Một Lã Vọng thuộc Tam Nhãn Thiên Cẩu nhất mạch, mạnh nhất trong lớp trẻ yêu tộc.
Một Giáng Tam Thế thực lực cường hãn, nổi danh với Phá Thiên Quỷ Côn, xếp hạng thứ ba tại minh giới.
Thêm một Quân Đồ Lợi kiệt xuất uy danh gần như sánh ngang với Bất Động, thậm chí còn xếp trên Giáng Tâm Thế một bậc, là nhân tuyển cho vị trí Minh Hoàng trong tương lai.
Ba kẻ này thường ngày như thần long thấy đầu không thấy đuôi, mỗi khi xuất hiện đều sẽ gây ra náo động cực lớn, được thế hệ trẻ tuổi ở giới diện của mình hết sức kính ngưỡng vậy mà giờ đây lại bị một nam tử nhân tộc đánh cho tối tăm mặt mày. Thậm chí một mình gã chấp cả ba người trong tình trạng bị phong bế nguyên lực, thân thể còn có vô số vết thương chí mạng.
Nếu là nhân loại bình thường ắt đã chết từ lâu, nhưng không hiểu vì sao gã vẫn còn sống, khí phách vẫn hiên ngang, lưng thẳng vẫn như bút. Ánh mắt gã không có chút nào mờ đục mà càng lúc càng sáng rực, quyền pháp cũng càng cương mãnh bá đạo hơn.
Bốn thân ảnh vờn nhau qua lại, vô số tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, mặt đất như bị dư chấn cuộc chiến sới tung lên để lại rất nhiều cá. hố sâu hoắm.
Mông Điềm giương Xạ Nhật cung chờ thời cơ thích hợp nhắm bắn, lần này y muốn dùng tới Tam Sắc tiễn để giết Vạn Vô Địch. Một tiễn này bắn ra sẽ hút cạn bảy thành sinh lực của y, không thể bắn bừa bãi.
- Sảng khoái! Các ngươi còn chờ gì nữa mà không tới đây hết đi?!
Vạn Vô Địch thét lớn, chân đạp cuồng phong tung người nhảy đến chỗ một yêu đạo tử khác.
Thấy nam tử tóc xoăn như ma như thần kia vung trảo lao đến chỗ mình, Tử Kim Thần Long Tử Trạch biến sắc.
- Mẹ kiếp!
Tử Trạch đỏ mặt, vội vã chống đỡ Cầm Long thủ đáng sợ kia. Kết cục của Lạc Cảnh vẫn còn in sâu vào tâm trí gã, gây nên sự ám ảnh không cách nào phai.
- Ha ha, chiến đi! Đứng quan chiến làm gì?
Vạn Vô Địch vung chưởng về phía một nữ tử yêu tộc khác. Đây chính là Mị Hồ của Cửu Vĩ tộc, cũng khá có danh tiếng trong thế hệ trẻ lục giới.
Ngay cả Kim Sí tộc Lăng Cảnh cũng không thoát được liên quan, bị Vạn Vô địch lôi vào cuộc chiến.
- Ngươi điên rồi? Chẳng lẽ hoang tưởng cho rằng lấy sức một người có thể địch cả thiên hạ sao?
- Ngông cuồng, là tự ngươi chuốc lấy!
Sáu vị đạo tử đại nộ, không ngừng thi triển sát chiêu tấn công Vạn Vô Địch.
Chỉ thấy Vạn Vô Địch cười ha hả. Một mình gã đại chiến sáu cao thủ đến hôn thiên địa ám, ban đầu sáu người còn chiếm thế thượng phong nhưng càng đánh lại càng khiếp sợ.
Nam tử tóc xoăn trước mắt chẳng khác nào chiến thần tái sinh, sức lực của gã dường như vô biên vô hạn, sinh cơ lại càng dai dẳng hơn, bất chấp việc trúng phải rất nhiều sát chiêu vẫn sừng sững như một pho tượng. Chẳng mấy chốc đã dồn ép sáu người đến mức không thở nổi.
Trận chiến này kết thúc, giả dụ Vạn Vô Địch không chết thì ắt sẽ danh chấn lục giới, chẳng ai có thể ngăn được con đường trở thành cường giả chấn nhiếp một thời đại của gã.
Thế nhưng chỉ như vậy Vạn Vô Địch vẫn chưa thấy đủ, dường như gã cảm thấy đây vẫn chưa phải cực hạn của mình.
Vì vậy gã tiếp tục tấn công hai thần tộc khác là Hoả Diệm và Thanh Sơn. Hai kẻ này xét về thực lực thì thua kém Danh Quyết một chút nhưng nổi bật ở thiên phú thần thông. Hoả Diệm có khả năng khống chế Tứ Sắc Thiên hoả, còn Thanh Sơn lại sở hữu sức mạnh nguyên thủy khá khủng bố, chỉ xếp dưới Long tộc của yêu giới.
Dưới sự tham gia của hai nhân vật này, cán cân cuộc chiến bắt đầu quân bình một chút.
Thế nhưng chẳng được ít lâu cả tám người lại thở dốc, bị Vạn Vô Địch đánh tới mức khí huyết đảo ngược, lục phủ ngũ tạng tổn thương trầm trọng.
- Hắn muốn đồng quy vu tận sao?
- Ta không tin sức chịu đựng của cơ thể nhân tộc lại mạnh mẽ hơn ngũ đạo tự phong! Tiếp tục đánh!
- Tiêu hao thể lực của hắn!
Lã Vọng trúng một cước vào giữa bụng bay ra xa mấy chục trượng. Có điều y lập tức đứng lên tiếp tục tham chiến bất chấp thương thế trên người.
Tử Trạch tung một cú đấm vòng ngang nhắm vào huyệt Thái Dương nơi đầu của Vạn Vô Địch nhưng bị gã đưa cạnh tay trái lên đỡ, kế đến Vạn Vô Địch biến chiêu, tay trái vòng xuống nơi khớp khủy tay Tử Trạch rồi bẻ ngược lên khiến y đau đớn hét thảm thiết. Đây chính là hai thức Phân Thân, Thác Cốt trong Cầm Long thủ.
- Chết cho ta!
Vạn Vô Địch thét lớn, quyền tay phải giơ lên cao rồi giáng xuống ngực Tử Trạch.
Mà Tử Trạch lại không thể vùng vẫy động đậy vì bị tay trái của Vạn Vô Địch khoá chặt, chỉ có thể trơ mắt nhìn quyền đầu đáng sợ kia đánh lên cơ thể mình.
Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, Tử Kim Thần Long không hổ là một trong những dòng tộc sở hữu sức phòng ngự biến thái nhất. Một quyền này của Vạn Vô Địch không thể giết y. Nhưng quyền thứ hai, quyền thứ ba, quyền thứ tư của Vạn Vô Địch nhanh chóng tiếp tục giáng xuống. Cứ mỗi quyền lại Tử Trạch phun ra một bụm máu lớn, sinh cơ đã leo lắt như đèn dầu trước gió.
Có điều bảy đạo tử kia lại nhanh chóng áp sát khiến Vạn Vô Địch phải buông Tử Trạch ra, không thể đánh chết hoàn toàn y.
- Dịch Thiếu Quân, ngươi đến đây cho ta!
Vạn Vô Địch như hoá điên, bắt đầu tìm cách lao đến chỗ Dịch Thiếu Quân ở trên cao. Nhưng Dịch Thiếu Quân chỉ khẽ lắc đầu, xoay người một cái đã biến mất. Khi hiện ra lại đã cách xa vị trí ban đầu tới mấy trăm trượng, Vạn Vô Địch không cách nào truy đuổi được.
Chiến trường phía Độc Cô Minh có quy mô nhỏ hơn Vạn Vô Địch rất nhiều. Có lẽ vì sự tập trung đã dồn hết lên nam tử tóc xoăn cường hãn kia nên địch nhân của Độc Cô Minh cũng chỉ vỏn vẹn năm sáu tiên đạo tử cấp thấp.
- Cút!
Độc Cô Minh thi triển một chiêu Kinh Đào Hải Lãng trong Bích Hải Triều Sinh kiếm pháp chém đứt đôi người một tiên đạo tử, chuẩn bị nhắm đến chiến trường phía Vạn Vô Địch để hỗ trợ cho gã.
Đúng lúc này trong không trung đột nhiên vang lên giọng nói lạnh lùng đầy sát khí:
- Lâm, Binh, Đấu, Giả...
Độc Cô Minh nổi hết da gà toàn thân, một cảm giác nguy hiểm khó lòng hình dung nổi dâng lên. Hắn nhanh chóng sử dụng Bách Bộ Hồng Trần thuấn di khỏi vị trí đang đứng.
Quả nhiên chưa tới một giây sau mặt đất nơi đó đã nổ tung, chu vi vụ nổ lớn đến mức khó hình dung, sức công phá còn khủng bố hơn Nhị Sắc tiễn của Mông Điềm gấp nhiều lần.
- Giai, Trận, Liệt, Tại, Tiền...
Giọng nói lạnh lùng kia vẫn chưa dừng lại, giống như mang theo uy lực thần bí nào đó len lỏi vào đầu óc Độc Cô Minh.
- Đây là thần thông gì?
Độc Cô Minh ngưng trọng khi thấy nguyên lực trong cơ thể mình bắt đầu không chịu được sự khống chế, bắt đầu có xu hướng tự bạo.
Chỉ chín chữ mà đã như nhiếp hồn đối phương, khiến đối phương muốn tự sát, đây chỉ có thể Phi Tiên Cửu Tự quyết lừng danh lục giới, thần thông vô thượng đã giúp vị đoạ lạc tiên kia đánh đến vô địch một thời đại.
- Tín niệm...
Độc Cô Minh dần hiểu được căn nguyên của loại thần thông này. Mỗi một chữ kia đều bao hàm ý chí và tín niệm của người thi triển. Ý chí và tín niệm càng lớn thì uy lực sẽ càng cường đại. Loại tín niệm này rất quái dị, phảng phất đối lập với đạo vận, thuộc về một lĩnh vực một con đường khác. Mặc dù dưới tay Phùng Hằng hiển lộ ra uy lực khủng bố nhưng Độc Cô Minh hiểu y còn thiếu sót rất nhiều,. Giả dụ là chân chính chủ nhân của nó thi triển ra, chẳng phải là tương đương với khai sinh ra một con đường tu luyện mới, vượt xa thời đại hay sao?
- Vạn Vô Địch dùng võ và lực, vị đoạ lạc kia dùng tín và lực, ta lại dùng đạo và lực. Điểm chung là con đường lực lượng, khác biệt ở con đường riêng thứ hai. Bọn họ kết hợp hai con đường này với nhau một cách hoàn mỹ liền có thể đánh khắp thế gian không đối thủ, vượt trội so với thời đại của mình. Tạm thời ta cũng sẽ có cơ hội này, nhưng điều tiên quyết là khả năng đấu pháp phải đạt tới hoàn mỹ.
Thật ra để sở hữu trình độ đấu pháp siêu thần nhập hoá như Vạn Vô Địch và Vương Nhất khó khăn hơn việc thúc đẩy tu vi đi đến hoàn mỹ rất nhiều.
Điều này ngoài đòi hỏi ngộ tính ra còn cần giao chiến với kẻ mạnh liên tục, thậm chí phải tự phong bế tu vi, đẩy bản thân vào tình huống sinh tử mới lãnh ngộ được áo nghĩa, tinh diệu trong đấu pháp.
Quay lại hiện tại, chứng kiện uy lực thần kỳ của loại tín niệm đang khống chế cơ thể mình, Độc Cô Minh không còn lựa chọn nào khác là rút kiếm.
Hắn bắt buộc phải thi triển Nhất Kiếm Cô Hành kèm theo kiếm đạo vận để chặt đứt tín niệm do Phi Tiên Cửu Tự quyết tạo ra.
Giữa muôn trùng tạp âm va chạm do đám Vạn Vô Địch, Lã Vọng giao chiến với nhau tạo thành, âm thanh rút kiếm của Độc Cô Minh vang lên rất nhẹ nhàng và thanh thoát.
Khoảnh khắc hắn rút kiếm ra thì bầu trời liền đổi sắc, tiếng kiếm minh như long ngâm vang vọng khắp thảo nguyên bao la, gió lớn nổi lên thổi vạt áo và mái tóc của những kẻ xung quanh đó bay lên phần phật.
- Nhất Kiếm Cô Hành!
Một kiếm này chém ra cả trời đất như muốn phân ra làm hai nửa, kiếm khí vừa lăng lệ vừa mờ mịt như mộng ảo không hoa, khiến những kẻ chứng kiến nảy sinh ảo giác mất đi bản năng phản kháng, cứ đứng chôn chân để mặc kiếm quang lướt qua người đoạt đi hồn phách.