Lọc Truyện

Cường Giả Đô Thị - Dương Thiên (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Tôi không có tiền!” Người đàn ông trung niên lạnh lùng từ chối.

“ð?” Dương Thiên cười, sau đó không quan tâm đến sắc mặt khó coi của ông ta, lôi ví tiền của ông ta ra, lấy một tờ chỉ phiếu một triệu.

Dương Thiên nhét tờ chỉ phiếu vào trong ngực mình, tiếp tục dẫãm lên ngực người đàn ông trung niên, hờ hững nói: “Bây giờ tôi thay đổi chủ ý rồi! Mỗi người một trăm nghìn tiên chuộc, nếu không, ha ha... Hắn nói đến đây thì chân dùng sức một chút!

“AI Tôi đưa, tôi đưa!” Người đàn ông trung niên đau đớn hét lên, ông ta cảm thấy giống như có một ngọn núi đè nặng lên ngực mình, xương cốt cũng bị đập vỡ.

Người đàn ông trung niên không mang nhiều tiền như thế, đành phải dẫn Dương Thiên về địa bàn tụ tập của bang hội mình.

Đây là một khu nhà xưởng có diện tích rộng lớn, cổng được khóa băng xích sắt, nhìn không khác gì những nhà xưởng bình thường. Nhưng sau khi người đàn ông trung niên này mở cửa ra, Dương Thiên mới phát hiện những gì bên trong hoàn toàn khác với những gì hẳn tưởng tượng!

Những chiếc ghế da được xếp thành hai hàng gọn gàng ngay ngắn. Ở chính giữa là một chiếc ghế cao hơn một chút, được lót da hổ, bên trên còn có một tấm hoành phi,hoành phi có hai chữ thật lớn: Bang Hổ.

Bang Hổ?

Dương Thiên cười nói: “Bang phái của các người khí thế không nhỏ nhỉ!”

Người đàn ông trung niên còn đang muốn nói cái gì thì đột nhiên trước mắt tối sầm lại, cả người lâm vào hôn mê. Những người khác cũng hôn mê bất tỉnh.

Một luồng dao động mạnh mẽ từ trên người Dương Thiên truyền đến, ngay sau đó, một lão giả già nua gần như trong suốt bay ra.

“Sư phụ, sao người lại ra đây?” Dương Thiên tò mò nhìn Huyền Hư đạo nhân, khó hiểu nói.

“Ngươi định xử lý những người này như thế nào?” Huyền Hư đạo nhân không trả lời câu hỏi của Dương Thiên, nhìn đám người ngất xỉu dưới đất, hỏi ngược lại.

“Thì còn có thể làm thế nào nữa? Sau khi thu được tiền thì sế thả bọn họ đi... Chẳng lẽ con có thể giết chết tất cả bọn họ à?” Dương Thiên nhún vai nói.

“Ngu ngốc!” Huyền Hư đạo nhân nhìn về phía Dương Thiên, ánh mắt như đang nhìn một tên đần độn, một lúc sau mới nói: “Chẳng lẽ ngươi không nghĩ đến chuyện thu phục bọn họ, lập một bang phái của riêng mình?”

Dương Thiên sửng sốt: “Thu phục bọn họ làm gì? Nhiều người như vậy, con không có tiền nuôi bọn họ đâu. Hơn nữa, cho dù bây giờ thu phục bọn họ, về sau bọn họ lại lén đâm con một đao sau lưng thì phải làm sao?” Đây là điều Dương Thiên lo lắng nhất.

Huyền Hư đạo nhân khẽ thở dài: “Đồ nhi, ngươi phải biết rằng, tất cả những người làm đại sự đều không dựa vào một mình mình để thành công! Hoặc là gia nhập vào thế lực nào. đó, hoặc là tự mình bồi dưỡng thế lực! Đây mới là con đường của anh hùng”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT