Lọc Truyện

Cuồng Phi Sủng Vương - Đệ Nhất Vương Phi - Thanh Hy - Mặc Uyên (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Thái giám giải thích: “Vu công tử, chuyện là thế này, khoảng thời gian trước có một đại hội tắc mã, tất cả ngựa tốt đều bị đưa đi tham gia, đến nay vẫn chưa được đưa về. Những con ngựa được để lại trong cung không được tốt lắm, những con ngựa này còn được lựa chọn rất kĩ lưỡng”. 

Vu Huy nổi giận. 

Họ coi hắn ta là gì? 

Đường đường là Dạ Quốc mà lẽ nào không có nổi một con ngựa tốt? 

Dù có muốn viện cớ thì cũng phải tìm cớ nào hợp lý một chút chứ? 

Liễu Nguyệt giữ chặt hắn ta: “Thái hậu và hoàng thượng đều đang ở đây, ngươi bình tĩnh một chút. Họ dám đưa ngựa kém đến chắc chắn là ý của thái hậu. Nếu ngươi đứng ra nghĩa là công khai chống đối thái hậu”. 

“Nhưng họ bắt nạt người thật quá đáng!” 

Quả thật rất quá đáng, hắn ta cũng không chịu được, nhưng nếu chống đối, cả gia tộc hắn ta cũng sẽ gặp hoạ. 

Cố Thanh Hy nhìn lướt qua những con ngựa kém, trên mặt không hề có biểu cảm khó chịu, ngược lại rất thản nhiên: “Mặc dù ta không biết xem ngựa, nhưng ta cảm thấy những con ngựa này đều rất tốt, đủ để tham gia cuộc thi này”. 

Rất... Rất tốt? 

Nàng bị mù à? 

Dù không biết xem ngựa thì cũng phải nhìn ra những con ngựa này đều già yếu hoặc bị tàn tật chứ nhỉ? 

Nhưng họ lại thấy Cố Thanh Hy sờ cằm, đi vài vòng quanh bầy ngựa, sau đó chọn một con ngựa con trong số đó. 

Con ngựa kia vừa gầy vừa thấp, rõ ràng là một con ngựa còn rất nhỏ tuổi, có lẽ còn chưa cai sữa. 

Không ngờ Cố Thanh Hy lại chọn con này, mắt nhìn của nàng cũng tệ thật. 

Vu Huy giậm chân: “Lão đại à, đây là con ngựa kém nhất trong số những con ngựa này, nó còn là ngựa con nữa, thay vì chọn ngựa con thì tốt hơn là cô nên chọn ngựa già”. 

“Phải đó, con ngựa nhỏ gầy như thế này có thể làm nên chuyện gì?” 

Dạ Hoàng tốt bụng nhắc nhở: “Hay là ngươi chọn con khác đi”. 

Hắn cũng cảm thấy con ngựa đó quá kém. 

Cố Thanh Hy sờ đầu ngựa, cười đáp: “Ngựa con mới tốt chứ, có câu nghé con mới sinh không sợ cọp, biết đâu nó to gan, dám vượt qua những chiếc vòng lửa kia thì sao?” 

Điên rồi, nữ nhân này chắc chắn đã điên rồi. 

Đương Đương công chúa cười đắc ý: “Ta cho ngươi thêm một cơ hội lựa chọn, kẻo ngươi lại bảo ta bắt nạt ngươi”. 

“Không cần, ta chọn con này, ta tin vào cảm giác đầu tiên của mình, hơn nữa ta cảm thấy con ngựa này rất hợp với ta”. 

Đương Đương công chúa cười nhạo. 

Hợp cái quần què. 

Một con súc vật mới sinh thì có thể biết gì? 

“Được thôi, chỉ mong ngươi đừng hối hận là được”. 

Cố Thanh Hy sờ chú ngựa đen, dịu dàng vuốt ve bờm ngựa, cười bảo: “Những người này có mắt mà không biết thiên lý mã. Ngươi đi theo ta, chúng ta cùng nhau giành chiến thắng cho họ sáng mắt ra”. 

“Hí...” 

Cũng không biết con ngựa vừa gầy vừa thấp này có linh tính hay không mà nó lại ngửa mặt lên trời hí một hơi dài. 

Cố Thanh Hy gỡ yên ngựa xuống, sau đó nhảy lên lưng ngựa, động tác thành thạo tự nhiên, nhìn không giống như chưa cưỡi ngựa bao giờ, nhưng nàng lại lẩm bẩm: “Nhìn người khác lên ngựa rất nhẹ nhàng, sao ta lại suýt không lên được nhỉ? May mà ngươi khá thấp, nếu không ta nhất định sẽ ngã sấp xuống đất”. 

Câu nói này khiến mọi người khó hiểu. 

Rốt cuộc nàng có biết cưỡi ngựa hay không? 

Cố Thanh Hy cầm cung tên lên, lấy mười mũi tên ra thử mấy lần vẫn không tìm được cảm giác. 

Mười mũi tên là quá nhiều, bàn tay nhỏ của nàng hoàn toàn không cầm được chứ nói gì đến việc bắn. 

Mọi người nhìn mà thấp thỏm, như vậy thì làm sao bắn? 

Điều quan trọng nhất là nàng gỡ yên ngựa xuống để làm gì? 

Chỉ có Đương Đương công chúa và Thái Hậu cảm thấy hả hê. 

“Có vẻ như không dễ bắn lắm, này ngựa con, chúng ta hãy cùng nhau cố lên!” 

Bỗng nhiên Cố Thanh Hy kéo dây cương, cưỡi chú ngựa đen lao nhanh về phía chiếc vòng lửa, tốc độ vừa nhanh vừa chính xác như tên rời dây cung, thoáng chốc đã nhảy qua vòng lửa này đến vòng lửa khác. 

Cùng lúc đó, Cố Thanh Hy lấy mười mũi tên ra, nhắm chính xác vào hồng tâm, bắn “vèo” một tiếng về phía hồng tâm. 

Mười mũi tên đều trúng. 

Sau khi bắn trúng một hồng tâm, nàng vẫn không giảm tốc độ, cưỡi chú ngựa đen tiếp tục chạy về phía mười chiếc vòng lửa thứ hai. Vẫn với tư thế cũ, giương cung lắp tên, “vèo” một tiếng, lại lần nữa trúng hồng tâm. 

Shh... 

Tất cả mọi người đều hít vào một hơi. 

Con ngựa đen này là nghé con mới sinh không sợ cọp thật ư? 

Chiếc vòng lửa cháy hừng hực kia mà nó không sợ? 

Còn Cố Thanh Hy nữa, rõ ràng tay nàng rất nhỏ, sao có thể cầm được mười mũi tên, còn bắn cả mười mũi tên cùng lúc đều trúng hồng tâm? 

Lại nhìn Cố Thanh Hy một người một ngựa lao về phía mười chiếc vòng lửa thứ ba. Vòng lửa cháy hừng hực, gần như không thể thấy rõ bóng dáng của nàng, nhưng tư thế hiên ngang của nàng lại khắc sâu vào lòng mọi người. 

Một nữ tử đẹp nghiêng thành với bộ quần áo đỏ rực, nàng cưỡi ngựa đen nhỏ, không chút sợ hãi vượt qua vòng lửa này đến vòng lửa khác, mười mũi tên bắn cùng lúc trúng thẳng vào hồng tâm. 

Đôi mắt trắng đen rõ ràng của nàng phản chiếu ngọn lửa hừng hực và hồng tâm, ngoài ra còn có một niềm tin, một niềm tin vững chắc. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT