Chương 267 Xoay ngược tình thế!
Facebook bị bùng nổ, Võ Hạ Uyên không phải lần đầu tiên nhìn thấy video, cô từ từ.
uống trà, chú ý đến mấy người khác dần dần thả lỏng lông mày vừa cau lại”Thế nào, xoay ngược được tình thế rồi sao?”
“Xoay ngược rồi xoay ngược rồi!” Lâm Hàm Khúc mở đi mở lại năm lần,Chị Uyên, trên mạng có rất nhiều người ầm ï kêu gào tên chị”
Võ Hạ Uyên ngây người: “Tại sao?”
“Bởi vì bộ dạng chị hạ gục hai tên kia thực.
sự quá ngầu!”
‘Võ Hạ Uyên đột nhiên chộp lấy điện thoại, “Tổ đạo diễn cut cả chị vào sao?”
Đạo diễn đang định ra rót nước nghe thấy câu này, liền xoay người quay lại y nguyên chỗ cũ, nói đùa, nếu không cut vào thì lại phải tốn sức tìm một cái cớ khác, hơn nữa một màn bùng nổ như vậy, cớ gì mà không phát? Đạo diễn đóng cửa phòng lại, ẩn thân lại ‘Võ Hạ Uyên lướt lại mấy lần mới nhìn thấy video đó, khi cô đánh người còn mang theo.
hiệu ứng âm thanh “bụp bụp bụp” Võ Hạ Uyên hai mắt đột nhiên tối đen, “Xong đời rồi”
“Chị xem có rất nhiều người đang khen ngợi chị đó” Đỗ Minh Thông chỉ chỉ vào điện thoại, “Sao lại xong đời rồi cơ chứ?”
Ngay sau khi dứt lời, điện thoại di động của Võ Hạ Uyên liền vang lên, cô lo lắng bấm vào hai chữ “ông xã” ở trên, thầm nghĩ thôi từ nay xong đời rồi Không sợ có người ngoài có mặt ở đó, Võ Hạ Uyên ngay lập tức nhận cuộc gọi video.
Trương Tấn Phong đang ở trong phòng làm việc, đôi mắt sâu thảm, Võ Hạ Uyên nhất thời không đoán ra được suy nghĩ của anh ta, nên cô phải cẩn thận từng chút một:’Bên đó trời đã tối rồi sao?Sao vẫn chưa về nhà vậy?”
Trương Tấn Phong: “Đang cùng với hàng nghìn cư dân mạng thưởng thức tư thế oai hùng của bà xã”.
Võ Hạ Uyên đau đớn mà che hai mắt lại, “Em không phải cố ý dấu anh, mà là gần đây có việc bận, quên mất”
Những người khác nghe thấy là Trương Tấn Phong không thể không ngồi nghiêm chỉnh lại, Lâm Hàm Khúc và Triệu Nhất Long vân đang cố nhịn cười.
“Cảm giác thế nào?” Trương Tấn Phong hỏi.
Võ Hạ Uyên vẻ mặt chua xót, nếu không phải vì sợ mất mặt, cô chắc chắn đã làm nũng rồi. “Em sai rồi Tấn Minh”
“Anh hỏi em, ngộ nhỡ đối phương cầm theo dao thì phải làm sao?”
“Họ không phải là đối thủ của em…”
“Em nói lại lần nữa!” Trương Tấn Phong dùng chiếc cốc trong tay đập thật mạnh xuống bàn.
Võ Hạ Uyên không dám khinh xuất, “Sau này cho dù có đánh lại hay không đánh lại, cũng sẽ không kích động nữa”
Trương Tấn Phong nhìn chäm chăm Võ Hạ Uyên, một lúc lâu sau, nụ cười nơi khóe mắt anh dần dần lộ ra, “Muốn làm gì thì cứ dặn dò.
Phạm Minh Trạch“Anh không nói gì, nhìn Võ Hạ Uyên ở trong video, nhìn người phụ nữ xinh đẹp, anh cũng bị hớp hồn, nhưng tiếc là…trong lòng tổng giám đốc Trương lại khinh thường, những mấy con khỉ ôm mộng kêu gào ầm ï tên Võ Hạ Uyên!
‘Võ Hạ Uyên gật đầu: “Ừm, em thấy ở Trung Quốc trời đã tối rồi, mau về nhà đi”
“Biết rồi”
“Vậy thì em cúp máy đây”
Trương Tấn Phong cau mày: “Em có phải là đã quên chuyện gì rồi không?”
Võ Hạ Uyên: “Hả?”
Trương Tấn Phong chỉ chỉ lên mặt mình.
Võ Hạ Uyên xấu hổ, thấp giọng nói: “Đừng làm loạn! Xung quanh em đều có người.”
“Mau lên”Trương Tấn Phong không hề nhượng bộ thúc giục.
“Khụ khụ khụ khụ!” Đỗ Minh Thông cầm đầu ho khụ khụ, mấy người khác đồng loạt xoay người.
Võ Hạ Uyên nhân cơ hội hôn nhanh lên màn hình, đỏ mặt nói: “Cúp máy đây!”
“Tốt” Trương Tấn Phong gương mặt căng ra khoan khái dễ chịu.
Làn sóng ở trên mạng bị thổi quay 180 độ, không chỉ vậy, ê-kíp chương trình còn gửi đến một câu nói ý nghĩa, trong câu từ hàm ý chỉ trong nội bộ xảy ra vấn đề, có người cố gắng để lộ ra video, cắt đầu bỏ đuôi, tỏ ý có người muốn tắt nước lên đầu Chung Sở Kiều, bọn họ tuy rằng không có chứng cứ xác thực, nhưng đối với những hành độ như thế này thể hiện sự lên án gay gắt!
‘Vấn đề dường như đã kết thúc ở đây.
Nhưng Võ Hạ Uyên biết rằng mọi thứ chỉ mới bắt đầu.
Trịnh Hoài Lan chắc là bị điên rồi phải không?
Không phải vậy đâu chứ? Trịnh Hoài Lan nắm lấy cánh tay của người đại diện, hỏi trong cổ họng, “Chuyện gì vậy? Có phải bên quan hệ công chúng đã chết rồi không? “
Người đại diện mặt đầy cay đắng, thầm nghĩ bên quan hệ công chúng cũng có phải là toàn năng đâu? Ngay cả khi video chỉ là bản quay lại nhất thời bôi nhọ được Chung Sở Kiều thì có tác dụng gì? Nguyên bản chính là ở trong tay tổ đạo diễn, chỉ phát thêm vài phút là có thể làm sáng tỏ, còn bọn họ cũng không bảo đảm được là sẽ chọc đến ai, mà sống không yên thân, những mặt lợi hại này cô ta đều nói với Trịnh Hoài Lan rồi, nhưng người phụ nữ này nghe không lọt tai, cô ta không trở thành được trung tâm của vũ trụ, liền bắt đầu không thoải mái, muốn nghĩ cách để khiến những người bên ngoài cũng phải mặt mày sầu bi, nghe nói đến chuyện Chung Sở Kiều bị người khác làm nhục, mới nghĩ ra cách như thế này.
Người đại diện nhìn vào những bình luận tràn ngập trên Internet, ngay lập tức liên lạc với Tiểu Tứ, nhưng tin tức của anh ta đều toàn bộ đều như đá chìm đáy biển, không thấy tăm hơi.
Người đại diện không thể ngồi yên.
Trịnh Hoài Lan thấy vẻ mặt của cô ta khác thường, liền hỏi: “Sao vậy?”
“Tiểu Tứ chặn tôi rồi”
“Cái gì?! Trịnh Hoài Lan đột nhiên đứng lên, “Không phải cô nói anh ta không có vấn đề gì sao? Bây giờ phải làm sao?”
Người đại diện đã phát cáu vì thái độ hung hăng của Trịnh Hoài Lan, “Có lúc nào tôi nói với cô là không có vấn đề gì? Tôi đã nói với cô từ sớm rồi, tạm thời đừng làm chuyện bậy bạ, bắt tay với mấy người không đáng tin cậy!”
Trịnh Hoài Lan cảm thấy lo lắng, ‘Không, tôi sẽ đi xuống xem xét!”
Thấy thông tin chính thức được đưa ra để làm sáng tỏ mọi chuyện, còn xác nhận rằng có nội gián trong tổ chương trình, còn Tiểu Tứ lại không thể liên lạc được, lúc này Trịnh Hoài Lan trong tim nhảy như trống, Cô ta làm tóc rối hơn một chút, thay quần áo chỉnh †ề.
Sau đó đi xuống nhà, giả bộ như vừa ngủ dậy, đợi đến khi nhìn thấy mọi người trong phòng khách vô thức trở nên căng thẳng, “Ha ~ Các bạn ngồi đây làm gì vậy? Muốn ăn cơm rồi sao?”
Mọi người cùng xem màn thể hiện vụng về của cô ta, nhưng không ai tiết lộ điều đó.
Trịnh Hoài Lan đổ mồ hôi trên lòng bàn tay, “Vẻ mặt của mọi người có gì đó khác thường, đã xảy ra chuyện gì sao? Tôi đã ngủ cả buổi chiều, không phải là đã bỏ lỡ chuyện gì chứ?”
‘Võ Hạ Uyên đứng dậy nói: “Không có chuyện gì, Lâm Hàm Khúc cùng với Sở Kiều đi vào giúp chị nấu cơm”
Trên người Trịnh Hoài Lan viết đầy chữ “lương tâm cần rứt” rồi.
Nhân lúc mọi người đang bận rộn, Trịnh Hoài Lan chạy đến tìm đạo diễn: “Đạo diễn ơi, về chuyện nội gián liên quan đến Sở Kiều, mọi người đã bắt được rồi chứ?”
Đạo diễn đã nhìn chăm chằm vào Trịnh Hoài Lan kể từ khi cô ta bước ra, lúc này nghe thấy lời đó suýt chút nữa thì cười thành tiếng, “Cô không phải nói ngủ cả buổi chiều sao?Hoá ra cũng biết chuyện này sao? “
Nụ cười trên mặt Trịnh Hoài Lan cứng lại một lúc, sau đó cô ta lắp bäp: “Người đại diện đã nói với tôi, nhưng có nhiều người như vậy.
Tôi lo lằng sẽ làm tổn thương đến lòng tự ái của Sở Kiều, nên không dám nhắc đến.”
“Sẽ tra ra được thôi” Đạo diễn để lại câu trả lời mơ hồ, quay người bước vào phòng.
Nếu trước đây mọi người chỉ là không mong phải gặp Trịnh Hoài Lan, thì bây giờ bọn họ đã hoàn toàn bắt đầu đề phòng cô ta.
Sau khi ăn xong, tổ đạo diễn nhận được một tin nhắn của Võ Hạ Uyên, lại đưa ra một tin tức khác.
Video là ngày đầu tiên mọi người đến căn hộ, chọn phòng, nhận nỊ vụ rồi giải quyết bữa ăn đầu tiên. Lần này là tất cả mọi người đều lộ rõ khuôn mặt, bao gồm cả Võ Hạ Uyên và người đại của Trịnh Hoài Lan.
Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!