Kiếp Chủ cưỡi Đào Ngột lướt đi trên thảo nguyên Bắc Vực, hướng đến của gã dường như là Hoang địa hẻo lánh kia.
Sau lưng gã Kim Phát Nữ vẫn lẳng lặng đi theo phía xa, giữ đúng khoảng cách để nam tử hồng y trước mắt không cảm thấy khó chịu. Nàng ta không làm phiền gã mà cam nguyện trở thành một cái bóng.
Hai người cứ như vậy thăm dò hết Hoang địa. Trên đường gặp phải rất nhiều cổ thú thực lực cường hãn không kém gì Ứng Kiếp cảnh nhưng đều bị Đào Ngột cho một bạt tai chết ngay tại chỗ. Từng đoàn tinh huyết dung nhập vào thân thể Kiếp chủ để giúp gã gia tăng tốc độ tu luyện. Phần còn lại và thân xác của những cổ thú này không bị bỏ phí mà đều rơi vào cái miệng đỏ lòm của Đào Ngột, xương cốt bị nó nhai vụn ra không chừa lại chút nào.
Cho đến một ngày Kiếp Chủ dường như cũng quen với thuộc hạ mới này, đột nhiên hỏi:
- Ngươi đoán xem sau trận chiến kia, thái độ của người Di địa đối với ta sẽ thế nào?
Kim Phát Nữ nén sự vui mừng trong lòng, cố gắng suy nghĩ kỹ lưỡng rồi đáp:
- Bọn họ sẽ cho rằng đại nhân cùng lắm chỉ ngang bằng Vương Nhất, Độc Cô Minh. Có thể dùng hai người này kiềm hãm đại nhân, tương lai cũng không cần quá e dè lo lắng như hiện tại…
Kiếp Chủ gật gù:
- Ngươi nói đúng một phần nhỏ, trận chiến vừa rồi sẽ khiến đám hồ ly kia nảy sinh rất nhiều ý tưởng với ta.
- Xin đại nhân chỉ giáo để thuộc hạ thoát khỏi sự ngu muội…
Kim Phát Nữ cung kính ôm quyền.
Chỉ nghe Kiếp Chủ cười cười, nói với giọng lạnh lẽo:
- Bọn chúng muốn giết ta để lấy đầu danh trạng cho đám tiểu bối của chúng! Muốn mượn cái chết của ta để làm bàn đạp cho sự quật khởi của Di địa. Chính vì vậy cả thế lực ở Tuyết Thương, đám cự đầu ở ngũ châu liên tục tìm cách cử ra nhân thủ thử sức ta, muốn xem ta rốt cuộc nông sâu đến đâu để tìm giải pháp, tránh tổn thất… Thậm chí e rằng đã có một trận đồ được thiết kế như thiên la địa võng chỉ chờ ta hóa thành con cá sa lưới, tùy ý để bọn chúng mặc sức chém giết…
Gã ngừng lại một chút, sự trào phúng càng nhiều:
- Có điều bọn chúng không hề biết ta thực sự rất chờ mong bọn chúng làm vậy! Ta luôn muốn tìm một cái cớ để giết sạch thiên kiêu Di địa để thôn phệ nhưng không có. Vì thế mới giả vờ đi tìm Vương Nhất kia khiêu chiến rồi thất bại để tạo nên sự nghi hoặc cho đám hồ ly ở Tuyết Thương, kế đến là trận chiến vừa rồi ở Thiên Huyễn thành. Nhìn ta hộc ra nhiều máu tươi như vậy, trọng thương nặng như vậy, làm gì có ai lại không tin tưởng được cơ chứ? Lúc bọn chúng giăng lưới muốn bắt ta nhưng lại không hề biết rằng chính ta mới là kẻ ở đằng sau đang giăng lưới muốn bắt bọn chúng! Ta đang chờ mồi câu chúng đưa tới để đóng kịch một phen, chỉ đáng tiếc bọn chúng vẫn luôn sợ hãi, e dè, cẩn thận, chưa dám hành động…
Kim Phát Nữ càng nghe càng kinh hãi. Chính bản thân nàng cũng không dám nghĩ tới nam tử hồng y trước mắt lại thâm hiểm đến mức độ này.
- Chẳng phải đại nhân có Đào Ngột tiền bối hỗ trợ ư, nhân giới cũng chỉ có một mình Thần Tiêu trấn giữ, vì sao phải kiêng dè như vậy?
- Ngươi đừng chỉ nhìn bề nổi của Di địa mà đánh giá. Tuyết Thương tồn tại sừng sững từ thái cổ đến nay không phải may mắn. Ngay cả trong trận chiến lục giới năm xưa, ngũ đạo tự phong cũng không dám tấn công vào con đường thông đến nhân giới ở Tuyết Thương mà phải tạo ra mấy tiết điểm khác như Tuyệt Vọng Ma Uyên và Thiên Khanh để né tránh thế lực này. Đến Bạch Hoàng cao cao tại thượng dẫn đầu Cửu Thiên Cửu Địa nhưng với phản loạn nơi đây cũng kiêng dè không thôi. Năm xưa nội gián ở Tuyết Thương của tiên tộc thông qua tìm hiểu thì truyền tin về rằng bọn họ vẫn lưu giữ vài giọt hồn huyết của Bá Luân. Những hồn huyết này một khi sử dụng sẽ có thể tái hiện lại một kích của Bá Luân thời kỳ đỉnh cao. Nếu là ta thời toàn thịnh e rằng cũng phải trọng thương nếu phải đón đỡ… Đó là còn chưa kể tới đám yêu tộc Bắc Vực, bọn họ phản loạn tách khỏi yêu giới nguyên thủy, muốn cùng nhân tộc cộng sinh, trong Vạn Yêu Mộ Địa của bọn họ có tồn tại rất nhiều bí mật. Nghe đồn rằng có giấu chân thân của một tồn tại khủng bố kỷ thần thoại, nhiều khả năng chính là Yêu Tổ khai sinh ra yêu tộc.
Kiếp Chủ nói tiếp:
- Tồn tại này mặc dù vượt qua rất nhiều cấm kỵ, chịu đựng đủ loại kiếp nạn thiên phạt nhưng vẫn sống, có lẽ cùng với Hoa Tiên ở tiên giới, hay thần bí tội nhân ở ma giới cùng là một dạng… Kiếp cảnh ở thời đại từ thái cổ đến nay tuy có thể xưng là vô địch hoàn vũ, song thực chất nếu truy ngược về hồng hoang thần thoại, so sánh với hệ thống tu luyện thời đó thì lại chẳng đáng xá gì…
Thấy Kim Phát Nữ nghe đến mức xuất thần, gã cười lạnh hỏi:
- Ngươi có biết vì sao hôm nay ta lại nói nhiều bí mật như vậy với ngươi không?
Kim Phát Nữ lắc đầu.
Kiếp Chủ nói tiếp:
- Dùng người không thể không tin người! Tuy ta không cần ngươi giúp ta trong chuyện địch lại anh kiệt trong thiên hạ, nhưng vẫn cần có người thay ta làm vài chuyện dơ bẩn. Nếu ngươi thực sự muốn trở thành thuộc hạ của ta thì phải chấp nhận làm những chuyện này. Ngoài ra, việc chém giết ta sẽ tự mình thực hiện, không cần tới ngươi!
Kim Phát Nữ cầm Toái Mộng đao cung kính khom người:
- Chỉ cần phục vụ Kiếp Chủ, dù chết cũng cam lòng…
- Thế sao?
Kiếp Chủ cười nhạt, đột xoay cổ tay một cái, vô số luồng âm kình ngược xuôi trong trời đất. Mỗi một đạo đều sắc bén đến cực độ, chỉ cần khẽ chạm vào người thì sẽ khiến Kim Phát Nữ bị phanh thây ra làm trăm vạn mảnh.
Mà thiếu nữ áo vàng quả nhiên gan lớn bằng trời, dù tay chân, cả mặt bị âm kình cắt qua chảy đầy máu tươi nhưng mắt vẫn không chớp lấy một cái, đứng yên bất động như pho tượng mặc kệ tất cả.
- Tốt, không sợ chết… Nhưng còn những thứ khác ngươi có chịu được không?
Giọng lạnh lùng của Kiếp Chủ vang lên bên tai nàng, tựa như trào phúng chế giễu.
- Đến cái chết ta còn không sợ, chẳng có gì mà không chịu được?
Khoảnh khắc chữ cuối cùng vừa dứt khỏi miệng Kim Phát Nữ, âm kình đột nhiên áp sát lại thân hình thiếu nữ của nàng, xé tan quần áo, ngay cả áo yếm cũng không chừa lại, khiến cơ thể trắng nõn nà, sở hữu đường cong mềm mại hớp hồn người bên trong lộ ra toàn bộ.
Mặc dù nói nàng ta có bề ngoài là thiếu nữ song thực chất ngoại trừ chiều cao và vóc dáng không giống người trưởng thành lắm thì những bộ phận còn lại rất hoàn mỹ, bộ ngực sữa vừa phải như hai trái đào tiên kết hợp với hai hạt lựu đỏ nhô lên cao như đang khiêu khích, vòng eo thon nhỏ nhắn làm nền cho đường cong đầy đặn quyến rũ chết người phía dưới, phía trước điểm thêm một ít rừng rậm thưa thớt ngập tràn sức sống. Không thể phủ nhận Kim Phát Nữ là một mỹ nhân có thể đủ sức khiến mọi đàn ông điên đảo.
- Sợ rồi sao?
Giọng của Kiếp Chủ như ma mị chợt xuất hiện bên tai Kim Phát Nữ, từng đợt hơi thở lạnh lẽo phả vào vùng da thịt nhạy cảm nhất nơi cổ làm nàng run lên bần bật.
- Đại nhân, người muốn làm gì?
- Ngươi chẳng phải nói dù chết cũng cam lòng sao? Bây giờ ta muốn ngươi trước tiên dâng hiến thể xác cho ta. Thân thể xử nữ của ngươi sẽ giúp tu vi ta tăng tiến một chút…
Bàn tay thô ráp của Kiếp Chủ không ngần ngại kéo bờ eo mềm mại của Kim Phát Nữ lại, dùng thân thể cứng cáp cường tráng áp sát vào thân thể đang run rẩy của nàng.
Mặc dù không thể quay đầu nhìn về phía sau nhưng Kim Phát Nữ lại cảm giác được nam nhân sau lưng đang chậm rãi cởi đồ, có lẽ sắp xâm phạm sự trinh nguyên của mình.
Nàng nghiến răng, hai mắt nhắm nghiền lại, sự uất ức biến thành cam chịu, sau đó ngưng đọng lại thành một giọt lệ châu lăn dài trên gò má.
- Hừ… Có cá tính, đủ quật cường, nhưng ta không có hứng thú với ngươi… Trêu đùa ngươi như vậy đủ rồi!
Kiếp Chủ đột nhiên cười nhạt, chậm rãi tách khỏi Kim Phát Nữ sau đó bay lên đứng trên đỉnh đầu Đào Ngột. Đoạn cất giọng nói:
- Xem như ngươi đã vượt qua cửa ải đầu tiên. Kế đến ngươi cần qua cửa ải thứ hai trước khi chân chính trở thành thuộc hạ của ta. Ta không nhận kẻ bất tài, không nhận gánh nặng, nếu ngươi làm cản trở kế hoạch thì hãy nhớ chính tay ta sẽ kết liễu ngươi, khiến ngươi sống không bằng chết… Nếu hối hận hãy mau rời đi…
Kim Phát Nữ lắc đầu, lặng lẽ lấy ra một bộ y phục khác mặc vào che đi da thịt trắng nõn đang lồ lộ. Kế đến vẫn giữ tư thế ôm Toái Mộng đao khom người thi lễ như cũ:
- Xin Kiếp Chủ đại nhân phân phó!
Kiếp Chủ đứng trên cao nhìn về phương xa. Mặc dù hiện tại gương mặt y đang bị Hắc Diện bao phủ nhưng Kim Phát Nữ vẫn như thấy được vẻ trào phúng trên gương mặt đó, mường tượng sắp sửa bắt nàng làm một chuyện hết sức điên cuồng.