Lọc Truyện

Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên (Bản Dịch - FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Nhìn lại cách nàng cầm bút, sao lại cầm cả hai tay?  

 

Rốt cuộc nàng có biết dùng bút không vậy?  

 

Cố Sơ Lan cười đắc ý.  

 

Từ nhỏ đến lớn Cố Thanh Hy chưa từng cầm bút bao giờ, cũng chưa từng đọc sách, nàng có thể làm ra bài thơ thế nào?  

 

“Xong rồi”.  

 

“Xong rồi hả? Đây là cái gì thế?"  

 

“Quân cờ đó, quân cờ màu đen, ấy, nó giống hệt quân cờ kia như đúc còn gì?”  

 

Mọi người ôm trán.  

 

Thế mà cũng được nữa hả?  

 

“Mời tam tiểu thư ghi thêm vài câu thơ”, Thượng Quan phu tử vẫn rất hiền lành, không hề trách cứ gì nàng.  

 

Cố Thanh Hy viết ra một chữ Thanh nghiêng ngả xiêu vẹo, có vẻ nàng không biết chữ Cố và chữ Hy, bèn nghiêng đầu nhìn Tiêu Vũ Hiên, nhỏ giọng hỏi: “Chữ Cố với chữ Hy viết thế nào?”  

 

Tiêu Vũ Hiên vội vàng lùi về phía sau.  

 

Hắn tuyệt đối không quen biết nữ nhân này.  

 

Hoàn toàn không hề quen biết.  

 

Dù giọng của Cố Thanh Hy có nhỏ cách mấy thì mọi người cũng đều nghe thấy, không khỏi ôm bụng cười to.  

 

Người ta hay bảo Cố tam tiểu thư chỉ là kẻ vô dụng, nay gặp mặt ngoài đời, quả thật danh xứng với thực.  

 

Cố Sơ Lan đứng bên cạnh Trạch Vương, dịu dàng nhỏ nhẹ nói: “Tài văn chương của tỷ tỷ vẫn như thế từ trước tới nay, momg Trạch Vương chớ ghét bỏ”.  

 

Trạch Vương cười lạnh, ánh mắt nhìn Cố Thanh Hy chỉ có sự chán ghét: “Tài năng của nàng thế nào thì liên quan gì đến ta, ta với nàng đã giải trừ hôn ước từ lâu rồi”.  

 

Đôi mắt trong veo của Cố Thanh Hy chợt hiện lên vẻ sắc bén lạnh lùng đầy khác lạ, nhưng lại nhanh chóng biến thành vẻ ngây ngô bình thường.  

 

“Phu tử, cho hỏi ta đã vượt qua kiểm tra chưa?”  

 

“Cố tam tiểu thư vẽ được một bức tranh rất đẹp, viết chữ cũng rất tốt, đáng để khen ngợi, ta sẽ treo tranh của tam tiểu thư giữa học đường, để các đệ tử khác học hỏi thêm”.  

 

Lại là những lời đó.  

 

Thượng Quan Sở, ngoài mặt thì tươi cười rung động lòng người, thật ra trong đầu toàn những suy nghĩ xấu xa, đúng là phí phạm gương mặt tuấn tú như thần tiên đó mà.  

 

Nàng cười đến mức nịnh nọt: “Phu tử, thế không được tốt lắm đâu”.  

 

“Ta thấy rất tốt”.  

 

Cố Thanh Hy nghẹn cả cục tức quay trở về chỗ ngồi của mình, nàng có thể cảm nhận được ánh mắt mọi người nhìn mình đầy vẻ nhạo báng.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT