Lọc Truyện

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Đưa Sở Tử Đàn về nhà, Tần Tranh vừa định tắm rửa rồi chuẩn bị nghỉ ngơi.

 

Thì điện thoại của Lương Khanh đột ngột gọi đến.

 

Tần Tranh nhíu mày nghe máy.

 

“Cái đó, xảy ra chút vấn đề.” Giọng Lương Khanh truyền đến.

 

“Biệt thự xem xong cũng đã đặt cọc, đợi ngày mai anh đến ký hợp đồng nữa là xong. Thế nhưng tôi vừa về đến phòng khám, thì người bán nói với tôi là người khác đã mua nó, cho nên… Xin lỗi, hôm nay không thể hoàn thành nhiệm vụ.”

 

“Sáng sớm ngày mai tôi sẽ đến xem căn khác, tôi bảo đảm sẽ không phạm sai lầm nữa.”

 

Trong giọng nói của Lương Khanh tràn đầy áy náy, hiển nhiên cô ấy cảm thấy biệt thự xảy ra vấn đề, hoàn toàn là lỗi của cô ấy.

 

Nhưng sau khi nghe thấy câu này, vẻ mặt Tần Tranh lập tức u ám.

 

“Tại sao phải xem căn khác? Tôi sẽ quay lại ngay bây giờ, cô đợi đấy!”

 

Biệt thự đã đặt cọc lại bán cho người khác, xem Tần Tranh anh là quả hồng mềm? Ai muốn bóp thế nào cũng được ư?

“Đêm nay tôi không về.” Tần Tranh cầm điện thoại, quay người đi ra khỏi nhà họ Sở.

 

Vừa ra khỏi cửa, chạm mặt Sở Tử Đàn và bạn đi về phía tiểu khu.

 

Khi nhìn thấy Tần Tranh, bạn của Sở Tử Đàn dừng lại: “Anh rể cậu.”

 

Sở Tử Đàn nhìn Tần Tranh, liếc mắt nhìn: “Nhìn thấy rồi, đi thôi.”

 

“Không chào hỏi sao?” Người bạn đó sửng sốt, “Không phải hôm qua anh ấy còn giúp chúng ta sao?”

 

“Cậu cũng biết anh ta là anh rể tôi, chị tôi bảo anh ta giúp tôi, lẽ nào không phải nên sao? Bằng không thì tôi còn phải quỳ lạy cảm ơn anh ta?”

 

Sở Tử Đàn trợn trắng mắt, liếc nhìn Tần Tranh đi thẳng về phía cổng nhà họ Sở.

 

Tần Tranh lắc đầu rời đi, không quan tâm đến lời nói của Sở Tử Đàn, mà trực tiếp chặn một chiếc taxi, đi đến phòng khám.

 

Vốn định chợp mắt ở trên xe một chút, nhưng điện thoại Tần Tranh lại đột ngột vang lên, là Giang Quân gọi.

 

Vừa nghe máy, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói hưng phấn của Giang Quân: “Cậu Tần, cậu đoán xem tôi mang đến thứ gì tốt cho cậu!”

 

Tần Tranh sửng sốt, đã gần đêm rồi, sao Giang Quân lại đột ngột gọi cuộc điện thoại này?

 

Tần Tranh còn chưa trả lời, Giang Quân đã không nhịn được nói: “Cửa hàng của Đàm Ký bên thành phố Giang đã xác định, trong lúc rãnh rỗi tôi lại mua mười cửa hàng tặng cho cậu làm phòng khám Đông y, thế nào, ngạc nhiên không?”

 

Lúc này Tần Tranh hoàn toàn sửng sốt: “Thật sao?”

 

“Đương nhiên là thật, đã bắt đầu trang trí cả rồi, đợi cậu lần sau đến thành phố Giang lăn lộn!”

 

“Cảm ơn Giang thiếu gia!”

 

Tần Tranh thật sự cảm ơn Giang Quân, người này thực sự rất tốt!

 

“Cảm ơn cái gì, cậu đã chữa khỏi cho bố tôi, còn nhắc nhở chúng tôi, cậu có biết tại sao lúc đó bố tôi lại lựa chọn trừng phạt nghiêm khắc Hà Hồng Khang như vậy không?”

 

Tần Tranh nghi ngờ: “Tại sao?”

 

Giọng nói của Giang Quân mang theo nụ cười lạnh lùng: “Cái gối ngọc kia, chính là Hà Hồng Khang tặng! Không ngờ tên đó lại lòng lang dạ sói đến vậy, vốn định xử lý bí mật, nhưng ông ta đừng nên trêu chọc cậu!”

 

“Cho nên, cậu là đại ân nhân của nhà họ Giang tôi, ha ha. Nói vậy, khi nào cậu đến thành phố Giang? Đến lúc ấy tôi tặng cho cậu một căn biệt thự thật to!”

 

Tần Tranh cười: “Bây giờ tôi đi mua biệt thự.”

 

“Hả? Biệt thự gì? Hay là tôi tặng cho cậu nhé?” Giang Quân cười nói.

 

“Biệt thự Thiên Hào, đã đặt cọc tiền rồi, sẽ không để cho Giang thiếu tốn kém.” Tần Tranh nói xong, phía trước đã là phòng khám.

 

“Thiên Hào? Khéo thật, đó là sản nghiệp của nhà họ Giang tôi. Như thế này nhé, tôi sẽ nói với người phụ trách bên đó, để cậu ta tiếp cậu thật tốt. Tôi sẽ gửi số điện thoại của cậu ta cho cậu, tôi không ở đây, tuyệt đối không thể để cho người của tập đoàn Giang thị tôi tiếp đãi không chu đáo với cậu được!”

 

Tần Tranh không từ chối, lúc xuống xe Giang Quân cũng cúp điện thoại.

 

Lưu lại số điện thoại Giang Quân gửi đến, Tần Tranh ngẩng đầu lên nhìn thấy Lương Khanh đang đứng đợi ở cửa phòng khám.

 

Nhìn thấy Tần Tranh đến, Lương Khanh lập tức đi tới trước. Trên khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng tràn đầy áy náy: “Xin lỗi.”

 

Tần Tranh xua tay: “Không phải lỗi của cô, không cần phải xin lỗi.”

 

“Đi thôi, lên xe.” Không bảo tài xế rời đi, Tần Tranh đưa Lương Khanh ngồi vào xe, “Đến khu biệt thự Thiên Hào.”

 

Tài xế liếc nhìn Tần Tranh, nhấn ga, nhanh chóng lái đi.

 

Khu biệt thự Thiên Hào nằm ở vị trí trung tâm của Dương Thành, đất nền không rẻ, khoảng một trăm ngàn một mét vuông.

 

Bởi vì giá quá cao, nên luôn lưu truyền một câu nói ở Dương Thành.

Người có thể mua được biệt thự Thiên Hào, không phải thật sự có tiền thì cũng là được bao nuôi!

 

Khi hai người đến nơi, vừa vào cổng đã có một cô gái trông khoảng mười tám mười chín tuổi đi đến.

 

“Hai vị muốn xem nhà sao?”

 

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT