Lọc Truyện

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Người phụ nữ nói chuyện cực kỳ hung hăng, Tần Tranh vốn nhìn thấy dáng vẻ của cô bé, trong lòng có chút tự trách đã đóng cửa quá sớm.  

 

Thật ra bây giờ đã là nửa đêm, Tần Tranh có thể đi ra mở cửa nhanh như vậy, đã rất tốt rồi!  

 

Hầu hết các phòng khám tư nhân, không có ai vào giữa đêm!  

 

Hôm nay vừa hay Tần Tranh ở phòng khám, nếu trở về biệt thự, người phụ nữa này có gọi rách cổ họng cũng sẽ không có người ra mở cửa đâu!  

 

Sắc mặt Lương Khanh có chút không tốt: "Xin chào, vào trong đi. Chúng tôi sắp nghỉ ngơi, nghe thấy tiếng gõ cửa đã vội vàng chạy từ sân sau ra.”  

 

Rất ít khi thấy Lương Khanh nói nhiều như vậy, trong lòng Tần Tranh ấm áp.  

 

Lương Khanh đây là bất bình thay cho anh.  

 

Người phụ nữ nghe vậy sắc mặt vẫn không có gì thay đổi, trái lại người đàn ông kia nói: "Xin lỗi, đứa bé bị bệnh cô ấy cũng sốt ruột, phiền cậu xem bệnh cho con tôi.”  

 

Tần Tranh gật đầu: "Vào đặt đứa bé lên giường bệnh đi.”  

 

Cô bé chạc tám tuổi, mặc một chiếc áo bông nhỏ màu hồng, nhắm mắt, nhợt nhạt, hai tay nắm chặt.  

 

Tần Tranh nghiêm túc nhìn một chút, vừa định bắt mạch.  

 

Người phụ nữ cau mày: "Rốt cuộc cậu không nhìn thấy sao! Đứa trẻ bị sốt đến 40 độ, cậu không thấy? ”  

 

"Bà la hét cái gì!" Người đàn ông trừng mắt, "Người ta là bác sĩ, không nhìn ra sao?”  

 

Tần Tranh nhìn người phụ nữ: "Đứa trẻ bị sốt, tôi có thể nhìn ra, nhưng cô bé không phải là do cảm lạnh thông thường, vì vậy không thể sử dụng thuốc hạ sốt thông thường. Nếu cô không tin tôi như vậy, cô có thể đưa con đến bệnh viện lớn để kiểm tra.”  

 

Ai ngờ, Tần Tranh giải thích ngay lập tức chọc giận người phụ nữ.  

 

"Cái gì? Đến bệnh viện lớn? Lúc nảy gõ cửa sao cậu không nói, bây giờ cậu lại bảo tôi đưa đến bệnh viện lớn? Nếu cậu khám không được, còn mở phòng khám làm gì nữa?”  

 

"Nếu tôi đến bệnh viện lớn, còn cần anh làm gì nữa?"  

 

Trong lòng Tần Tranh đầy lửa giận, nhưng bệnh nhân là con gái, người mẹ lo lắng cũng bình thường.  

 

Người đàn ông bây giờ cũng cau mày: "Rốt cuộc cậu có biết khám không?”  

 

"Hai vị, từ sau khi tiến vào đã không ngừng khoa tay múa chân, rốt cuộc ai mới là bác sĩ? Nếu các người muốn ông chủ của tôi làm cho bệnh nhân tốt, xin vui lòng không nói chuyện bừa bãi!”Lương Khanh nổi giận.  

 

Vào cửa đã bắt đầu lải nhải không ngừng, người ngoài cửa còn ở chỗ này khoa tay múa chân!  

 

Hôm nay tâm trạng của cô ấy không tốt, tính khí không thể chịu đựng được!  

 

Bị Lương Khanh chửi như vậy, người đàn ông kia có chút bình tĩnh lại, nhưng mà người phụ nữ kia lại càng nóng nảy hơn.  

 

"Cô là cái thá gì? Tôi là khách hàng của cô! Cô không muốn kiếm tiền sao? Hả? Cẩn thận tôi kiện cô!”  

 

Tần Tranh hít sâu một hơi: "Thưa cô, xin hãy im lặng. Nếu hôm nay cô không đến để khám bệnh cho con cô, mà là đến gây phiền phức với tôi, vậy xin mời cô tìm ai đó có trình độ tốt hơn tôi, cô cứ kiện bất cứ lúc nào!”  

 

"Càn Khôn Đường tôi sẽ không sợ bất kỳ giấy triệu tập nào của tòa án."  

 

Lời nói của Tần Tranh thành công làm cho người phụ nữ câm miệng lại.  

Lúc này, Tần Tranh thu tay lại, chỉ vào đứa nhỏ: "Có phải gần đây các người dẫn nó đi tham gia tang lễ gì không?”  

 

Người đàn ông và người phụ nữ sững sờ: "Làm sao cậu biết ông của đứa trẻ đã chết, ngày hôm qua có đưa đứa trẻ đến chỗ hỏa táng. ”  

 

Tần Tranh gật đầu: "Từ chỗ hỏa táng trở về, có phải bắt đầu không ăn cơm, còn giận dữ ném đồ đạc không?”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT