Lọc Truyện

Đẳng Cấp Ở Rể - Sở Phi - Lâm Tử Minh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 749

Cuộc thi săn băn lần này đã kết thúc, dưới sự ủng hộ của một nhóm người, Lâm Tử Minh thong thả đi ra từ trong rừng rậm.

Vào lúc anh chuẩn bị ra khỏi rừng rậm, một con hồ Đông Bắc chạy ra, thân hình to lớn khiến rất nhiều người hoảng sợ, nhiều người còn lây vũ khí ra định bắn.

Lâm Tử Minh quát lớn một tiếng: "Không ai được phép. làm nó bị thương!”

Hiện tại lời nói của Lâm Tử Minh chính là khuôn vàng thước ngọc, không ai dám làm trái lại lời anh, mọi người đều theo phản xạ có điều kiện hạ vũ khí xuông.

Khuôn mặt Lâm Tử Minh tươi cười, đi đến chỗ con hồ Động Bắc, hỗ Đông Bắc phát ra một tiếng gầm nhẹ, chạy đến trước mặt Lâm Từ Minh, sau đó nó cúi người nằm phủ phục xuống, dường như muôn quỳ gôi với Lâm Tử Minh.

Lâm Tử Minh đi đến trước mặt hổ Đông Bắc, dịu dàng vuốt ve đầu nó, con hỗ Đông Bắc hung mãnh như thế mà lại không hề phản kháng, vô cùng ngoan ngoãn, dường như không phải một con mãnh hồ mà chỉ là một con mèo nhỏ mà thôi. Cảnh tượng này đối với những người khác mà nói, đúng là chân động kèm theo sụp đổi Đào Tam Nương nhìn anh, sự sùng bái cùng thâm tình trong mắt không thể nào che dấu không được, người đàn ông này thật sự là rất hoàn mỹ, ngay cả một con hồ Đông Bắc hoang dã mà anh cũng thu phục được!
 

Trong vườn bách thú đúng là có rất nhiêu hồ, nhìn thì rất dịu ngoan, nhân viên quản lý đi vào cho ăn cũng sẽ không căn người.

Nhưng đây là hỗ Đông Bắc hoang dã đó, từ nhỏ đã sinh sông trong môi trường hoang dã bên ngoài, chưa mắt đi dã tính, bất kế ở trước mặt nó là ai cũng sẽ bị xé xác, hiện tại lại thần phục dưới chân Lâm Tử Minh.

Ánh mắt Lâm Tử Minh ấm áp, mấy ngày qua đều là con hỗ Đông Bắc này làm bạn với anh, ít nhiêu gì cũng có chút cảm tình. Hơn nữa con hồ Đông Bắc này rất khôn, chỉ số thông minh rất cao lại có linh tính, rất hiểm thấy. Hiện giờ hồ Đông Bắc đang biểu đạt nguyện vọng của mình, hy vọng Lậm Tử Minh có thể dẫn nó đi, cái đầu to lớn không ngừng dụi vào tay Lâm Tử Minh, nó đang làm nũng, van nài Lâm Tử Minh.

“Mày thuộc về nơi này, mày đi theo tao sẽ không tốt cho. mày, sau này có cơ hội tao sẽ thường xuyên đến thăm mày, mày đi đi" Lâm Tử Minh vuốt ve đâu hồ Đông Bắc, dịu dàng nói như thể đang nói chuyện với con trai mình vậy.

Dường như hỗ Đông Bắc hiểu được ý của Lâm Tử Minh, ánh mắt lộ ra nỗi bi thương và quyên luyến, khiên cho những người khác phải khiếp sợi

"Đi đi, ngoan nào." Lâm Tử Minh xụ mặt, lên tiêng trách măng.

Hổ Đông Bắc gầm gừ một tiếng, từ trên mặt đất đứng dậy, quay đầu rời khỏi, vừa đi vừa ngoảnh đầu nhìn, cuôi cùng khi ra xa mây chục mét lại quay đậu nhìn Lâm Tử 

Minh, phát ra tiêng gâm vang như sâm, sau cùng nhún người nhảy một cái, biến mất trong rừng rậm.

Lâm Tử Minh bát đắc dĩ lắc đầu, cất bước tiệp tục rời khỏi. Trải qua sự việc vừa rồi, hình tượng của anh rong cảm nhận của mọi người càng thêm cao lớn, sâu không lường được. Thậm chí có người nghỉ ngờ anh là thần tiên chuyên thê, nêu không sao anh lại có năng lực giao tiếp với loài hồ chứ?

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT