CHƯƠNG 4: OAN GIA NGÕ HẸP
Hai tiếng sau, sau khi sắp xếp cho Lý Tuấn Kiệt xong, Lý Triều Kha đến phân bộ thành phố Cổ của Thiết Kế Cao Cấp Bách Lệ ở số 98 đường Sùng Minh, tầng 17, 18 tòa nhà Phúc Sơn.
Vừa bước vào cửa của Thiết Kế Cao Cấp Bách Lệ, Lý Triều Kha đã nghe thấy một thanh âm chói tai quen thuộc:
“Các người rốt cuộc có biết làm quần áo không vậy? Cái này là để mặc trong tiệc sinh nhật của tôi đó!”
“Tôi tiêu 3 tỷ đến tìm các người! Không phải là để các người làm đại qua loa cho tôi một bộ đồ!”
“Cái tôi cần là cao cấp, ưu nhã, sang trọng, độc nhất vô nhị! Nhưng các người nhìn đi, tôi mặc bộ đồ này lên người có thể hiện được điểm nào không? Không có điểm nào hết!”
“Hoàn tiền đi!”
Đây là thanh âm của Hồ Vy Vy!
Trái tim Lý Triều Kha lập tức tạm ngừng đập.
Cho dù đã cách biệt 5 năm, nhưng Lý Triều Kha vẫn có thể nghe ra được giọng nói của cô ta ngay.
Năm năm này, cô một thân một mình, ôm bụng lớn, phấn đấu để leo lên từ vũng bùn, nhưng Hồ Vy Vy thì lại sống cuộc sống phú quý xa xỉ ở thành phố Cổ.
Sự căm hận ẩn giấu trong lòng Lý Triều Kha, lập tức dấy lên.
Lý Triều Kha siết chặt nắm đấm, ép mình bình tĩnh lại.
Về thành phố Cổ, cô đã biết trước là mình và Hồ Vy Vy cùng với tên tra nam Triệu Đức Tân đó sẽ gặp nhau rồi, chỉ là không ngờ sẽ trùng phùng nhanh như vậy, lại không kịp phòng bị như vậy.
Cô có hôm nay, là bò từ dưới đáy bùn mà lên, cô bây giờ đã có thêm Lý Tuấn Kiệt, cô không thể manh động.
“bà Triệu, bà bớt giận! Bản thiết kế trước đây bà cũng đã xem qua rồi, bà đã hài lòng mà! Quần áo mà bây giờ bà nhìn thấy chỉ là bán thành phẩm thôi, chưa có hoàn toàn làm xong, cái này…”
“Im miệng, tôi không nghe, hoàn tiền đi!”
Hồ Vy Vy chống nạnh, vẻ mặt nóng nảy hà khắc.
Lý Triều Kha kìm nén sự oán hận trong lòng, cong môi tiến lên trước.
bà Triệu?
Ha.
“Lý Triều Kha, sao chị lại ở đây?”
Hồ Vy Vy quay đầu lại, đối diện với Lý Triều Kha, trái tim bất giác kinh ngạc một cái.
Thanh Bảo thấy hai người như có quen biết nhau, lập tức tiến lên trước nói: “bà Triệu, đây là nhà thiết kế trang phục cấp cao của công ty chúng tôi, nhà thiết kế Lý Triều Kha, mới vừa từ nước ngoài trở về.”
“Nhà thiết kế? Chị vậy mà lại trở thành nhà thiết kế?”
Vẻ mặt Hồ Vy Vy đầy sự ngạo mạn, ánh mắt đánh giá trên dưới Lý Triều Kha một phen:
Mặc dù quần áo của Lý Triều Kha được may chỉnh tề, phóng khoáng, mặc trên người cũng rất tao nhã, xinh đẹp nhưng nhìn không ra là nhãn hiệu gì, rõ ràng là nhãn hiệu linh tinh.
Chưa kể đến cổ, tai và cổ tay của Lý Triều Kha, tất cả đều trống rỗng, không có trang sức gì cả.
Hồ Vy Vy cho rằng Lý Triều Kha sống không được tốt.
Điều này khiến cô ta rất hài lòng.
“Nhà thiết kế cấp cao đúng chứ, vậy được, vậy phiền nhà thiết kế cấp cao thiết kế lễ phục cho tôi đi.”
“Đây là cơ hội cuối cùng mà tôi cho các người! Nếu như còn không khiến tôi hài lòng thì không chỉ đơn giản là hoàn tiền thôi đâu!”
Hồ Vy Vy cười rất mỉa mai, sau đó quay người đi vào phòng đo ở bên cạnh.
Nhân viên công tác ở Thiết Kế Cao Cấp Bách Lệ đều lũ lượt vây tới.
“nhà thiết kế Lý, vị khách này vô cùng khó chịu, tính khí cũng rất xấu nữa, hay là đơn này chúng ta hoàn tiền đi đừng nhận nữa.”
“Hơn nữa tôi thấy cô ta hình như có địch ý rất lớn với chị, cho dù chị nhận rồi thì chỉ e cũng phục vụ không tốt.”
Lý Triều Kha mỉm cười một cái, nhưng ngữ khí rất kiên định: “Công ty chúng ta vẫn đang trong giai đoạn khởi đầu, mỗi một vị khách đều rất quan trọng, yên tâm đi, tôi sẽ xử lý tốt.”
Tiền của kẻ thù, sao lại không kiếm cho được chứ!
Sau khi Lý Triều Kha chỉnh lý xong tâm trạng thì đẩy cửa phòng đo ra.
“Chào bà Triệu, tôi là nhà thiết kế riêng của bà, Lý Triều Kha.”
“Tôi đo kích thước cho bà trước, sau đó sẽ thiết kế bản sơ thảo cho bà. Bà có bất kỳ ý tưởng gì thì đều có thể nói với tôi. Tôi sẽ tiến hành sửa theo ý tưởng của bà.”
Lúc nói mấy lời này, khóe miệng Lý Triều Kha luôn duy trì một nụ cười nghề nghiệp tiêu chuẩn.
“Chậc chậc chậc!”
Hồ Vy Vy lắc đầu: “Đây vẫn còn là Lý Triều Kha kiêu ngạo mà tôi biết sao?”
Lý Triều Kha không quan tâm, cầm lấy thước cuộn trực tiếp nói: “bà Triệu, xin bà nhấc cánh tay lên.”
Hồ Vy Vy mặc kệ, tiếp tục ngồi trên ghế sofa, ung dung nói:
“Chị họ, 4 năm không gặp, chị tìm được anh rể của tôi rồi chứ? Là một hay là hai người?”
“Không đúng! Chị họ ngay cả dáng vẻ của anh rể thế nào mà cũng còn không biết thì sao có thể tìm được? Vậy…”
“Chắc chị không tìm đại một tên đàn ông rồi kết hôn đó chứ? Vậy người đàn ông đó có biết chuyện chị đã kết hôn, còn cắm sừng chồng mình ngay đêm tân hôn không?”
“bà Triệu!”
Vết thương chưa bao giờ lành lại một lần nữa bị xé toạc ra, nội tâm Lý Triều Kha đau đớn khôn xiết, nhưng sự căm hận là một con dao hai lưỡi, có thể trở thành thành tựu ngày hôm nay của Lý Triều Kha, thì cũng có thể hủy đi tất cả những gì mà cô có.
Cô không muốn làm lại từ đầu nữa.
Cho nên cô tuyệt đối không thể bị Hồ Vy Vy chọc giận, không thể để rối loạn.
Ngón tay Lý Triều Kha đâm sâu vào trong lòng bàn tay, nụ cười trên mặt rất nghề nghiệp: “Xem ra bà Triệu không thật tâm muốn làm quần áo, vậy mời bà ra ngoài.”
“Chị nói chuyện kiểu gì vậy, có ai nói chuyện với khách hàng như chị không chứ?!”
Tuy nói như vậy, nhưng Hồ Vy Vy vẫn ngoan ngoãn nhấc cánh tay lên.
Khó lắm mới có cơ hội sỉ nhục Lý Triều Kha, cô ta đương nhiên không nỡ để bỏ qua như vậy rồi.
Nhìn thấy Lý Triều Kha đo đùi cho mình, Hồ Vy Vy lại nở nụ cười nhu mì.
“Chị họ chị có biết không, anh Đức Tân thích nhất là đôi chân này của tôi đó.”
“Anh ấy còn nói kiếp này, sướng nhất là lúc ở trên giường với tôi đó.”
“Chị, chỉ e là chị sẽ không biết, anh Đức Tân yêu tôi chiều tôi thế nào đâu!”
Lý Triều Kha không trả lời, im lặng mà đo kích thước.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!