CHƯƠNG 27: CON TRAI VẪN CÒN ĐANG Ở TRÊN GIƯỜNG KÌA
Nhiều đếm không hết.
Trong nháy mắt sắc mặt của Thịnh Thế Hùng chìm xuống, người phụ nữ này quả thật là một người cực kỳ không an phận.
Anh vốn dĩ còn muốn tìm hiểu cô rõ hơn từ chỗ của cậu bé, nhưng mà bây giờ xem ra căn bản cũng không cần thiết phải làm như vậy.
“Ba chuyển cho con một trường học khác có được không?” Thịnh Thế Hùng di chuyển đề tài.
Trong trường học hiện tại của cậu bé, anh đã tìm hiểu rồi, là một trường công cấp trung bình, giáo viên giảng dạy cái gì đó cũng không so sánh được với học viện quý tộc.
Càng quan trọng hơn nữa là Thịnh Thế Hùng muốn nhanh chóng kéo cậu bé ra khỏi cái vòng tròn của Lý Triều Kha.
Để cho con trai thích ứng với cấp bậc cuộc sống ở nhà họ Thịnh nên có.
“Không muốn đâu ạ, ở trong lớp con đã có bạn bè rồi, con không muốn phải tách ra với bạn của con đâu.” cậu bé lập tức lắc đầu giống như là một cái trống.
Thấy con trai phản đối như vậy, Thịnh Thế Hùng không tiếp tục kiên trì nữa, chỉ là nở nụ cười, trong ánh mắt nhìn về phía cậu bé tràn đầy cưng chiều.
Bọt xà phòng ở trên người của cậu bé đã được dội sạch sẽ, Thịnh Thế Hùng cũng xả nước cho xà phòng trên người mình sạch, sau đó cầm lấy cái khăn lớn quấn ở quanh lưng, lại cầm lấy khăn tắm bao bọc lấy cậu bé, trực tiếp ôm cậu bé trở về phòng ngủ.
Lúc này Lý Triều Kha đang nằm ở trên giường, đang nghiêng người xem điện thoại.
Thịnh Thế Hùng vừa mới bước vào liền nhìn thấy đường cong uyển chuyển nhẹ nhàng của cô, quả thật đang câu dẫn người khác phạm tội.
Người phụ nữ này cho dù có mặc một cái váy trắng tinh che cực kỳ kín kẽ, nhưng mà vẫn không thể che được trái tim không an phận ở trong lòng của cô, bất cứ lúc nào cũng tỏa ra sức quyến rũ hấp dẫn người khác.
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực gần như xuyên thấu truyền đến từ đằng sau lưng của mình, Lý Triều Kha nghiêng đầu sang quan tâm nói: “Có cần mẹ sấy tóc giúp cho con không?”
“Ba sấy tóc cho con, mẹ sấy tóc cho ba.”
cậu bé cười hắc hắc nói.
Cậu bé thích nhất là việc phân công.
Lý Triều Kha không hề suy nghĩ gì liền từ chối ngay: “Vóc dáng của anh ta quá cao, mẹ không thể sấy tới được.”
Lúc đầu đối với đề nghị này Thịnh Thế Hùng cũng không cảm thấy là có gì, cái gì chứ, người phụ nữ này vậy mà lại không chịu sấy tóc cho anh hả?
Ở thành phố Cổ này, người phụ nữ muốn sấy tóc cho anh đều có thể quấn ba vòng trái đất, thế mà cô còn chơi cái trò đưa đẩy ở đây, muốn trở thành một cô bé ngọt ngào ngốc nghếch thu hút lực chú ý của anh phải không.
Không thể để cho cô đạt được.
Giọng nói của Thịnh Thế Hùng thản nhiên: “Tôi có thể ngồi xuống một cái ghế.”
cậu bé lập tức phối hợp: “Con cũng có thể ngồi xuống.”
Lý Triều Kha: “…”
Được lắm, hai ba con bày binh bố trận, cái này căn bản không muốn cho cô đường lui.
Lý Triều Kha một mặt thấy chết không sờn, cầm lấy máy sấy ghét bỏ đến nỗi ngón tay cũng không muốn xuyên qua trong mái tóc của Thịnh Thế Hùng, nhưng mà hành vi động máy sấy qua loa cho có lệ của cô làm cho tâm trạng vốn dĩ không tốt của Thịnh Thế Hùng trong nháy mắt liền “cạch” một cái ngã xuống đáy cốc.
Vì vậy có một bàn tay lớn đột nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ của Lý Triều Kha.
Sau đó bàn tay lớn nắm lấy bàn tay nhỏ, bàn tay nhỏ nắm lấy cái máy sấy, bàn tay lớn có tiết tấu bắt đầu di chuyển trái phải trên dưới…
Lý Triều Kha: “…”
Giọng điệu của Thịnh Thế Hùng nặng nề: “Đã học được cách sử dụng máy sấy rồi, như vậy thì có cần tôi phải dạy như thế nào để chải tóc hay không?”
“Không… không cần đâu.” Lý Triều Kha cảm thấy đầu lưỡi của mình muốn dính lại với nhau.
Không phải chứ, làm cái gì vậy.
Thịnh Thế Hùng lại còn có một bộ mặt trẻ con như vậy.
“Đầu của con đã khô rồi, hay quá đi thôi.”
cậu bé đứng dậy nhón chân lên sờ lên đầu của Thịnh Thế Hùng, giơ ngón tay cái lên với Lý Triều Kha: “Mẹ cố lên nha, chẳng mấy chốc tóc của ba cũng sẽ khô thôi.”
Thịnh Thế Hùng lập tức kéo cậu bé vào trong ngực của mình, cười rất chân thành: “Cảm ơn đề nghị của con trai, đây là một lần sấy tóc quan trọng nhất trong cuộc đời của ba, ba sẽ nhớ kỹ cả đời này.”
“Vâng ạ.”
cậu bé dùng sức gật đầu, nhìn ba một chút rồi lại nhìn mẹ một chút, sau đó đan hai cái tay nhỏ của mình lại với nhau đặt ở ngực, nghiêm túc nói: “Cho nên ba với mẹ, một nhà ba người chúng ta phải luôn luôn luôn luôn ở bên nhau.”
“Tóc đã sấy khô rồi.” Lý Triều Kha thu hồi máy sấy.
“Vậy mẹ ơi, chúng ta ngủ chung đi.”
cậu bé lôi kéo cánh tay của Lý Triều Kha, bắp chân nhỏ cũng đưa tới theo, nhỏ giọng nói: “Mẹ ơi, con lén lút nói cho mẹ nghe một bí mật, ba ấy… ba không có mặc đồ lót đâu, ở bên trong ba để trần.”
Máu khắp người của Lý Triều Kha bắt đầu sông lên trên trán.
“Mẹ ơi, mẹ sao vậy, sao mặt mẹ lại đột nhiên đỏ lên như vậy chứ, có phải là mẹ phát sốt rồi không?”
cậu bé vừa nói vừa duỗi bàn tay nhỏ ra sờ sờ lên trán của Lý Triều Kha rồi lại sờ mình, vẻ mặt vô cùng thắc mắc: “Mẹ ơi, hình như là mẹ đâu có phát sốt đâu.”
Lúc này Lý Triều Kha đã không nói nên lời.
Cô bị thế giới hiện thực xấu xí này làm cho chấn động.
Ai có thể nghĩ tới một Thịnh tổng cao quý thần bí trong mắt của người ngoài, vậy mà bản thân lại không mặc đồ lót, chỉ quấn một cái áo choàng tắm ngang nhiên xuất hiện trước mặt của một cô gái khác, còn để cho cô gái đó sấy tóc cho mình.
“Biến thái!” Lý Triều Kha không nhịn được nữa, nhỏ giọng lầm bầm nói ra hai chữ.
Nhưng mà Thịnh Thế Hùng vừa mới đi vào trong phòng tắm lúc nãy lại bước ra vào lúc này.
Đương nhiên là hai chữ biến thái cũng rơi vào trong lỗ tai của anh.
Trong đáy mắt của anh xuất hiện một sự châm chọc và đùa cợt mãnh liệt, cái dạng phụ nữ câu tam đáp tứ giống như cô vậy mà cũng cảm thấy ngại ngùng, nói anh biến thái.
Lý Triều Kha nhìn thấy Thịnh Thế Hùng cứ nhìn chằm chằm đi về phía mình, sau đó đưa tay ra nắm chặt áo choàng tắm bên hông, giơ một tay lên…
“A a a a!”
Lý Triều Kha sắp bị dọa chết rồi, cái đồ biến thái, cô vô thức há to miệng kêu lên, hai mắt cũng nhắm chặt lại.
“Mẹ ơi, ba đã mặc quần ngắn vào rồi.” cậu bé nhanh chóng mật báo cho Lý Triều Kha.
Lý Triều Kha thở một hơi nhẹ nhõm, bán tín bán nghi mở mắt ra nhìn về phía dưới của Thịnh Thế Hùng, quả nhiên là đã mặc quần ngắn vào rồi, vẫn là cái phong cách cây dừa trời xanh mây trắng, Lý Triều Kha kiềm chế không được mà bật cười một tiếng.
Nhưng mà rất nhanh Lý Triều Kha lại không cười được nữa.
Bởi vì cô cảm nhận được sự lạnh lẽo trong đôi mắt của Thịnh Thế Hùng lại lạnh hơn mấy phần, thậm chí còn có khí thức nguy hiểm.
Lý Triều Kha càng ôm con trai chặt hơn, cả người cũng không để lại vết tức di chuyển về một nơi khác trên cái giường.
Thịnh Thế Hùng đều nhìn hết những hành động ngây thơ này của cô ở trong mắt, gương mặt âm u vẫn không thay đổi.
Lý Triều Kha đưa tay vỗ nhẹ vào phần lưng của cậu bé, mức độ từ nhanh đến chậm, sức lực từ nặng đến nhẹ, dần dần ban đầu cậu bé vẫn có chút hưng phấn ngủ không được rất nhanh liền chóp chép miệng mấy cái rồi bắt đầu tiến vào mộng đẹp.
Bên này Lý Triều Kha vừa mới thả lỏng một trái tim, cảm thấy đã hoàn thành một chuyện vô cùng lớn.
Nhưng mà một giây sau lại cảm thấy có một đôi cực kỳ nóng bỏng vòng qua eo của mình.
Đây là…
Lý Triều Kha cẩn thận từng li từng tí rút cánh tay dưới cổ của cậu bé ra, hơi nhóm người dậy đưa tay muốn lôi cánh tay nóng hổi của người đàn ông đang dán ở trên lưng của mình ra.
Kéo cứ kéo không hề động đậy, ngược lại còn giống như đốt cháy một loại dục niệm nào đó tiềm ẩn ở trong lòng của người đàn ông.
Lý Triều Kha chỉ cảm thấy là trên mặt của mình có một ngọn lửa, sau đó cánh môi của người đàn ông liền đè xuống.
Mềm mềm làm lạnh.
Đôi môi vừa bá đạo vừa cường thế trực tiếp khuấy động.
Cả người của Lý Triều Kha đều căng cứng, hô hấp cũng sắp dừng lại, đầu óc ong ong trống rỗng, chuyện duy nhất mà cô có thể làm chính là dùng sức mở to hai mắt, hai cái tai nhỏ cố gắng chống đỡ lồng ngực của Thịnh Thế Hùng muốn đẩy anh ra.