Lọc Truyện

Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa Lý Triều Kha

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 8: CÓ KẾT QUẢ GIÁM ĐỊNH RỒI

“Lý Triều Kha, có bản thiết kế chưa?” Trong ngữ khí của Hồ Vy Vy tràn đầy sự khiêu khích.

“Trong vòng ba ngày có thể cho bà.” Lý Triều Kha nhìn sắc trời đen thui bên ngoài, nội tâm đã bắt đầu bình tĩnh lại.

Binh đến thì tướng ngăn, nước đến thì đất chặn.

“Ba ngày, ba ngày tôi đợi không được, Lý Triều Kha, tôi nói cho chị biết, sáng sớm mai chị đến tiệm đợi đi, nếu như tôi qua đó mà không thấy chị thì sẽ đi kiện chị! Thuận tiện nói cho cả thành phố Cổ biết, Thiết Kế Cao Cấp Bách Lệ các người thất lễ với khách hàng! Để các người cuốn gói biến!”

Đầu bên kia Hồ Vy Vy đắc ý mà cúp điện thoại.

Lý Triều Kha cầm lấy điện thoại, hít sâu một hơi bình ổn lại cảm xúc: Lý Triều Kha, cái này không có gì to tát hết, kẻ kinh tởm có đầy trên thế giới này, cố lên.

Cái cô không biết đó là, ở đằng sau cô, cậu bé nhỏ đang sáp ở cửa nghe lén.

Ngữ khí huênh hoang ngông cuồng của Hồ Vy Vy, không cần để loa ngoài cũng rất chói tai, điều này khiến cậu nhóc đau lòng mà rơi nước mắt.

mẹ bảo bối của cậu nhóc sao có thể để người khác ức hiếp được chứ!

Đợi đến khi cậu tìm được Ba mới rồi, cậu bé nhất định sẽ kêu người đó bảo vệ mẹ cho tốt.

Lý Triều Kha ra khỏi thư phòng, phát hiện cậu nhóc đã ăn xong mì, chén đũa cũng đã dọn dẹp xong, lúc này đang nằm sấp lên bàn nghiêm túc mà vẽ vời.

Có lẽ là thiên thú thừa hưởng từ mẹ, cậu nhóc từ nhỏ đã thích tô tô vẽ vẽ, lại cộng thêm lúc Lý Triều Kha ở nước ngoài ngày đêm vẽ bản thiết kế, cậu nhóc mưa dầm thấm đất, cho nên nhỏ tuổi đã có thể thiết kế ra không ít bộ trang phục khiến người ta nhìn mà hai mắt sáng rực.

Chỉ là tuổi cậu còn quá nhỏ, Lý Triều Kha không muốn linh hồn trẻ thơ của cậu bé bị xâm chiếm bởi thương nghiệp, cho nên không có show tài hoa của cậu ra bên ngoài, nhưng một số thiết kế của bản thân cô cũng được mượn linh cảm của cậu nhóc.

Nghĩ đến đây, Lý Triều Kha cảm thấy nội tâm vô cùng tự hào.

Cho dù cô bị gài bẫy hãm hại, rơi vào vực sâu thăm thẳm, nhưng cô vẫn dựa vào năng lực của bản thân mình, bồi dưỡng ra một đứa con trai ngoan ưu tú như vậy.

“Kiệt, sắp 10 giờ rưỡi rồi, phải ngủ rồi đó.”

Lý Triều Kha gấp quyển sổ lại, nhìn cậu nhóc vẫn đang chăm chú vẽ.

“Dạ được, mẹ đợi con thêm hai phút đi.”

Cậu nhóc rất giữ chữ tín, hai phút sau, quả nhiên đã vẽ xong một bức tranh, nhưng lại không chịu cho Lý Triều Kha xem, mà nghiêm túc gấp lại, sau đó bỏ vào trong cái túi bên người mình, bộ dạng như rất quý trọng.

“Vẽ gì đó, có thể cho mẹ xem không?” Lý Triều Kha cười cười hôn lên tóc cậu nhóc.

“Tạm thời vẫn chưa thể cho mẹ xem được.” Cậu nhóc nói xong thì ôm lấy cổ của Lý Triều Kha, dụi dụi mắt: “mẹ, con buồn ngủ rồi.”

Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Triều Kha đang rầu rĩ nên làm sao sắp xếp cho Lý Tuấn Kiệt thì Thanh Bảo đã đưa đồ chơi tới đợi ở bên ngoài chung cư rồi.

“nhà thiết kế Lý, tôi nghe nói hôm nay cô phải đến công ty bàn với bà Triệu về bản thiết kế, hay là giao Kiệt cho tôi trông đi.”

“Kêu tôi là chị Kha được rồi. Nhưng mà, cậu cũng có công việc của mình, chuyện riêng này sao có thể nhờ cậu giúp chứ.” Lý Triều Kha cảm thất rất áy náy.

Thanh Bảo cười nói: “chị Kha yên tâm, tôi đến nhà chị chăm sóc con chị cũng là sắp xếp của công ty, bản thân tôi là trợ lý của chị, bản chất công việc chính là trợ giúp chị hoàn thành công việc tốt hơn mà.”

“Vậy nhờ cậu rồi.”

Trái tim Lý Triều Kha cảm thấy ấm áp, công ty thật đúng là nhân tính hóa, suy nghĩ rất chu đáo, cô càng không thể hành sự bằng tình cảm được, nhất định phải lấy được đơn hàng này.

Cho dù đối phương có là Hồ Vy Vy rõ ràng muốn làm khó và sỉ nhục cô đi nữa.

Bệnh viện.

Trương Tùng Bách có ngoại hình tuấn lãng đã thu hút không ít người ngoảnh đầu lại nhìn, điều này khiến anh ta rất đắc ý, cong khóe miệng cười càng thêm xán lạn hơn.

Đẩy cửa văn phòng bác sĩ ra, thần sắc anh ta có chút kích động: “Thế nào rồi bác sĩ Đặng, có kết quả giám định DNA chưa?”

Bác sĩ Đặng gật gật đầu, đứng dậy mở tủ ra, lấy một túi tài liệu đã được chuẩn bị xong đưa cho anh ta, ngữ khí mang hàm ý sâu xa: “Cậu cũng già rồi không nhỏ nữa, nếu đã có rồi thì nên chịu trách nhiệm.”

Đôi mắt Trương Tùng Bách lập tức trừng to lên, thu lại thần thái hi hi hô hô, đôi tay cầm lấy túi tài liệu đều run rẩy: “Thật sao? Ý của bác sĩ Đặng là nói, hai người này có quan hệ cha con sao?”

Ngữ khí của bác sĩ Đặng mang theo sự khiển trách: “Tự cậu đã làm gì, trong lòng cậu còn không biết ư? bây giờ đứa con cũng lớn rồi, tìm tới cửa luôn rồi, không lẽ cậu còn không muốn nhận?”

Trương Tùng Bách lúc này đã không màng đến chuyện mình bị gánh họa oan nữa, anh ta hưng phấn mà nói cảm ơn với bác sĩ Đặng sau đó chạy đi.

Đùa gì vậy, ông sếp trước giờ luôn lạnh lùng không gần nữ sắc mà lại đột nhiên lòi ra một đứa con trai lớn như vậy, còn là con trai ruột do đích thân y học nhận chứng nữa!

Tin tức sét đánh ngang tai này, anh ta đương nhiên phải nhanh chóng về bẩm báo rồi.

Trương Tùng Bách cầm lấy túi tài liệu, đi rất nhanh.

Vừa đi, vừa không khỏi suy nghĩ, rốt cuộc là ai có thủ đoạn cao mà lại lấy được dòng máu của sếp bọn họ như vậy, còn thành công âm thầm mang thai nữa.

Nhưng mà, nghĩ lại, Trương Tùng Bách có chút khó hiểu.

Người bình thường nếu như có may mắn được lên giường của Thịnh Thế Hùng, còn mang được giống của anh, không phải nên sốt sắng đến ép cung thượng vị sao?

Người này….sao lại đợi đến khi đứa bé lớn đến như vậy rồi mới tìm đến cửa chứ?

Nhưng dù thế nào đi nữa, bây giờ đứa con đã lớn đến như vậy rồi, lại giống Thịnh Thế Hùng như vậy, cho dù Thịnh Thế Hùng không muốn nhận, thì chỉ cần người phụ nữ đó làm lớn chuyện lên, ông cụ nhà họ Thịnh mà biết rồi thì chắc chắn sẽ nhận.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT