Lọc Truyện

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tần Tranh chậm rãi quay đầu lại nhìn Trần Hữu: “Không hiểu.”

 

Lời nói của anh cứng rắn, khuôn mặt âm u lạnh lẽo.

 

Nghe thấy câu này sắc mặt Dương Mẫn thay đổi rất lớn, thầm nói người này thật là!

 

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo đã khiến cô ta choáng váng.

 

Cô ta đã nhìn thấy cái gì?

 

Trần Hữu vừa rồi còn rất ngầu, nhưng khi nhìn rõ khuôn mặt của Tần Tranh lại mềm nhũn chân!

 

Rầm!

 

Khoảnh khắc nhìn rõ Tần Tranh, Trần Hữu thật sự muốn chết, lập tức quỳ rạp xuống đất: “Tần, anh Tần! Sao lại là anh?”

 

Tần Tranh lại lạnh lùng cười nói: “Cô ta nói Trần thiếu Trần thiếu, tôi còn tưởng là ai. Hóa ra là cậu, sau khi tập đoàn Phùng thị bị tiêu diệt, nhà họ Trần cậu thống trị, quả thực đáng gờm.”

 

Trần Hữu, con trai của ông chủ công ty dược phẩm lớn nhất Dương Thành bây giờ.

 

Từ sau khi nhà họ Phùng sụp đổ, thì ngành công nghiệp dược phẩm của nhà họ Trần đã thống trị ở Dương Thành!

 

Anh nhớ, trước đây đã nhìn thấy Trần Hữu ở nhà của Phương Mậu. Lúc đó, bố của Trần Hữu đã tặng quà cho Phương Mậu để nhờ che chở.

 

Sắc mặt Trần Hữu trắng bệch, run rẩy không ngừng, đổi lại là người khác đến anh ta cũng sẽ không như thế này, không ngờ người đến là Tần Tranh!

 

Tần Tranh là ai, là bạn của Phương Mậu!

 

Là ân nhân cứu mạng của gia đình Phương Mậu!

 

Mẹ nó, nhà họ Trần của anh ta bây giờ vẫn đang sống dựa vào Phương Mậu, vậy mà anh ta lại trêu chọc Tần Tranh người Phương Mậu quan tâm nhất!

 

Lúc này Dương Mẫn cũng hoảng sợ, cô ta không thể tin nhìn Tần Tranh, người này lại được Trần thiếu gọi anh?

 

Còn quỳ xuống?

 

Nói như vậy, tất cả những suy nghĩ trước đây của cô ta đều sai?

 

Tần Tranh này thực ra là một người tai to mặt lớn?

 

Vậy mà cô ta còn xem anh là cậu bé nhân dân tệ được bao nuôi?

 

Sắc mặt Dương Mẫn tái nhợt, cô ta nhìn Trần thiếu lúc này ăn nói khép nép, chợt có một luồng gió lạnh ập vào trong lòng.

 

“Anh Tần, tôi không biết là anh, nếu không đánh chết tôi cũng không dám giành nhà của anh!”

 

“Gì đó, đúng lúc còn chưa viết tên chủ sở hữu, căn nhà này xem như Trần Hữu tôi tặng cho anh để đền bù sai sót!”

 

Sắc mặt Trần Hữu đỏ bừng, anh ta chợt nhìn về phía Dương Mẫn: “Ngây ra đó làm gì, còn không mau làm thủ tục cho anh Tần đi!”

 

Tất cả mọi thứ từng xảy ra với Phùng thị đều là vì Phùng thị trêu chọc Tần Tranh, nên mới trực tiếp phá sản, anh ta không muốn nhà họ Trần cũng trở nên như vậy!

 

Từ đầu đến cuối ánh mắt Tần Tranh đều lạnh như băng: “Nhà, tôi muốn, tôi sẽ xem như chưa xảy ra chuyện này.”

 

Trần Hữu lập tức thở phào nhẹ nhõm, anh ta còn sợ Tần Tranh không muốn nhận, vậy thì sẽ phiền phức.

 

“Tôi, tôi sẽ xử lý giúp ngài.” Dương Mẫn vội vàng bước tới trước, “Tiên sinh, tôi xin lỗi, vừa rồi không phải tôi cố ý xúc phạm, con người tôi thẳng tính, ngài đại nhân rộng lượng…”

 

“Không cần.” Tần Tranh không thèm nhìn Dương Mẫn, mà vẫy tay với cô gái thực tập, “Xử lý việc này cho tôi.”

 

Cô gái kia sửng sốt.

 

Dương Mẫn cũng sửng sốt!

 

Biệt thự này trị giá hai trăm năm mươi triệu!

 

Với một phần trăm tiền hoa hồng, họ có thể kiếm được rất nhiều tiền!

 

“Ngài, ngài nói thật sao?” Cô gái kia sửng sốt một chút, sau đó phấn khởi nhảy lên.

 

Tần Tranh gật đầu: “Thời gian không còn sớm nữa, phiền cô nhanh một chút.”

 

Cô gái lập tức gật đầu, phấn khởi đi giải quyết thủ tục cho Tần Tranh.

 

Dương Mẫn choáng váng cả người, vừa định giải thích gì đó, quay đầu lại nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Tần Tranh, cô ta lập tức rùng mình.

 

Cô ta biết, bây giờ Tần Tranh dự định xử lý cô ta!

 

Nhưng ngay sau đó, Dương Mẫn ưỡn ngực. Ông chủ của Thiên Hào bọn họ là người tỉnh Thanh, Tần Tranh này có lợi hại đến đâu, cũng không thể làm gì được cô ta!

 

Tần Tranh lại không phải ông chủ của cô ta, không thể sa thải cô ta được!

 

Cô ta không phạm pháp, nên càng không thể bắt cô ta được!

 

Nghĩ đến đây, Dương Mẫn mỉm cười, quay người định rời đi, dù sao cô ta cũng chẳng sao cả, nhưng Tần Tranh lại đầy tức giận đấy!

 

Nhưng vào lúc này, có một người phụ nữ từ cửa bước vào, người phụ nữ này mặc trang phục đơn giản cổ chữ V.

Những bông hoa trắng trước ngực rất bắt mắt, khuôn mặt đó mang theo vẻ xinh đẹp, đẹp đến mức khiến người ta ngạt thở.

 

Mang theo sự quyến rũ trời sinh, và đầy nữ tính!

 

Vừa bước vào, ánh mắt cô ấy lập tức nhìn vào Tần Tranh.

 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT