Bảy ngày sau, trong một khu vực, một chiến phi thuyền trực tiếp bay lại đây, sau đó có một vị thanh niên lưng đeo thanh chiến đao màu đen bước ra.
"Quang Tốc hoàng!", nơi xa, lập tức truyền đến một đạo thanh âm.
Dương Thiên ngẩng đầu nhìn lại, đúng là đám người Tinh Lạc hoàng, hắn trực tiếp bay qua.
Lúc này, ba người Huyết Vân hoàng cũng đều ở bên người Tinh Lạc hoàng.
"Xem, là nhân loại Quang Tốc hoàng!"
"Hắn cũng vào đây sao?"
"Không có gì lạ mà, di tích Thần Binh vốn là cơ duyên vô cùng lớn, hơn nữa đối với những cường giả Hoàng cảnh am hiểu tốc độ mà nói thì đoạt bảo của bọn họ càng chiếm ưu thế."
"Toàn bộ giới Hạch Huyền chỉ có năm mươi vị là bày ra tốc độ gấp ba lần vận tốc ánh sáng, mấy cường giả đó hẳn là đại bộ phận đều tới đây ha?"
"Không thể chọc được, trong tay Quang Tốc hoàng có được sương mù Tuyết Duyên khuôn mẫu cấp A đó."
"Ha ha, các ngươi cũng quá kiêng kị Quang Tốc hoàng rồi, di tích Thần Binh từ trước đến giờ vẫn luôn ở trạng thái đóng cửa, hiện tại mới vừa mở ra, đã có rất nhiều cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong đi tới nơi này, hắn không có cơ hội che dấu sương mù Tuyết Duyên, nếu muốn sử dụng, chỉ có thể lựa chọn cùng ngã xuống với người khác, trừ cái này ra, hắn sử dụng sương mù Tuyết Duyên, nhất định sẽ bị chúng ta né được. Cho nên, không đến thời khắc tuyệt vọng cuối cùng, Quang Tốc hoàng không có khả năng sử dụng nó. Dùng nó rồi, bảo vật hắn đang sở hữu trên người sẽ bị rớt mấy, tổn thất sẽ vô cùng lớn."
......
Các cường giả dị tộc khác thấy Dương Thiên đã đến, ý thức truyền âm nói.
Có chút cường giả kiêng kỵ Dương Thiên, có phần nhỏ còn lại là khinh thường.
Đương nhiên, nói kiêng kỵ Dương Thiên, bọn họ càng thêm kiêng kỵ sương mù Tuyết Duyên khuôn mẫu cấp A hơn. Không có sương mù Tuyết Duyên, Dương Thiên nhiều nhất cũng chỉ làm bọn họ bị trọng thương, không có khả năng bỏ mạng.
"Quang Tốc hoàng, ngươi cũng tới."
Nhóm cường giả Nhân tộc khác thấy Dương Thiên đã đến, cười chào hỏi, cùng là trận doanh của Nhân tộc, bọn họ khẳng định sẽ đứng cùng bên.
Dương Thiên cười đáp lại từng người, không ra vẻ kiêu ngạo.
Cường giả Nhân tộc đó, đại bộ phận đều là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, thực lực cường đại.
Nơi xa, trong trận doanh của cường giả Yêu tộc, một yêu thú có chút giống con báo nhìn về phía Dương Thiên, ánh mắt lộ ra một tia lạnh băng.
Dương Thiên cảm nhận được ánh mắt, liếc nhìn lại.
"Liệt Vẫn hoàng.", khóe miệng Dương Thiên hơi câu lên.
Liệt Vẫn hoàng nhìn Dương Thiên, trong mắt tràn đầy dữ tợn, bạo nộ.
Trận chiến năm mươi năm trước, hắn trở thành đá kê chân cho Quang Tốc hoàng quật khởi, thậm chí xém nữa bị sương mù Tuyết Duyên mà Quang Tốc hòang che mắt rất tốt giết chết, trở thành đối tượng bị toàn bộ giới Hạch Huyền nghị luận.
Chỉ cần nói tới Nhân loại Quang Tốc hoàng, nhất định sẽ đắc tội với Liệt Vẫn hoàng.
Liệt Vẫn hoàng mặt đầy thần sắc dữ tợn, bạo nộ.
Dương Thiên lại khinh thường cười, thu hồi ánh mắt. Cùng so sánh với Liệt Vẫn hoàng, công kích của hắn còn kém rất nhiều, đến làm Liệt Vẫn hoàng bị thương cũng không nổi. Nhưng mà, Liệt Vẫn hoàng căn bản cũng không làm hắn bị thương được.
Đối với nụ cười khinh thường của Dương Thiên, Liệt Vẫn hoàng càng thêm bạo nộ. Ông ta thù nhỏ tất báo, lại bị lỗ nặng trên người Dương Thiên.
"Ha ha, Liệt Vẫn hoàng, ngươi xem Nhân loại Quang Tốc hoàng đến nơi này, lúc trước không phải ngươi nói muốn đánh chết hắn sao? Sao bây giờ hắn đang ở trước mặt, ngươi sao lại không có động tĩnh gì?", bên cạnh, một vị cường giả Yêu tộc có đôi cánh dài cười nhạo nói.
"Thổ Dực hoàng, câm miệng!", Liệt Vẫn hoàng bạo nộ nói.
"Đường đường là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong trung cấp, thế nhưng lại sợ một nhân loại. Lúc trước còn kém chút là chết luôn trên tay nhân loại này. Liệt Vẫn hoàng, ngươi thật ném luôn mặt mũi Yêu tộc chúng ta.", Thổ Dực hoàng châm chọc nói.
Hắn cũng là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong của Yêu tộc, thực lực không thua Liệt Vẫn hoàng.
Chỉ là, giữa Thổ Dực hoàng và Liệt Vẫn hoàng lại có mâu thuẫn rất lớn.
Thật lâu trước kia, Thổ Dực hoàng thực lực nhỏ yếu, chỉ mới vừa đột phá đến cấp Lĩnh Chủ, khi đó Thổ Dực hoàng đã tu luyện đến Hoàng cảnh.
Trên tinh cầu Yêu tộc, sự kiện lần kia, hắn bị Liệt Vẫn hoàng tùy ý đánh cho bị thương, nếu không phải có cường giả Yêu tộc khác ra tay, hắn đã chết trên tay Liệt Vẫn hoàng.
Trong lòng ông ta đối với Liệt Vẫn hoàng vô cùng thù hận, theo thời gian trôi qua, thực lực của ông ta càng ngày càng mạnh, Vương cảnh, Hoàng cảnh, thậm chí thực lực đạt được cũng không thua kém gì Liệt Vẫn hoàng.
Nhưng, nơi này là chiến trường Hư Vô, ông ta cùng Liệt Vẫn hoàng cùng thuộc trận doanh của Yêu tộc, lại không có khả năng ra tay.
Bất hòa giữa hai người các cường giả của Yêu tộc khác đều biết. Hiện tại, có thể tạo ra đả kích cho Liệt Vẫn hoàng, Thổ Dực hoàng tất nhiên sẽ không bỏ qua.
"Hừ!", Liệt Vẫn hoàng hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm, trực tiếp xoay người bay đi.
Chân chính giao tranh, thực lực của ông ta so với Thổ Dực hoàng kỳ thật còn kém một chút, tốc độ cũng không bằng Thổ Dực hoàng.
Đối tượng lúc trước ông ta tùy ý đánh cũng bị thương, hiện tại thực lực hoàn toàn vượt xa ông ta.
Đối với trào phúng của Thổ Dực hoàng, ông ta cũng không phản bác được, hiện tại, ông ta xác thật không dám ra tay với Dương Thiên, ông ta lần trước thật sự bị sương mù Tuyết Duyên của Dương Thiên dọa sợ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!