết cô là nghệ sĩ tập đoàn Dạ Mị,tin tưởng rất nhanh có thể giúp Dạ tổng tài tiến cử thêm nhiều đầu tư bên ngoài.Dĩ nhiên,ngài cũng có thể yêu cầu ta lập tức giải thích đây là hiểu lầm nhưng như vậy công ty các người sẽ chịu ảnh hưởng mặt trái dư luận.”
———Thời điểm Đông Phương Thước nói đến đây còn nháy mắt với Diệp Vị Ương,ánh mắt làm gì có nửa điểm bất cần đời hoa hoa công tử? Tuyệt đối là thanh niên thiên tài biết tính kế.
Mà lời của hắn không thể nghi ngờ đang quăng xuống một quả bom vô hình,ngay cả Thanh Phong Tuấn cũng không ngờ đến hắn dùng chiêu này.
Diệp Vị Ương càng thêm tức giận phản bác: “Cái người này anh có thể đừng hèn hạ thế không? Tôi không phải nói không biết khiêu vũ sao,đến lúc đó đừng nói tôi làm mất mất mặt ngôi sao quốc tế như anh!”
“Không cần cô khiêu vũ,cô chỉ cần theo tôi chụp mấy quảng cáo là được.Dĩ nhiên,về sau sẽ có thù lao đóng phim,tôi đi đâu cô phải theo đó.Chỉ là . . . . . . Diệp Vị Ương,chẳng lẽ cô không cảm thấy tôi cùng người nào dáng dấp rất giống nhau sao? Nhất là mắt? Cô đừng nói cho tôi biết cô tuyệt không nhớ nha! Nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng,rất thương tâm đấy.Còn nữa…mới vừa rồi hôn cô chỉ là muốn chọc cô thôi,tôi chỉ muốn nghiệm chứng ánh mắt người kia mà thôi.Nhưng trước sau quan sát một hồi xem ra không phải cố ý giả ngốc,chẳng lẽ. . . . . . cô thật không cảm thấy ta rất quen thuộc? Hiazzz,như thế nào mới tốt,tôi đặc biệt vì tìm cô mới trở về nước đó ,tôi ở chỗ này. . . . . . rất khổ sở.Thôi,chúng ta còn nhiều thời gian,nếu như cô thật sự quên mất tôi sẽ khiến cô trả giá thật lớn! Thật không nghĩ cô bản lãnh lớn như vậy, trừ người kia cô còn khiến Dạ đại tổng tài hoa cùng Thanh Phong học trưởng quan tâm cho cô!”
Đông Phương Thước nói xong,đưa tay vuốt ngực,cau mày tựa như bị người ta quên nên rất khổ sở,nhưng khóe miệng lại tiếp tục nụ cười không tim không phổi:Diệp Vị Ương,nếu cô dám quên đi người kia,tôi sẽ bóp chết cô!Người kia vô cùng tốt,tại sao cô có thể quên hắn chứ!
Dạ Phi Phàm mới vừa đi tới quầy rượu đã nghe tên kia nói vừa rồi hôn Diệp Vị Ương,sắc mặt lập tức thay đổi,băng hàn lại xuất hiện!
Thanh Phong Tuấn mắt thấy một trận ác chiến sắp triển khai trước mắt,cộng thêm nghe nói Diệp Vị Ương không thể né vụ quay quảng cáo với Đông Phương Thước,tin tức này khiến hắn không sợ người khác làm phiền,hiện nay căn bản không muốn nhìn thấy chuyện đánh nhau,vì vậy nói: “Tất cả đều yên lặng một chút! Đừng làm rộn,đầu tiên nói đến Diệp Vị Ương chỉ phụ trách phối hợp quay quảng cáo nên không thể gây ra bất kỳ scandal,nếu không lập tức tôi lập tức chuyển cô ý về làm thư ký riêng.Đừng quên,tôi mới là Đại Cổ Đông,tôi có quyền quyết định !”
——— Cuối cùng hắn mới là người phúc hắc,đã sớm muốn điều Diệp Vị Ương đến bên cạnh mình.
Dạ Phi Phàm cũng không chịu thua thiệt,cau mày phản đối nói: “Lý tưởng của cô ấy là giành được giải thưởng tại cuộc so tài người mẫu mỗi năm tổ chức một lần, cô ấy cũng không có nhãn rỗi đến làm thư ký riêng cho Thanh tổng.Hơn nữa nghe nói Thanh tổng đã sớm có một nữ thư ký đắc lực tên là Tô Tâm Tâm?”
Thanh Phong Tuấn giận quá hóa cười: “Chậc chậc,xem ra trước khi chúng ta hợp tác Dạ tổng tài đã điều tra qua ta? Như vậy chuyện ta đều tra ngài ta cảm thấy cũng không cần xin lỗi? Cũng vậy,huề nhau.Nhưng. . . . . . Ta muốn nói với Dạ tổng tài,thư ký của ta Tô Tâm Tâm đã nghỉ việc,nguyên nhân ra sao. . . . . .chắc ngài hiểu,thư ký tiểu Ngấn của ngài có phải cũng đã nghỉ việc? Thật không may,hai người này có tư tình hôm qua đã bỏ trốn. . . . . .”
Về phần lý do bỏ trốn Thanh Phong Tuấn đương nhiên sẽ không nói do hắn cố ý dẫn dụ ,hắn cho hai địa điểm du lịch toàn thế giới,số lượng vé mặc hai bọn họ điền,cơ hội ngàn năm một thuở,người nào dám bỏ qua?
Tiểu Ngấn vốn rất chuyên tâm làm việc nhưng bởi vì đồng chí đã bán đứng Dạ Phi Phàm,trong lòng rất bất an rất lo lắng sẽ bị tra được,không thể làm gì khác hơn đồng ý đi chuyến du lịch toàn quốc do Thanh Phong Tuấn tổ chức,tính đi thả lỏng quên đi khoảng thời gian mình làm những việc không hay,vì vậy thu dọn hành lý nhanh chóng bỏ trốn.
Mà Tô Tâm Tâm cho rằng Tiểu Ngấn không muốn gặp cô cho nên chạy trốn,trong cơn tức giận quyết định đuổi theo khắp thế giới!
——— Khụ khụ,tóm lại,ở trong mắt Thanh Phong Tuấn hai người này chính là bỏ trốn.
Nếu hỏi hắn tại sao muốn đuổi đi hai trợ lý niên đệ học muội đắc lực ? Lý do rất đơn giản,hắn cần hai vị trí quan trọng đó không có người.
“Vị trí thư ký của ta cũng trống,nếu như Vị Ương cùng Đại Minh Tinh Đông Phương Thước gây ra scandal tổn hại danh dự công ty,theo lý nên dừng lại tất cả về làm thư ký của tôi.Công ty của tôi xuất hiện nhiều chỗ sơ hở,tôi hiện tại hết sức hoài nghi mình tin lầm người,xem ra Thanh tổng rất quen với thư ký Tiểu Ngấn của ta? Đã như vậy mướn thư ký mới phải thận trọng,Vị Ương là học muội bốn năm đại học của ta,chúng ta rất quen thuộc lẫn nhau,chọn cô ấy tôi tương đối tin tưởng.” Dạ Phi Phàm việc đáng làm thì phải làm,hắn rất thông minh một chút liền hiểu rõ chân tướng.
“Thanh mỗ thật sự rất kính nể sự nhạy bén cẩn trọng của Dạ tổng tài,nhưng. . . . . . chỉ cùng Diệp Vị Ương bốn năm đại học coi như quen thuộc sao? Tại sao ta không thấy? Ngài bây giờ quay đầu nhìn thử vẻ mặt của Diệp tiểu thư,cô ấy dường như không muốn làm thư ký của ngài! Ta lại có một ứng cử viên tốt hơn tiến cử cho ngài,bảo đảm ngài yên tâm, bởi vì không có ai quen thuộc cô ta hơn ngài,năng lực của cô ấy cũng không cần hoài nghi,cô ấy chính là. . . . . . Hàn Thiên Tuyết,có bằng MBA loại giỏi nước Pháp,cùng ngài từ nhỏ lớn lên,chung đụng gần hơn mười tám năm,ngài sẽ không cự tuyệt chứ? A,bởi vì không nghĩ tới ngài sẽ cự tuyệt,cho nên tôi cũng vậy học theo một chiêu của đại minh tinh Đông Phương Thước,ngài vừa hợp tác với ta công ty cũng vừa ký hợp đồng với cô ấy,bây giờ cô ấy đã là thư ký riêng của ngài.Ừm,ta cực kỳ hài lòng quyết định này,ngài không cần phải cảm ơn ta.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!