Hai mắt Hạ Tiểu Ngư lấp lánh, cô nhìn cháu gái: “Có lớn không?” Bể bơi, nhà của người giàu đều có
Hạ Thượng Thượng khó hiểu, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào trần nhà, sau đó đột nhiên cúi đầu nhìn chiếc xe, nói ra một chữ: “Lớn.”
“Lớn đến mức nào?”
Thượng Thượng không để ý nghịch cục pin của chiếc xe: “Lớn như vậy, như vậy.” Hết pin rồi, thùng dụng cụ của cô bé đâu nhỉ?
“Nhà ba con có người làm không?” Thượng Thượng lấy thùng dụng cụ từ dưới gầm bàn, lấy ra chiếc tua vít: “Người làm là gì?” “Chính là người chăm lo cho cuộc sống thường ngày của ba con.” “Cái gì là cuộc sống thường ngày?” Hạ Tiểu Ngư đen3mặt: “Con cứ nói xem ngoài ba con, ba ruột con ra thì còn người nào khác không?”
“Có, rất nhiều.” Họ đều nhìn cô bé bằng ánh mắt ghét bỏ, sau này cô bé sẽ không đến đó nữa
Mở được rồi: “Minh giỏi quá...”, cô bé tự cho bản thân một like.
Hạ Tiểu Ngư ảo tưởng, có rất nhiều người làm, ở phòng rất lớn, lại còn có bể bơi rất to, Thượng Thượng đúng là được hời rồi: “Vậy ba của cháu có bảo con gọi người phụ nữ không quen là mẹ không?” Hạ Thượng Thượng ngẩng đầu: Đó là gì? Sao pin không tháo xuống được, khó quá, Hạ Thượng Thượng cúi đầu phấn đấu tháo pin
“Có hay không?” Hạ Tiểu Ngư lắc0vai cô bé, nói chuyện đúng là quá tốn sức
Thượng Thượng buồn bực tháo cục pin xuống, trả lời cho có: “Không có, không có.”
Không có, chính là bây giờ Hà Mộc An rất có khả năng không có phụ nữ, không có đối tượng cố định, ý cũng là không thể nào có con riêng, chỉ có mình đứa con gái là Thượng Thượng mà thôi.
Hạ Tiểu Ngư nghĩ đến khả năng này, mắt sáng lên, đường đường Tập đoàn Hòa Mộc bây giờ chỉ có mình đại tiểu thư là Thượng Thượng nhà cô ta, vậy thì phải có bao nhiêu tiền, bao nhiêu lần một trăm tám mươi vạn, nghĩ thôi đã thấy kích động: “Thượng Thượng, nhà con bây giờ tốt, hay5nhà ba con tốt.”
“Đương nhiên là nhà con tốt rồi.” Câu này còn cần phải hỏi hả.
Hạ Tiểu Ngư nghe vậy lập tức không vui: “Con có biết nhìn không vậy, nhà ba ruột của con có gì là không có, đi theo ba con bây giờ làm gì có tương lai
Anh ta chẳng qua chỉ là một bác sĩ, sau này cùng lắm thì là viện trưởng
Ba ruột của con là ai, Tập đoàn Hòa Mộc đó, cả đời con không cần phấn đấu chỉ ăn chơi cũng sẽ không ăn hết tiền của ba con
Con đừng ngốc như mẹ con, phải lôi kéo ba ruột của con có biết không?”
Thượng Thượng đổi pin mới cho chiếc xe, đắc ý nhìn kiệt tác của mình,4cô bé đúng là một đứa trẻ thông minh mà.
“Con có nghe thấy lời dì nói không?” Thượng Thượng mơ màng nhìn dì một cái: Nói gì? Ha Tiểu Ngư thấy vậy, hấn rèn sắt không thành thép, trừng nó một cái: “Sao con lại ngốc như mẹ con chứ, cơ hội tốt như vậy còn không biết trân trọng
Ba ruột của con là ai, là người đứng đầu Tập đoàn Hòa Mộc đó
Nếu con được ba con yêu thích thì muốn gì lại không được chứ, không cần phải nhìn sắc mặt của người khác mà sống
Con xem việc của dì đây, không cần ba con tự mình ra tay, lập tức có rất nhiều người làm cho.
Còn nữa, con biết không, mấy hôm trước9dì đến Hoa Hàng xin việc, con đoán xem thế nào, Giám đốc bộ phận Nhân sự của Hoa Hàng nói dì muốn đi làm lúc nào thì đi, bây giờ có thể bắt đầu nhận lương rồi, giống như sợ di chạy mất vậy.”
Thượng Thượng hoàn toàn không hiểu gì mình đang nói cái gì, dứt khoát không nghe, chăm chú chơi chiếc xe vừa sửa xong.
Hạ Tiểu Ngư vô cùng đắc ý: “Hừ, trước đây nói cái gì mà học lực, nói dì chỗ này không được, chỗ kia không được, bây giờ không phải cầu xin dì đi sao, thử quyền thế này đúng là dùng tốt.”
“Tu tu tu..
tu tu...”
“Đợi con chính thức nhận tổ quy tông, dù không phải thích gì được đấy sao, xem ai sau này còn dám bàn tán về nhà chúng ta.” Đáy mắt Hạ Tiểu Ngư đột nhiên xẹt qua một tia sáng: “Thượng Thượng, con có cảm thấy ba ruột của cháu vẫn còn thích mẹ con không?” Nếu như ngài Hà không ghét chị gái cô? Nếu như hai người họ có khả năng sẽ tái hợp vì con? Nếu như trong lòng bọn họ vẫn còn đối phương..
Hạ Tiểu Ngư nghĩ vậy thì thấy sôi sục, như vậy cô chẳng phải là em vợ của ngài Hà sao?
Em vợ đó, đến lúc đó cô muốn làm gì chẳng phải đều phải xem tâm trạng của mình sao
Nghĩ đến tương lai như vậy, Hạ Tiểu Ngư cảm thấy cực kì kích động
Đến lúc đó cô sẽ cực kì vinh quang, cao quý, khiến người ta không với tới được.
Đám người từng coi thường có trước đây và lúc đi học, đến lúc đó đến xách dép cho cô cũng không xứng
Cô mặc áo da cao cấp, cầm túi xách hàng hiệu, xịt nước hoa cao cấp, ra vào những nơi cao cấp, đi spa có tiếng, đi xe mui trần
Cái gì mà bạn trai, công việc, cái gì mà người giàu có lái xe bán đồ ăn sáng đều không đáng cho cô để vào mắt.
“Dì ơi..
Dì ơi...” Cô bé tự mình đi lấy thôi, Thượng Thượng cúi người vươn cánh tay ngắn ngủn của mình với chiếc xe dưới gầm ghế.
Hạ Tiểu Ngư vẫn còn đang nghĩ đến tâm trí điên đảo, những cái này chỉ cần chị cô có thể chiếm lấy thì không phải là thứ xa vời
Cô nghĩ đến việc lần này người đó không ghi hận trước đây mà cứu mình, có thể, có lẽ người đó vẫn còn tình cảm với chị gái mình.
“Thượng Thượng, ba ruột con có gặp mẹ con không?” Hạ Thượng Thượng ngẩng đầu, vui vẻ cười: “Ông ơi, ông ơi, xe con chạy vào trong gầm ghế rồi, ông lấy cho con được không?”