Độc Cô Minh nhíu mày, còn chưa kịp suy nghĩ thiệt hơn đã nghe y nói:
- Kết giới đang bảo vệ người bên trong, mọi thứ bên ngoài đều không thể xâm nhập được trừ phi vật đó có mang khí tức hoặc máu huyết của người nó bảo vệ. Nếu muốn nhận túi trữ vật của ta thì hãy mau chóng xuất ra một giọt máu bắn vào túi trữ vật...
- Vậy sao?
Ánh mắt Độc Cô Minh loé lên, hắn cảm nhận được có điều gì đó không hề đơn giản nhưng tình thế đã rất cấp bách. Nếu không có nguyên thạch duy trì, thời gian tới cũng sẽ phải chết khô tại đây.
- Có nhận hay không tùy ngươi...
Hoa Vô Thác mỉm cười. Nụ cười mang theo sự hờ hững giống như "thiên địa bất nhân vi sô cẩu". Nó kết hợp với gương mặt tuấn mỹ đến mức siêu thần của y tạo nên khí chất tôn quý khó lòng diễn tả. Dù Độc Cô Minh đã gặp qua không ít tiên tộc xuất chúng, nhưng cảm tưởng nhưng chỉ có mình Hoa Vô Thác này mới là tiên chân chính.
- Được, ta nhận!
Độc Cô Minh dứt khoát cắt đầu ngón tay, xuất ra một giọt kim huyết vàng óng bắn vào túi trữ vật đang lao vút giữ hư vô hắc ám kia.
Khoảnh thấy nhìn thấy giọt máu vàng này, đáy mắt Hoa Vô Thác lộ ra một tia dị sắc, tuy nhiên rất nhanh đã trở về vẻ tĩnh lặng như cũ.
Quả nhiên lời y nói là đúng, túi trữ vật sau khi nhiễm giọt kim huyết kia thì dễ dàng xuyên qua kết giới của Tuế Nguyệt kiếm, bay đến trước mặt Độc Cô Minh, bị hắn dễ dàng chụp được.
Cùng lúc, khoé miệng Hoa Vô Thác cũng khẽ cong lên tạo thành nụ cười nhàn nhạt.
Đúng như dự đoán của Độc Cô Minh, tên nam tử tiên tộc kia chẳng phải hạng thiện nam tín nữ gì. Khoảnh khắc hắn nắm túi trữ vật kia vào tay thì bỗng nhiên lòng bàn tay xuất hiện cảm giác đau nhói.
Vô số phù văn màu đen ẩn hiện trên lớp vải bên ngoài túi trữ vật, sau đó như có linh tính tràn sang cánh tay hắn. Chẳng mấy chốc đã khiến cánh tay này ngập tràn phù văn cổ xưa trông khá quỷ dị.
— QUẢNG CÁO —
Đau!
Rất đau!
Vốn dĩ còn chưa hiểu nó có điểm gì nhưng cơn đau khủng khiếp không hề có dấu hiệu báo trước đột ngột kéo đến khiến Độc Cô Minh gầm lên một tiếng đầy khó khăn.
Nếu không phải đạo tâm của hắn hết sức kiên định thì đã sớm sụp đổ dưới cơn đau này. Cánh tay hắn giống như bị một tên đồ tể vô hình nào đó điên cuồng cắt xẻo, đồng thời chiếm hữu nó, khiến hắn mất đi quyền khống chế với nó.
Phốc!
Cánh tay phản chủ đột nhiên khép năm ngón lại tạo thành chưởng rồi đưa lên cao, nhắm tới huyệt Bách Hội nơi đỉnh đầu hắn mà đánh xuống.
Độc Cô Minh bày ra biểu cảm quyết đoán, tay trái còn lại vung lên dùng Thủ Đao chém mạnh vào bả vai phải, trong chớp mắt đã cắt lìa cánh tay phản chủ này.
Hoa Vô Thác tỏ vẻ tán thưởng, nhưng cũng thoáng nhíu mày khi thấy nơi hốc tay vừa bị đứt lìa của Độc Cô Minh nhanh chóng mọc ra một cánh tay khác hoàn mỹ không chút sức mẻ.
Đây là diệu dụng của Trường Sinh thể cảnh giới kim huyết. Chỉ cần đầu không bị chặt thì sẽ không chết, dù bộ phận nào trên cơ thể bị hủy hoại cũng sẽ rất nhanh tái tạo trở lại.
Có thể liên tưởng Trường Sinh thể với "nước". Mặt nước dù bị dị vật như thế nào đánh vào cũng sẽ rất nhanh khôi phục bề mặt phẳng lặng của mình, vĩnh viễn hoàn mỹ.
Tuy nhiên chính loại tính chất như vậy khiến cho Độc Cô Minh rất khó bước đi trên con đường luyện thể.
Bởi vì muốn gia tăng cảnh giới luyện thể thì phải khiến da thịt, gân cốt, xương tủy trở nên cứng cáp vững chắc đến mức không thể bị hủy hoại. Càng va chạm sẽ càng cứng rắn. Các tế bào liên kết với nhau càng chặt chẽ. Còn ở đây sự liên kết ở Trường Sinh thể khá rời rạc để giúp sau khi va chạm sẽ vỡ tan rồi ngay lập tức hồi phục lại, sẽ không đạt được hiệu quả khi luyện thể như những loại thể chất khác.
— QUẢNG CÁO —
- Chẳng lẽ đây là Trường Sinh thể trong truyền thuyết thuộc về dòng họ cũ của Lạc Thần? Nghe đồn rằng Lạc Thần vì sinh ra một hài tử mang Trường Sinh thể mà bị Độc Cô gia cổ nhân giới truy sát phải chạy tới tiên giới xin trú ẩn. Ông ta được Tiên Hoàng hỗ trợ cải biên huyết mạch, trở thành bán tiên bán nhân, dung hợp với khí vận của Lạc giới, trở thành Lạc Thần tối thượng của tân nhân giới nơi đây... Với tầm tuổi thế này, nếu như hắn thật sự đến chung thời đại với ta, rất có thể là hài tử kia sau khi trưởng thành..
Hoa Vô Thác thầm phân tích.
Phía kết giới trong Tuế Nguyệt kiếm.
Túi trữ vật trước mặt Độc Cô Minh nóng lên đến cực điểm rồi vỡ tung ra, bên trong thực sự chứa đại lượng nguyên thạch mà hắn cần. Tuy nhiên ẩn nấp phía sau lại là một đám côn trùng có bộ dáng rất quái lạ.
Mặt người thân ong, vảy giáp bóng lưỡng bọc kín cơ thể nhỏ chỉ bằng đầu ngón tay..
Nhìn thoáng qua thì bọn chúng rất giống như những người tí hon mọc thêm đôi cánh trên lưng, mặc khôi giáp đen, hàm răng nanh dài chìa ra khỏi miệng, vẻ mặt cau có dữ tợn.
- Phệ Kim trùng!
Độc Cô Minh biến sắc khi nhận ra lai lịch của đám côn trùng này.
Thời tiền thái cổ, ở Di địa nhân giới từng sản sinh ra một vị tuyệt thế Vu Sư. Vị này từng dùng Vu Chủng Tâm Ma đại pháp kết hợp với thuật khống thi, dưỡng trùng gần như xưng bá lục giới. Tuy nhiên y đi theo đường lối rất hắc ám, không hề có chút tình cảm nào với nhân tộc. Có lúc còn muốn luyện hoá cả nhân tộc thành thi cho mình sử dụng. Vì vậy vấp phải sự vây công của cường giả lục giới, chết ngay khi còn chưa kịp thành đạo.
Trong trận chiến đó y sử dụng một đàn ong đông đến hàng ức con để đẩy ma tộc vào con đường suýt nữa hủy diệt. Đó chính là Phệ Kim trùng trước mắt.
Loại trùng này thuộc kim tính, hàm răng và vảy giáp trên người cực kỳ cứng rắn, đủ sức cắn nuốt gặm nhấm mọi kim loại khác. Thức ăn của nó cũng là kim loại. Điểm đáng sợ nhất của nó là gần như mọi loại thần thông, công pháp đều bị vô hiệu trước nó. Trừ phi sử dụng lực đạo đủ lớn ngạnh kháng với nó , bằng không chẳng thể tiêu diệt nổi.
Trong lúc Độc Cô Minh còn đang chuẩn bị phương án đối phó với đàn Phệ Kim trùng cả trăm con này thì cánh tay phản chủ dưới đất bỗng rung lên liên hồi. Một làn khói đen chẳng hiểu từ đâu uốn lượn qua, mang theo giọt kim huyết lúc nãy của hắn dung nhập vào cánh tay này.
Một cảnh tượng kinh dị lại hiện ra, trong làn khói đen lượn lờ, một nam tử như u hồn dần dần ngưng tụ. Y sử dụng cánh tay phản chủ của Độc Cô Minh để làm tay cho mình. Ngoài cánh tay này ra thì thân thể của y đều là do khói đen ngưng tụ mà thành, không hề phải thực chất.
— QUẢNG CÁO —
Độc Cô Minh nghiêm mặt, sau khi đánh ra một chưởng thăm dò thì phát hiện nam tử u hồn này gần như bất tử bất diệt. Thân thể mặc dù rất nhanh tan ra nhưng tốc độ ngưng tụ lại còn kinh khủng hơn cả Trường Sinh thể. Điều này khiến cho nó trở nên vô cùng khó chơi, dù rằng khí tức chỉ dừng ở Tiên Thai hậu kỳ thấp hơn Độc Cô Minh không ít.
- Ngươi là tiên hay là vu mà toàn xài những tà thuật cấm kỵ thuộc về vu tộc thế này?
Độc Cô Minh không còn cách ngoài khác ngoài việc giải khai phong ấn năm phân thân "phong, tự nhiên, kim cổ, chiến, cuồng", rồi sử dụng sức mạnh do nguyên lý xếp chồng đấm nát mười mấy con Phệ Kim trùng đang lao tới.
Còn năm phân thân diệu âm, hạo nhiên, trung dung, chân, giả thì lao ra bên ngoài hợp lực chém giết nam tử u hồn kia.
- Cũng có chút bản lĩnh...
Hoa Vô Thác nhìn thấy cảnh tượng này lại biểu tình tán thưởng lần nữa.
- Tuy nhiên trong túi trữ vật của ta có thiết kế tới một trăm lẻ tám tầng sát chiêu. Chưa từng có ai sống sót dưới sự công kích của nó. Ngay cả đám thiên kiêu ở Nguyên Thủy chân giới cũng vậy... Nếu ngươi có thể sống sót sau một nén nhang nữa thì coi như đủ tư cách tiếp chuyện ta...
Quả nhiên một nén nhang sau đó bên trong kết giới của Tuế Nguyệt kiếm đã phát sinh một tràng chém giết hỗn loạn đến mức không thể hình dung.
Sấm chớp lôi động giăng đầy trời, dưới chân đủ loại yêu vật cực độc, thậm chí còn xuất hiện một yêu thú cấp bốn thực lực sánh ngang với Đạo Đài sơ kỳ tấn công Độc Cô Minh cùng năm phân thân. Sự hung tàn của nó khiến cho trung dung phân thân bị cắn đứt một chân, kịch độc thấm vào miệng vết thương, tạm thời trong thời gian ngắn chưa thể khôi phục lại. Tất nhiên sau đó nó cũng rất nhanh bị bốn phân thân của Độc Cô Minh khác chấn nát thân thể, ngã xuống bên trong kết giới trút hơi thở cuối cùng.