Chương 397: Cầu xin ngài giúp tôi thêm một lần nữa
Vừa nhận được sự đồng ý của Boss, huống chỉ bà chủ nhà mình còn bị kéo vào trong scandal này, vốn bộ phận Quan hệ công chúng của ET còn đang ngồi ăn dưa bỗng chốc sôi trào, mỗi người đều nhìn chăm chằm vào máy tính, sau đó tay bay nhanh trên bàn phím.
Ngay cả khi có người bảo vệ cho Lạc Vân, nhưng hiện tại cô ta đang gặp rất nhiều chuyện rắc rối, làm sao có thể là chống lại được nhiều người như vậy, trên facebook lập tức đã có hơn mấy trăm nghìn bình luận châm chọc.
Mà Lạc Vân đã không còn hơi sức để bận tâm đến chuyện rắc rối này, cô ta nhanh chóng đến bệnh viện, nhưng dù bác sỹ có kiểm tra ra sao cũng đều tìm không ra nguyên nhân, điều khiến cô ta tuyệt vọng hơn khi phát hiện trên người và trên mặt mình bắt đầu phát ban.
Thực ra cũng không có gì nghiêm trọng, chờ cô ta tắm xong rồi ngủ một giấc là khỏi, ‘Võ Hạ Uyên không thể xuống tay giết chết cô ta được.
“Quá xuất sắc Trần Anh Thư nhét một miếng bánh trứng vào trong miệng sau đó mơ hồ nói: “Vẫn là em có cách, thật hả dại”
“Là do chị mấy năm nay quá hiền từ rồi”
“Dù sao có anh em chống lưng sợ gì chứ?”
Trần Anh Thư bật cười: “Không phải vấn đề này” Cô ấy từ tốn nói: “Chị à, tuy sinh ra trong gia đình danh tiếng nhưng trong xương cốt lại chính là một tomboy, khi nhắc tới mảnh đất tràn ngập nước bọt như giới giải trí, tự nhiên muốn tránh được bao xa thì càng tốt, chị lo sẽ gây thêm rắc rối cho anh trai em, anh ấy đã tốn rất nhiều công sức cho việc này rồi”
“Sợ cái lông gì” Võ Hạ Uyên hoàn toàn không hề đồng ý: “Còn có em cơ mà”
“Biết rồi, biết rồi” Trần Anh Thư nằm lấy tay của cô: “Sau này chị sẽ nói với em đầu tiên được không?”
Người đời thường thích theo trào lưu, chờ đến khi Lạc Vân đã tắm rửa cho hết ngứa thì cư dân mạng trên facebook đã phỉ nhổ xong rồi, mỗi người đều hài lòng mà rời khỏi, Lạc Vân tức giận đến mức hất văng mọi thứ ở trên bàn Người đại diện than thở: “Thôi quên đi việc đã đến nước này, nói gì cũng chỉ để cho antifan có cơ hội ăn mừng mà thôi, cố nhịn một chút”
“Sao mà nhịn nổi chứ?” Lạc Vân gào lên, sau đó vẻ độc ác chợt thoáng qua trong đôi mặt: “Em muốn gặp vị kia”
“Ý chị là nói có người bảo vệ cho Lạc Vân, à người này là ai anh trai em còn chưa có điều tra ra được sao?”
“Ừ” Trần Anh Thư gật đầu: “Đừng thấy cô ta chỉ là một người mới, nhưng ban đầu vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, lần trước cô ta làm khó chị, anh trai em hoàn toàn không có bận tâm đến cô ta, ai ngờ lại dính líu tới một dự án hợp tác đầu tư bất động sản khác.
Hai chuyện này tưởng chừng như không hề có liên quan, nhưng chính là gắn cùng với nhau, anh trai em đi điều tra nhưng đối tác bất động sản kia chỉ là bù nhìn, còn chưa rõ người đứng sau màn là ai.Vì vậy anh em mới tạm thời bỏ qua cho Lạc Vân, chưa có hoàn toàn đóng băng cô ta”
“Điều này thật là thú vị” Võ Hạ Uyên khẽ nói: “Nếu người chống lưng cho Lạc Vân có bản lĩnh như vậy, sao để cô ta bị bôi đen đến mức không dậy nổi thế?”
“Không giống nhau” Trần Anh Thư vừa nói vừa cười: “Lạc Vân cũng là một cô gái không †ầm thường, những nghệ sỹ khác bị bôi đen cũng sẽ không quá rõ ràng, nhưng những chuyện của cô ta hoàn toàn là sự thật.
Thỉnh thoảng lại bị người khui ra, văn bản tẩy trắng đưa ra chưa đầy ba phút sẽ bị phi nhổ đến mức phải xóa bỏ.
Vì vậy gần đây cô ta hầu như không hề có tin tức gì, chị nghĩ là do công ty cô ta muốn đợi dư luận nguôi ngoai rồi đề cô ta chậm rãi quay lại, ai ngờ…”
Ai ngờ lại bị Võ Hạ Uyên vừa vặn túm được, lại đẩy cô ta lên đầu sóng ngọn gió.
Võ Hạ Uyên không để ý đến sự sống chết của cô ta, nhưng vẫn bận tâm đến chuyện này, cô luôn cực kỳ nhạy cảm, cảnh giác với những việc nằm ngoài tâm kiểm soát và không rõ ràng.
“Cầu xin ngài, hãy giúp tôi thêm một lần nữa được không?” Lạc Vân khóc lóc qua điệt thoại: “Bây giờ tôi không biết phải làm thế nào nữa?
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!