Lọc Truyện

Đẳng Cấp Ở Rể - Sở Phi - Lâm Tử Minh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 916

Hiện tại bọn họ đang sống rất thoải mái bởi vì bọn họ là người thừa kế quan trọng của Âu Dương Gia, nêu bị đuổi khỏi Âu Dương Gia mà không còn tài chính thì coi như xong đời!

Đột nhiên, họ không còn kiêu ngạo nữa, khuyu xuống, kinh ngạc thốt lên: tỐng nôi, ông nội, cháu sai rồi..

"Ông nội, cháu cũng sai rồi, xin đừng đuổi cháu ra khỏi Âu Dương Giai”

Tất cả lòng kiêu hãnh và lòng cứng cỏi của bọn họ lúc này đều sụp đổ, quỳ xuống trước mặt của Âu Dương Phong, chua xót câu xin.

Phản ứng này không chỉ khiên Vương Vệ Qúy và những người khác chỉ thêm xấu hỗ với họ, mà ngay cả những người của Âu Dương Gia khác cũng khinh thường họ. Những người ăn cây táo rào cây sung, không có xương sông, đi đâu cũng bị khinh thường.

Âu Dương Phong đá văng hai người bọn họ ra, lạnh lùng Ó âu xin thương xót với ta cũng không có ích lợi gì, muốn cầu xin lòng thương xót, hãy đi câu xin sự thương xót của chủ tịch Lâm!”

Bọn họ tuy rằng ăn cây táo rào cây sung, tính tình không tốt, nhưng chỉ sô thông minh cũng không tệ, lập tức hiểu được ý tứ trong lời nói của Âu Dương Phong, vội vàng quỳ xuống cầu xin chủ tịch Lâm: “Chủ tịch Lâm, vừa rồi chúng tôi đã sai rồi, mạo phạm đền anh, mong chủ tịch Lâm đừng chấp. nhặt với chúng tôi, tha cho chúng tôi lân này đi!“

"Chủ tịch Lâm, anh rộng lượng, tha cho chúng tôi lần này đi

Bọn họ bây giờ hoàn toàn không còn vẻ kiêu căng ngạo mạn như vừa rồi nữa, đau khô van xin, cũng không còn cách nào, hiện tại bọn họ thực sự sợ hãi, nêu bị đuổi khỏi Âu Dương Gia, bọn họ sẽ bị tước đi địa vị công tử bột đời thứ hai, giống như trời đã sập xuống, đất, làm sao những người đã quen sông cuộc sông giàu sang như họ lại có thể chấp nhận được điều này?

Lâm Tử Minh không hề mảy may xúc động khi đối mặt với những lời van xin lồng thương xót của họ, Lâm Tử Minh rất ghét kiều người ăn cây táo rào cây sung như họ, đi sùng bái người nước ngoài rác rưởi.

Tuy nhiên, đây là cháu của Âu Dương Phong, trên người có dòng máu của Hoa Quốc, không đến lượt anh nhúng tay vào, anh chỉ xua xua tay nói: "Cút đi”

Họ vẫn không hiểu rõ thái độ của Lâm Tử Minh, họ cầu xin lòng thương xót thêm vài lần, rất đáng thương, rội nhìn Âu Dương Phong với sự sốt sắng.

Âu Dương Phong thở dài ngao ngán, bọn họ cũng là những người trẻ tuổi trên dưới 30, tại sao Lâm Tử Minh lại tốt như vậy, còn hai đứa cháu trai của hắn lại vô dụng như vậy!

Chỉ sau vài năm du học, đã quên mắt gốc gác của mình, đi sùng bái người nước ngoài, hắn thực sự cảm thây xâu hồ, khuôn mặt già nua của hắn vô cùng mắt mặt. Nhưng hắn cũng thấy Lâm Tử Minh không có ý định chập nhặt với bọn họ, liên nhìn chăm chằm bọn họ chửi bới: "Còn không mau cảm tạ chủ tịch Lâm, sau đó cút ra ngoài đi!”

"Vâng, vâng, vâng cám ơn chủ tịch Lâm khai ân!”

"Cảm ơn chủ tịch Lâm, chủ tịch Lâm mạnh khỏe, tiền tài như nước!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT